Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 693

“Tuy rằng mỗi năm năm Thế giới vô vực sẽ mở ra một lần, mỗi lần đều dùng máy trí tuệ nhân tạo lựa chọn một trăm người tiến vào, bất kể thân phận, quốc tịch đều cần tiến vào Brisu. Nhưng chắc cô còn chưa biết, thật ra vẫn có những chỗ để con người “thao tác” được.” Cố Duy lộ ra vài tin tức nội bộ cho cô: “Vốn dĩ lần này tôi không có tên trong danh sách, nhưng vì tôi muốn đi nên thế thân người khác tới.”

Trì Am: “... Tôi cũng vậy.”

Cố Duy giật mình nhìn cô, Trì Am bình tĩnh nói: “Không phải tôi muốn tới, tôi bị người khác bẫy tới. Tôi thế thân chị họ Trì Hoan của mình.”

Cố Duy kinh ngạc, rất nhanh sau đó đã khôi phục, không bình luận gì về chuyện này, chỉ nói: “Thật ra có vài quy tắc ở Brisu đều do con người định ra, nội tình trong này tương đối phức tạp, cuối cùng mới có thể biến thành như vậy. Ngay cả cách nói về Brisu cũng là quan chức cấp trên để lộ ra.”

Brisu liên thông Thế giới vô vực, Thế giới vô vực chính là bảo tàng mà nhân loại cực kỳ hướng tới. Đáng tiếc, quy tắc của Thế giới vô vực hạn chế các thế giới thăm dò, bất đắc dĩ chỉ có thể bố trí như thế. Trong đó cũng có rất nhiều kết quả của chính trị.

Trì Am sống nhiều thế giới như vậy sao không hiểu rõ đạo lý trong đó chứ. Liên lụy càng lớn mới có thể biến thành như vậy. Cô cũng không có cảm giác gì với chuyện này cả. Dù sao năm năm nữa cô sẽ về lại Thế giới vô vực, những chuyện kia không liên quan gì tới cô cả.

Đang nghĩ như vậy, Trì Am chợt nghe Cố Duy hỏi: “Sau này cô Trì còn định về lại Thế giới vô vực sao?”

“Đương nhiên.”

Cố Duy cũng không ngạc nhiên với câu trả lời của cô. Dù sao mọi người tại khu tụ cư núi Bạch Nhai đều biết chuyện của cô và kẻ điên thế giới chiều không gian thứ ba kia, cô muốn trở lại Thế giới vô vực cũng không có gì lạ.

Trên thực tế, không ít người giống với Trì Am, yêu thương phải người của thế giới khác, cuối cùng đều vì người thương mà từ bỏ cơ hội quay về thế giới cũ, kết hôn sinh sống tại Thế giới vô vực, chỉ có ở Thế giới vô vực, bọn họ mới có thể ở bên nhau.

Thế nên khi biết Trì Am muốn cướp chìa khóa trở về, rất nhiều người đều giật mình.

Giờ nghe được đáp án của cô, Cố Duy chẳng những không thấy lạ, ngược lại còn tò mò hỏi: “Nếu hai người đã ở bên nhau thì sao cô còn muốn về thế giưới cũ chứ?”

“Bởi vì tôi phải về mang chị họ thân mến của tôi cùng vào nữa.” Trì Am dùng giọng nói vô cùng ngây ngô khoan khoái.

Cố Duy: “...”

“Hơn nữa, Tư Ngang cũng có trách nhiệm cần gánh vác, anh ấy phải về thế giới chiều không gian thứ ba, chấm dứt chiến loạn mấy trăm năm của bọn họ. Chúng tôi đều có việc mình cần làm, vì sao không kết thúc trách nhiệm rồi lại về bên nhau chứ?”

Cố Duy không còn lời nào để nói, trong lòng lại vì một đoạn trò chuyện này mà đổi mới cái nhìn với người của thế giới chiều không gian thứ ba.

Ít nhất, lúc này Cố Duy thực sự kính nể cái người từng là kẻ điên cuồng trong ấn tượng của mọi người kia.

Hai người dùng thời gian ba ngày xuyên qua sơn cốc.

Đi vào cuối sơn cốc, nhìn thấy cửa cốc từng bị đá che khuất giờ đã lộ ra như cũ, hai người nhìn thoáng qua bên ngoài, loáng thoáng thấy được bóng hồ.

Tâm tình hai người đều rất bình tĩnh.

Trì Am xách ba lô nhìn về phía Cố Duy, bất chợt nói: “Cố Duy, anh biết Lạc Khả chứ?”

Cố Duy kinh ngạc nhìn cô, không biết vì sao cô nhắc tới Lạc Khả. Anh ta gật đầu đáp: “Biết, lần này cô ta tiến vào Thế giới vô vực cũng là bị người ta đặc biệt sắp xếp, thế lực sắp xếp cô ta tiến vào…”

Cố Duy cau mày, trên mặt lộ ra vẻ bất mãn.

Cố Duy xuất thân gia tộc quân nhân chân chính, mọi hành vi đều là vì nước vì dân, cho nên anh ta cũng không thích thế lực sau lưng Lạc Khả kia. Mấy năm này anh ta luôn đề phòng Lạc Khả. Anh ta biết mục đích Lạc Khả tới Thế giới vô vực, thế nên thấy Lạc Khả hợp tác với Trì Am, anh ta còn hơi lo lắng. Mãi đến khi phát hiện Trì Am cũng không phải người mà Lạc Khả có thể khống chế, anh ta mới mặc kệ.

Kết quả cũng như anh ta nghĩ, Lạc Khả chết trong quá trình cướp đoạt chìa khóa, thậm chí không cần anh ta ra tay.

Trì Am nghe được thân phận Lạc Khả ở chỗ anh ta, nghi ngờ cuối cùng trong lòng rốt cuộc biến mất.

Hai người xuyên qua sơn cốc, thấy được mặt hồ lúc bọn họ tới, còn thấy được từng đàn cá hoang dã bơi lội, là kích thước bọn họ quen thuộc, không lớn như động vật bị ảnh hưởng phóng xạ bên trong.

Cuối cùng bọn họ cũng đã rời khỏi Thế giới vô vực.

Trên mặt Cố Duy cuối cùng cũng lộ ra vẻ kích động, không nói hai lời, lập tức đi về phía rừng rậm đối diện hồ.

Trì Am theo sau lưng anh ta.

Nửa ngày sau, bọn họ vào tới một mảnh bờ cát quen thuộc tại Brisu, bờ cát này giống với bờ cát trắng mềm mại trong Thế giới vô vực kia, không chút ô nhiễm, trắng nõn xinh đẹp như hình nền máy tính.

Hai người vừa đứng không lâu thì nghe được tiếng máy bay trực thăng vang lên.

Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy xa xa trên mặt biển có một chiếc trực thăng đang bay tới.

Trực thăng đỗ lại trên bờ cát, vài binh lính cầm vũ khí nhảy xuống, chĩa súng vào bọn họ.

Vẻ mặt Cố Duy cực kỳ khó coi.

Trì Am hờ hững nói: “Tôi ghét nhất là bị người dùng súng chĩa vào đấy. Biết không?”

Cố Duy nghe lời này, nét mặt thoáng thay đổi, đang định khuyên cô một câu đã thấy cô vung balo sang một bên, trực tiếp xông tới, chỉ mới vài động tác đã đoạt súng của mấy binh sĩ lại đây, còn cho mỗi người một tát.

Đám binh lính này rõ ràng không dám nổ súng với bọn họ, chỉ có thể bị động chịu đánh, dù muốn phản kháng cũng không phải đối thủ của Trì Am. Đúng là oan uổng chết mà!

Cố Duy: “...”

Ánh mắt Cố Duy hướng về phía một đám người lục tục từ trực thăng xuống phía sau, những người này đều là cấp bậc lãnh đạo nguyên thủ thường xuyên thấy được trong phóng sự trên tivi. Cố Duy còn thấy hai gương mặt quen thuộc trong đám người đó, đang muốn đứng nghiêm chào thì lại nhác thấy cô gái kiêu ngạo đang dẫm trên người đám lính bên kia, nhất thời không có lời nào để nói.

Chỉ có thể nói, chơi với đám điên của thế giới chiều không gian thứ ba lâu quá rồi, cô em gái này cũng hung tàn hẳn.

Kế tiếp, hai người được mời vào máy bay trực thăng, trực thăng nhanh chóng cất cánh.

Brisu xinh đẹp hoàn thành sứ mệnh của mình, theo sóng biển lướt đi, nhanh chóng biến mất khỏi tọa độ cố định, mãi tới năm năm sau mới xuất hiện lần nữa.

Dọc theo đường đi, Trì Am và Cố Duy bị người sành ăn nuôi dưỡng, về phần đồ đạc bọn họ mang về đều bị trọng binh canh gác kỹ lưỡng. Trì Am rất khó chịu, Cố Duy đành phải ôn tồn trấn an, hi vọng cô thả lỏng, không ai chiếm đồ của cô đâu.

Thật ra, Cố Duy không ngờ Trì Am sẽ mang cái gì về thế giới này, tuy không biết cô cầm thứ gì theo, nhưng nhìn dáng vẻ không chút kiêng dè của cô bây giờ là biết đồ cô mang về giá trị không nhỏ hơn thứ anh ta mang về chút nào.

Trì Am không phải một người kích động ngu xuẩn, giờ cô có thể kiêu ngạo như vậy là thấy được cô có chỗ dựa vào.

Vẻ mặt Trì Am vẫn rất không tốt, miễn cưỡng nói: “Được rồi, tôi tin tưởng anh, cũng tin tưởng mấy vị lãnh đạo kia!”

“Mấy vị lãnh đạo” từ camera theo dõi nghe được lời của cô, mặt không đổi sắc, nhưng trong lòng lại thoáng mất tự nhiên.

Những thứ từ Thế giới vô vực mang ra đều là bảo tàng, lần này tuy hai người mang về rất ít đồ, nhưng không ai dám coi thường chúng.

Một tháng sau, Trì Am và Cố Duy mới trở lại quê cũ.

Đặt chân lên cố hương, nhìn hết thảy xung quanh, Cố Duy không tránh được cảm khái trong lòng, sau đó nói với Trì Am: “Nếu cô có chuyện gì thì có thể tới tìm tôi.”

Nói xong, anh ta còn trao đổi số điện thoại tư nhân với cô.

Trì Am cầm điện thoại di động kiểu mới nhất trong tay, mặc quần áo hàng hiệu xinh đẹp, đãi ngộ của cô bây giờ có thể so với anh hùng thế giới. Cô cười khẽ, cũng không từ chối: “Được rồi, hẹn gặp lại.”

Cố Duy nhìn theo bóng lưng cô rời đi, cũng nói một tiếng ‘hẹn gặp lại’.
Bình Luận (0)
Comment