Edit: Ochibi“Không cần nữa, đều bỏ hết đi.” Tư Đồ Phong vô lực nói.
Miệng vết thương đau đớn làm hắn mồ hôi lạnh ròng ròng.
Hắn giống như mất quá nhiều máu, từng đợt trước mặt biến thành màu đen. Vội vã trở về băng bó.
Trở lại chỗ doanh trại, người bên ngoài chờ đợi tiến lên.
“Nhị điện hạ, ngài, ngài đây là làm sao vậy?” Tâm phúc bên người Tư Đồ Phong, Đa Cát kinh ngạc nói.
Doanh trại có thích khách? Không có khả năng! Nhưng mà, nhị điện hạ tại sao lại bị thương?
Đa Cát tức khắc nổi giận. Rốt cuộc ai làm hắn bị thương? Còn làm hắn bị thương nặng như vậy?!
Tư Đồ Phong lắc đầu, “Ta không có việc gì. Kêu quân y lại đây. Chuyện này không cần lộ ra ngoài.”
“Nhị điện hạ……”
“Ta nói không có việc gì!”
“Vâng.” Đa Cát dường như hiểu cái gì, trong mắt hắn chớp động ngọn lửa phẫn nộ.
Chỉ có công chúa, mới có thể làm nhị điện hạ hắn kính yêu nhất bị thương, còn khiến điện hạ che chở? Nhị điện hạ yêu nàng như thế, vậy mà còn dám làm điện hạ bị thương!
Nàng không nhìn ra nhị điện hạ tốt thì cũng thôi đi, thế nhưng còn dám xúc phạm tới điện hạ!
Đa Cát tức khắc trong cơn giận dữ.
Hắn đã từng thề, sống chết bảo vệ nhị điện hạ an toàn, tuyệt không để điện hạ thiếu đi một sợi lông!
( Lời tự thuật của Cửu Cửu: Này không phải không thiếu sợi lông nào sao? Không chỉ có như thế, trên người hình như còn nhiều thêm một cái chủy thủ mà……) ……
Tư Đồ Ngạn lần nữa đạt được tự do, nhanh chóng đoàn tụ cùng ba người Lưu thị vệ.
“Vương tử điện hạ!” Nham Húc nửa quỳ trước mặt hắn, hổ thẹn nói, “Thuộc hạ phụ trọng thác, mong ngài trách phạt.”
“Nham hộ vệ mau đứng lên, công chúa hiện tại ở đâu?”
“Điện hạ không cần lo lắng. Công chúa cũng tới doanh trại, hiện tại bình an không có việc gì. Hơn nữa, quân y chẩn bệnh, công chúa đã mang thai.”
“Thật sao?” Tư Đồ Ngạn vui mừng quá đỗi, hắn vội vàng hỏi, “Vậy nàng hiện tại ở nơi nào?”
Vương phi hắn vậy mà lại tự mình chạy tới nơi này! Hơn nữa, còn mang đến cho hắn một tin tức làm hắn khiếp sợ đến như vậy!
Tư Đồ Ngạn đi đến nơi doanh trại của cô, Từ Như Ý đã ngủ yên.
Cô thật sự quá mệt mỏi. Dọc theo đường đi ăn không no ngủ không ngon, hiện tại biết Tư Đồ Ngạn đã không có việc gì, bản thân lại có hài tử, Tư Đồ Phong hẳn sẽ không gây bất lợi cho cô, nên cô rất nhanh thả lỏng.
Tư Đồ Ngạn canh giữ ở bên người cô, nhẹ nhàng kéo tay cô. Nhìn dung nhan cô ngủ say, trên mặt tuấn dật nổi lên một nụ cười nhu hòa.
Vương phi của hắn rõ ràng gầy hơn, sắc mặt cũng không phải quá tốt. Nhưng ngủ thật sự an ổn, như là cảm giác được hắn ở bên cạnh, trên mặt Từ Như Ý hiện ra nụ cười nhợt nhạt, không biết có phải đang có mộng đẹp gì hay không.
Tư Đồ Ngạn đặt tay cô ở bên môi hôn hôn, thỏa mãn nhẹ giọng gọi tên cô: “Như Ý……”
Tam sinh hữu hạnh*, hắn có thể cưới được một nữ tử như vậy.
(*Tam sinh hữu hạnh: Ba đời có phúc) Mỗi khi nghĩ đến tháng ngày sau này, hai người có thể cùng nhau đi vào giấc ngủ, trong lòng hắn chính là một trận ngọt ngào.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +5, độ hảo cảm đối với ký chủ hiện tại là 85, độ hảo cảm đối với nữ phụ Thiến Nhi là 0. Ký chủ, mau tỉnh lại đi! Vương tử điện hạ giống như muốn chuẩn bị xuất đại chiêu ~】
Từ Như Ý sau khi nghe đến âm thanh nhắc nhở mở to mắt, nhìn đến người canh giữ trước giường, cô vui sướng.
“Điện hạ!”
Vừa định đứng dậy, đã bị người bên cạnh ôm lấy. Tư Đồ Ngạn khẩn trương nói: “Cẩn thận!”
“Ngạn, ta mang thai! Chúng ta có hài tử!” Từ Như Ý lôi kéo Tư Đồ Ngạn, liên tiếp phe phẩy.
Đây chính là lần đầu tiên cô cảm nhận được tư vị mang thai, Từ Như Ý vui vẻ tận đáy lòng.
Mang thai là một quá trình thần kỳ, một sinh mệnh nhỏ sẽ ở bên trong thân thể của cô mọc rễ, nẩy mầm, cuối cùng trưởng thành một bảo bảo khoẻ mạnh.
13/2/2020