[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần

Chương 306

Editor: Ochibi

Nhìn chằm chằm đôi mắt cô, Mộ Hàm Phong lược hiện khẩn trương, “Như Ý, anh, anh đảm bảo cả đời đều đối tốt với em, vĩnh viễn vĩnh viễn giống như bây giờ yêu em!”

“Em tin anh.”

Tình yêu giữa bọn họ đã sớm trải qua đủ loại khảo nghiệm mới đi đến hôm nay, hắn là người cô tín nhiệm nhất.

“Cảm ơn em!” Mộ Hàm Phong vui sướng.

Dùng tay nâng mặt cô, thò lại gần ngậm lấy cái miệng nhỏ nộn nhuận của cô. Nếu như đông lạnh vị sẽ rất thoải mái, làm hắn hận không thể lập tức ăn cô vào bụng.

Đầu lưỡi hắn dùng sức, rất dễ dàng cạy môi hé mở của cô, quấn lên cái lưỡi của cô.

Kiều diễm trong phòng lưu chuyển.

Mộ Hàm Phong ôm chặt lấy người dưới thân, như là muốn đem cô nhập vào trong thân thể.

Thật sự rất thích, rất thích rất thích. Yêu cô yêu đến tận trong xương cốt.

Hận không thể mua toàn thế giới, đôi tay dâng đến trước mặt cô.

Thích cô thỉnh thoảng tính đại tiểu thư, không phải đặc biệt ôn nhu, nhưng khéo hiểu lòng người.

Thích bộ dáng hung dữ của cô, điều này tỏ vẻ mình là người cô thân cận nhất, có thể cho cô tùy ý làm nũng.

Thích cô hết thảy hết thảy, vô luận tốt hay xấu, hắn đều vui vẻ chịu đựng.

Hôm nay có thể chân chính có được cô, làm hắn không khỏi cảm tạ trời cao. Có lẽ là kiếp trước hắn tích đức, kiếp này mới có thể bên người mình yêu nhất.

“Như Ý.” Khóe mắt Mộ Hàm Phong có chút ướt át.

Một đường đi tới, hai người không có sóng to gió lớn đặc biệt nào, nhưng mỗi một chi tiết đều đáng giá dư vị.

“Ừm……” Cô nhẹ nhàng một tiếng, như đang đáp lại, lại như vô tình rên rỉ.

Yếu tố xao động trên người Mộ Hàm Phong lập tức bị cô điều động. Nằm trên người cô, nhẹ giọng dò hỏi: “Như Ý…… Anh, có thể không?”

“Ừ.”

Được cô đồng ý, hắn mừng rỡ như điên.

Tuy rằng chưa từng có kinh nghiệm thực chiến, nhưng hai người bên nhau lâu như vậy, buổi mỗi ngày đều sẽ ôm nhau đi vào giấc ngủ, đều quen thuộc thân thể đối phương, sẽ không có một tia bài xích.

Mộ Hàm Phong có chút khẩn trương, nhưng vẫn rất thuận lợi tiến vào thân thể của cô.

“A……” Cô thở nhẹ một tiếng.

“Như Ý, đau không?”

“…… Còn tốt.”

“Như vậy thì sao?”

“…… Một chút.”

“Hiện tại thì thế nào?”

“…… Không sao cả.”

Nghe được cô trả lời, Mộ Hàm Phong thiếu vài phần khẩn trương, càng thêm ra sức vận động.

Mấy giờ sau

“Mộ Hàm Phong, được chưa?”

“…… Chờ thêm một chút.”

“Hiện tại thì sao?”

“…… Lập tức liền tốt.”

“Thật sự đau quá.”

“…… Một lần cuối cùng.”

“Mộ Hàm Phong, anh cút cho em!!!”

Trên trán Mộ Hàm Phong chảy ra mồ hôi mỏng, “Anh, anh đang trên đường cút mà……”

“Không cần trên đường, hiện tại, lập tức, lập tức!!”

“Được được.” Mộ Hàm Phong cũng sốt ruột trả lời.

Nhìn thấy cô thống khổ tuy rằng rất đau lòng, nhưng hắn lại không cách nào khống chế được bản thân, mỗi lần quyết định buông tha cô, rồi lại nhịn không được muốn thêm một lần.

Hắn trấn an người lộn xộn dưới thân, “Như Ý, em nhẫn nại thêm một lát……”

“Mộ Hàm Phong, những lời này hôm nay anh nói không dưới mười lần!”

“Anh bảo đảm một lần cuối cùng!” Hắn thả chậm động tác. Thò lại gần, hôn hôn gương mặt nóng lên của cô.

Mộ Hàm Phong quá thừa tinh lực và thể lực, cuối cùng khiến người dưới thân hôn mê bất tỉnh.

Hắn lúc này mới lưu luyến rời khỏi người cô, tay chân nhẹ nhàng xuống giường. Cầm khăn lông lau mặt cho cô.

“Như Ý, rất xin lỗi. Anh, anh thật sự quá yêu em……”

Mộ Hàm Phong trong lòng áy náy. Hắn nghĩ về cô hai năm, trước nay luyến tiếc không dám thương tổn chút nào. Ai ngờ hôm nay vừa vỡ giới, khiến cho cô mệt thành như vậy.

27/3/2020
Bình Luận (0)
Comment