Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 397

Kiếp trước cô ta và Ngao Dẫn từng có một đoạn tình cảm. Cô ta hiểu biết con người Ngao Dẫn, biết nên lợi dụng anh ta như thế nào mới là phù hợp nhất. Cho nên cô ta sẽ lợi dụng Ngao Dẫn và Mai Gia Niên đi giết chết hai người Tư Ngang, sau đó lại giết chết hai người Ngao Dẫn.

Sau khi đã có chủ ý, Đào Vi Lan lập tức dẫn theo thể tiến hóa và cấp dưới nhanh chóng bỏ chạy.



Sau khi phát hiện Đào Vi Lan đã bỏ chạy, Trì Am hơi thất vọng.

Đào Vi Lan chẳng những bỏ chạy mà còn dắt theo cả thể tiến hóa được cô ta nuôi bằng linh tuyền, khiến kế hoạch của cô thất bại. Cô vốn định thừa dịp này bắt thể tiến hóa từng uống linh tuyền đó vào nhà tù thủy tinh công nghiệp trong viện nghiên cứu Tư Ngang cơ mà.

Không có Đào Vi Lan và thể tiến hóa kia quấy rối, lộ trình kế tiếp cực kỳ bình tĩnh.

Mất hơn nửa tháng, cuối cùng họ đã trở lại căn cứ Hy Vọng.

Tướng quân Tư đích thân ra cổng nghênh đón. Hai chiến hữu cũ gặp mặt, cảnh tượng ấy vô cùng cảm động, cũng khiến người ta nghẹn ngào không thôi.

Cuối cùng cũng trở lại căn cứ Hy Vọng, Trì Am nghỉ ngơi hai ngày trong căn cứ, nhân tiện thu xếp chỗ ở và công việc cho cha mẹ, sau đó tiếp tục tu luyện.

Đến bây giờ, nhiệm vụ của cô khi đến thế giới này cơ bản đã hoàn thành.

Sống sót rồi tìm được cha mẹ, thu xếp nửa đời sau cho họ! Kế tiếp hầu hết đều là thời gian của riêng cô. Chỉ cần cô có thể thoát khỏi nguy hiểm, bình yên sống sót thì có thể cùng Tư Ngang sống trong thế giới này đến hết đời như thế giới trước.

Ngẫm lại là thấy vui.

Tư Ngang cũng tiếp tục tập trung vào viện nghiên cứu, mỗi ngày đi sớm về trễ, mục đích về nhà vẫn chỉ là ngủ cô =_=!

Trì Am tranh thủ thời gian vẽ bùa bảo vệ trong viện nghiên cứu của Tư Ngang, bảo vệ tư liệu thí nghiệm của Tư Ngang sẽ không bị quỷ do Đào Vi Lan phái tới ăn trộm, sau đó mặc kệ anh.

Thu đi đông đến, khi mùa đông đã đến, Trì Am nhận được ủy thác của Tướng quân Tư, dẫn dắt một nhóm Chiến sĩ cuồng của căn cứ Hy Vọng sang thành phố bên cạnh thu thập vật tư.

Người trong căn cứ càng ngày càng nhiều, vật tư càng ngày càng ít, lại thêm hiện tại sức sản xuất của căn cứ không theo kịp sự tiêu hao của nhân loại, chỉ còn cách bổ sung từ bên ngoài. Bây giờ có những thành phố bỏ trống bị dị hình chiếm lĩnh vẫn còn chứa rất nhiều đồ vật mà nhân loại có thể sử dụng, so với bỏ mặc ở đó khiến chúng biến chất quá hạn sử dụng, chi bằng tranh thủ lúc vẫn còn dùng được mà lấy một ít trở về.

Có điều, dị hình ở bên ngoài quá nhiều, hệ số nguy hiểm cũng cao, cho nên cần Trì Am đi theo bảo vệ.

Nghe tin Trì Am nhận nhiệm vụ sắp rời khỏi thành, cuối cùng Tư Ngang cũng từ trong trạng thái nghiên cứu trở lại hiện thực, nói ngay: “Tôi đi cùng cô.”

Trì Am nhìn cậu: “Không cần, anh cứ tiếp tục nghiên cứu của anh đi.”

“Không cần vội, vừa lúc tôi cũng phải đi làm chút thí nghiệm.”

“Thí nghiệm gì?”

Tư Ngang nhìn cô đầy ẩn ý: “Tôi đã nghiên cứu xong kết tinh lần trước mang về từ thành phố S, vừa lúc có thể thí nghiệm xem sự ảnh hưởng của chúng đối với dị hình.”

Nghe đến đây, Trì Am không phản đối nữa, báo với Tướng quân Tư một tiếng rồi chuẩn bị công việc xuất hành.

Lần này số người đi ra ngoài thu thập vật tư bao gồm 100 Chiến sĩ cuồng, cộng thêm Trì Am và người của viện nghiên cứu mà Tư Ngang dẫn theo, cũng chỉ có 110 người, không nhiều.

Phương Lạc Chương và Nghê Hi vẫn là người đi theo.

Phương Lạc Chương rất phấn khởi. Lúc bưng cơm cho Nghê Hi, cậu ta lải nhải: “Chị Nghê, lần này tôi cũng sẽ đi theo mọi người ra ngoài, chị cho tôi một ít vũ khí nhỏ để tự vệ đi, tốt nhất là bôi một ít thuốc lợi hại, vậy thì tôi sẽ không thành quả tạ của mọi người nữa.”

Nghê Hi nhìn cậu ta: “Nếu cậu sợ trở thành cản trở thì chi bằng để cậu chủ Tư cải tạo cậu thành Chiến sĩ cuồng đi?”

“Không không không, không cần!” Phương Lạc Chương lắc đầu nguầy nguậy: “Đây là thiết lập phụ trong fanfic. Trong nguyên tác, Tư ma vương không có phát minh này, thiết lập phụ trong fanfic rất đáng sợ, tôi vẫn tin nguyên tác hơn.”

Đây cũng là lý do mà cậu ta không chịu chuyển hóa thành Chiến sĩ cuồng. Thiết lập phụ trong fanfic điên cuồng quá, quả thực là công nghệ đen, cậu ta rất sợ!

Ánh mắt Nghê Hi lóe lên, nói: “Cậu yên tâm, mặc dù là thiết lập phụ trong fanfic, nhưng gần đây cậu chủ Tư đã bắt đầu nghiên cứu biến người thường thành Chiến sĩ cuồng, có lẽ không lâu sau đó sẽ có thành quả.”

“Khi đó rồi hẵng tính.” Phương Lạc Chương là người lạc quan, cho dù hiện tại vẫn là người thường, cậu ta cũng không buồn bã. Cậu ta tin chắc nếu ông trời đã cho mình xuyên việt thì mình cũng có sứ mệnh.

Nghê Hi không khuyên nữa, lại nói cho cậu ta biết một số chuyện của thế giới này rồi mới tách ra.

Trì Am ngồi trên nóc nhà nhìn hai người rời đi, xoa cằm trầm tư.
Bình Luận (0)
Comment