Edit: Ochibi“Như Ý, Như Ý……” Lục Sơ Vân nhìn cô, trong mắt tràn đầy nước mắt. Anh gian nan mà vươn tay, muốn khẽ vuốt mặt cô.
Nhưng ngay sau đó, khi nhìn thấy làn da tái nhợt đến đáng sợ của mình, lại thu trở về.
Từ Như Ý cầm tay không có một tia độ ấm của anh, “Sơ Vân Ca, em đây.”
“Quá, thật tốt quá, em không có việc gì.” Anh thở hồng hộc.
“Vâng.”
“Nơi này nguy hiểm, mau, chạy mau……”
“Được. Chúng ta cùng nhau chạy.”
“Như Ý……” Lục Sơ Vân nhìn cô, trên mặt tuấn dật tràn ngập nước mắt. Anh biết, mình sắp chống đỡ không nổi nữa.
Nhìn nhìn cô mang xẻng nhuộm đầy máu tiến vào, trên mặt Lục Sơ Vân có một tia vui mừng.
Thật tốt quá, Như Ý không có yếu như trong tưởng tượng của anh, cô nhất định có năng lực tự bảo vệ bản thân. Có lẽ, thật sự có thể chạy đi.
“Như Ý, không cần lo cho anh, đi, chạy mau đi……” Lục Sơ Vân gian nan nói.
Anh vốn dĩ đã có thể an toàn rời đi, nhưng lo lắng cho cô ở Sơ Trung Bộ. Trong khi tất cả mọi người chạy ra bên ngoài, anh ngược lại từ Cao Trung Bộ chạy tới bên này.
Tuy rằng anh học Tae Kwon Do, nhưng đối mặt với đám mới hoá zombie trông như còn là học đệ học muội, anh không hạ thủ dứt khoát được. Vì bận tâm, lúc này mới bị bọn họ cắn.
“Sơ Vân Ca, em sẽ không bỏ anh lại đâu.” Từ Như Ý nhẹ giọng nói.
“Anh……” Lục Sơ Vân nhắm mắt.
Anh đã bị cảm nhiễm, nếu không chết, người tiếp theo bị hại chính là Như Ý anh yêu sâu đậm.
Anh kéo tay cô, nhẹ giọng nói: “Như Ý…… Sơ Vân Ca phải đi, về sau không thể…… Lại bảo vệ em. Phải, phải cố gắng sống sót……”
[ “Hệ thống, có thuốc giải trừ virus không?” ]
【 Xin lỗi, đây là gian lận, không thể cung cấp. 】
Thật ra Từ Như Ý cũng biết, nếu cô có thể dễ dàng nhận được thuốc giải từ hệ thống, vậy nhiệm vụ thế giới này chẳng phải là quá đơn giản hay sao?
Có điều, nước trong không gian thật ra cô có thể lợi dụng. Tuy rằng biết cũng vô dụng, nhưng ít ra có thể thanh trừ một ít độc tố.
“Sơ Vân Ca, tỉnh lại đi. Tin em, anh sẽ không chết.” Từ Như Ý cẩn thận nâng anh dậy, dùng ý niệm điều khiển nước trong không gian, từ đầu ngón tay truyền tới.
Nhẹ nhàng mở miệng anh ra, ép nước kia đi vào.
Ý thức Lục Sơ Vân đã bắt đầu tan rã, cũng không thấy được động tác của cô. Chỉ cảm thấy một cổ suối nguồn mát lạnh tiến vào cơ thể, theo sau, đó là một trận nóng ruột đau.
Anh nhẫn nại không được, từ trong cổ họng phát ra gào rống cùng loại dã thú.
“Hách……”
Từ Như Ý nhanh che miệng anh, như vậy sẽ đưa tới những con zombie khác!
Nhưng mà, sức lực Lục Sơ Vân quá lớn, lúc này anh đã tiếp cận zombie hóa, hoàn toàn không có lý trí.
Từ Như Ý chần chờ hai giây, theo sau ôm lấy anh.
Cô biết, nam sinh này từ nhỏ đến lớn vẫn luôn yêu quý cô, sủng ái cô, vẫn luôn âm thầm thích cô.
Chẳng qua, cá tính Lục Sơ Vân ôn nhuận như ngọc nội liễm, trước nay không dám để cho cô biết.
Mà dù cho Từ Như Ý cảm giác được, nhưng khi đối mặt với Mộ Hàm Phong càng hấp dẫn mình hơn, liền hoàn toàn bỏ qua anh.
Lúc này, Lục Sơ Vân bị cô ôm chặt lấy, nhiệt độ cơ thể dần dần xói mòn tựa như tìm trở về.
Cảm giác được một bàn tay nhỏ khẽ vuốt sau lưng anh, Lục Sơ Vân ngừng gầm rú, một lần nữa trở nên dịu ngoan.
Từ Như Ý ôm anh vào trong ngực, lời nói ôn thanh nhỏ nhẹ ở bên tai anh, “Sơ Vân Ca, tốt chút chưa?”
Không chỉ xuất phát từ suy xét đạo đức, hiện tại cô cũng cần một trợ thủ cường đại. Nếu Lục Sơ Vân có thể tỉnh táo lại, cô sẽ nhiều hơn một phần cơ hội sinh tồn.
Cô không nghĩ cảm nhận tư vị bị zombie cắn, hay là tử vong ở chỗ này đâu.
22/2/2020