[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần

Chương 121

Edit: Ochibi

Từ Như Ý không quản cậu, chỉ lo nhặt trái rớt trên mặt đất.

Chờ đến khi sọt bọn họ đựng không được nữa, Từ Như Ý mới bảo cậu ngừng tay.

Về đến nhà, rốt cuộc Từ Xuân cũng là trẻ con, nhìn đến nhiều đồ vật như vậy, đã thèm đến không chịu được.

“Tỷ tỷ, hôm nay chúng ta được ăn ngon rồi.” Cậu không biết vì sao, hôm nay nhìn tỷ tỷ thuận mắt hơn một ít.

Đương nhiên, ngoại trừ Từ Như Ý thay đổi phong cách bên ngoài, còn có so với lúc trước càng thêm mị lực. Từ Xuân tuy là con nít, nhưng cũng là khác phái, thuộc tính này ở trên người cậu tự nhiên dùng được.

“Mấy cọng măng non với mơ này ta xài, phần còn dư có thể dùng cho cơm chiều hôm nay.” Từ Như Ý chọn lựa những cây đã đào lúc trước.

Cô còn đang nghĩ tới trong không gian cái gì cũng không có. Cái này thì tốt, cho mấy thứ này vào, chờ thời điểm trái chín, không những nó tài sản cá nhân của cô, mà còn không cần lo lắng người khác hái được, lại do được sản xuất tại địa phương, không cần cố sức đi giải thích.

Nếu có thể kết ra trái, ít nhất giai đoạn hiện tại trong nhà sẽ cải thiện một tí.

Từ Xuân cầm đồ vật chậm rãi rời đi, Từ Như Ý trước tiên khoá cửa nhà mình, lúc này mới vào không gian.

Vừa đi vào, bỗng nhiên thấy trong không gian có thêm một cái giếng. Cô kinh ngạc, “Nó từ đâu ra vậy?”

【 Ký chủ, đây là bởi vì không gian từ cấp một thăng cấp lên cấp hai yêu cầu năng lượng không nhiều lắm, thăng cấp tương đối nhanh. Vốn dĩ hẳn là nên giải khóa khu đất bên cạnh, nhưng lần đầu tiên cô liền trồng nhân sâm, khiến cho không gian thăng cấp có chút biến dị, bởi vậy sinh ra một cái giếng.】Hệ thống giải thích.

Bình thường mà nói, gieo trồng thu hoạch ở trong không gian này, không cần thêm vào hơi nước. Thổ nhưỡng bên trong cũng đã giàu loại dinh dưỡng và hơi nước cần thiết cho các loại thực vật khác nhau. Như vậy, giếng nước này nhất định có hiệu quả đặc biệt.

“Thì ra là thế.” Từ Như Ý hiểu rõ.

Từ Như Ý dùng tay múc nước rót một chút vào trên nhân sâm. Đoán là mới đi xuống chưa lâu, nên một chút động tĩnh cũng không có.

Sau đó, cô cầm xẻng nhỏ xớt xớt đất, trồng cây xuống.

Sau khi trồng xong, cô nếm những quả mơ đó, có chút chua xót, ăn một lát sẽ không muốn ăn nữa. Cũng khó trách trên cây có thể tồn lưu nhiều đến như thế.

“Vừa lúc, dùng nước nơi này ngâm, nói không chừng sẽ có hương vị đặc biệt.”

Cô chuẩn bị chế những quả mơ đó thành mơ khô. Nơi này không có người biết đến, tới lúc đó nhất định có thể bán với giá tốt.

Đến nỗi phương pháp chế tác, lúc trước vì khiến Tiêu Vũ Triết thích, Từ Như Ý có thể nói là công thức nào cũng học. Không chỉ món ăn, còn có các loại ăn vặt gì đó, chỉ cần liên quan đến ăn cô đều nghiên cứu qua. Hiện tại tự nhiên không nói chơi.

Ngâm trong chốc lát không có vị chát, cô liền lấy ra để ráo. Dựa theo tỉ lệ một cân mơ với hai lượng muối bắt đầu chế tác.

Ngày hôm sau, Từ Như Ý tiếp tục chỉ huy Từ Xuân: “Đi, hái thêm nhiều mơ về đây, những quả hư rồi thì đừng nhặt về.”

Từ Xuân không tình nguyện, nhưng khi nhìn đến nắm tay của Từ Như Ý, cùng cặp mắt to thanh triệt sáng ngời, vẫn là im miệng. Cõng sọt lên núi.

Bên này, Từ mẫu bắt đầu thu xếp chuyện thu lúa.

“Từ tẩu tử, sớm như vậy đã phải thu lúa rồi?”

“Đúng vậy, Như Ý nghe Lâm Nhị Nương nhắc, nói là trời sắp mưa to, nhà của chúng ta có thể tổn thất không dậy nổi.” Từ mẫu cười ha ha mà nói.

Nàng thà rằng tin, huống chi là nữ nhi bảo bối nhà mình chủ động nói ra.

“Nhà ta cũng nghe nói, nhưng mà thấy thế nào cũng không giống đâu?” Hàng xóm nhìn trời.

18/1/2020
Bình Luận (0)
Comment