Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 764

Trì Am vô cùng hài lòng khi Tư Ngang bổ thêm một nhát dao nữa, vậy là cô bày ra vẻ mặt càng thêm vênh váo với thiếu nữ ma cà rồng này.

Nhân loại và ma cà rồng vây xem ở xung quanh nhìn thấy cảnh này, vừa kinh hãi vừa lo lắng.

Bọn họ đều coi Trì Am thành tình nhân mà thân vương ma cà rồng dẫn tới, đối với ma cà rồng cấp bậc thân vương mà nói, tình nhân chỉ là đồ chơi mà thôi, có quan trọng hơn nữa cũng không vượt qua được quý tộc ma cà rồng có thân phận tương đương, để duy trì sự cân bằng, những ma cà rồng này sẽ không dễ dàng ra tay với ma cà rồng cấp cao.

Mà thiếu nữ ma cà rồng tới tìm bọn họ này, rất nhiều nhân loại ở đây đều biết, cô ta là con gái duy nhất của thân vương Lilisi và một nam tình nhân nhân loại sinh ra, tên là Bliss, là ma cà rồng bán huyết loài mới, sinh ra đã có thực lực công tước, là một công tước ma cà rồng, địa vị không hề thấp trong đám quý tộc ma cà rồng, càng không phải nói tới thân vương Lilisi đứng đằng sau cô ta.

Là một ma cà rồng mới sinh ra lại còn có thực lực, rất ít người dám chọc vào cô ta, mà những thân vương kia tuổi tác cũng khá cao rồi, sẽ không so đo với con nhóc mới sinh.

Có thể nói, địa vị của Bliss trong đám ma cà rồng vô cùng cao, nhân loại không thể chọc vào cô ta.

Ánh mắt Bliss nhìn sang Trì Am mang theo chút sát ý, nhưng cô ta không ra tay ở đây, mà lựa chọn phớt lời cô, nói với Tư Ngang: “Neo, lâu vậy không gặp, anh nhất định phải như vậy sao?”

Sắc mặt người đàn ông vẫn lạnh nhạt, đôi mắt màu máu kia không hề có một chút tình cảm nào, cứ như thể không nghe thấy lời cô ta nói, nói với Trì Am rằng: “Nơi đây ồn ào quá, có muốn đi ra ngoài sân không?”

Trì Am liếc nhìn thiếu nữ ma cà rồng đang cứng đờ mặt, trong lòng thấy có chút buồn cười, tươi cười thân thiết nói: “Được ạ!”

Thế là một tay người đàn ông bưng đĩa đồ ăn, một tay khoác lấy vai cô, muốn đi ra ngoài.

“Neo!” Bliss cũng không để ý tới tức giận nữa, vội vàng đuổi theo, nói rằng: “Neo, sao anh có thể như vậy? Mẹ em và ba anh là bạn thân, chúng ta đều là ma cà rồng kiểu mới, không phải nên thân thiết hơn sao? Anh...”

Người đàn ông quay đầu, nhìn cô ta với ánh mắt xa lạ, khó chịu nói: “Tôi không quen cô, cô đừng có tới làm phiền nữa.”

Bliss: “...”

Trì Am quay đầu nhìn một cái, thấy thiếu nữ ma cà rồng cứng đờ tại chỗ, biểu cảm muốn đáng thương bao nhiêu thì đáng thương bấy nhiêu, khiến cô không nhịn được muốn cười một lần nữa.

Khi ra ngoài sân, liền nhìn thấy có mấy ma cà rồng đang gian díu ở đây, nóng bỏng cởi mở, làm ngay ở trên mặt cỏ trong sân. Nhưng bọn họ nhanh chóng bị hơi thở thuộc về ma cà rồng cao cấp trên người Tư Ngang dọa cho héo rũ, còn đáng thương hơn cả Bliss ban nãy.

Bọn họ cũng không dám kháng nghị, kéo lấy tình nhân xách quần vội vàng bỏ chạy.

Trì Am ngây dại một lúc, nói rằng: “Hóa ra ma cà rồng cởi mở như vậy à.” Cô nhìn thấy cả một nam ma cà rồng xách được nửa cái quần bỏ chạy, một nửa cái mông trắng đều lộ ra bên ngoài.

Một bàn tay kéo mặt cô lại, không vui nói: “Đừng nhìn, không hay ho gì đâu.”

Trì Am: “... Được rồi, không có gì hay ho cả, toàn là mông thôi.”

Nghe thấy lời này, đến cả làn da trắng bệch cũng không che được sắc mặt đen kịt của người đàn ông, nếu không phải mấy tên ma cà rồng kia đều chạy cả rồi, có khi anh sẽ thực sự đánh cho mỗi tên thừa sống thiếu chết, rồi treo trên lâu đài để người khác thưởng thức bọn họ trần truồng, xem lần sau bọn họ còn dám chạy tới chỗ công cộng như ngoài sân để phát tình hay không.

Lúc nào người đàn ông này cũng nhỏ nhen như vậy.

Ngồi ở một chỗ đầu gió ngoài sân, khi Trì Am nhân lấy thức ăn định tiếp tục ăn, thì người đàn ông lại vứt chúng xuống gốc cây.

“Ơ, làm gì vậy, tuy màu sắc của chúng có hơi đáng sợ, nhưng mùi vị cũng được mà, vứt đi thì phí lắm.” Trì Am kéo lấy tay anh rồi nói.

“Để Hughes nấu lại cho em.” Người đàn ông nói như lẽ đương nhiên, gọi một người hầu ma cà rồng tới, bảo cậu ta đi tìm Hughes.

Không lâu sau, Hughes dẫn theo mấy người hầu ma cà rồng đi tới, trên tay mỗi người hầu đều bưng một cái khay.

Trì Am nhìn những thứ trước mặt, không nhịn được bật cười nói: “Hughes, anh vừa nấu hả?” Lần này cũng không thể lại nói là gọi ship nữa chứ?

Hughes không thừa nhận, cười nói: “Cô Trì ăn tạm chút đi, thực phẩm ở đây quá ít, hơn nữa cũng không tươi.”

Nghe thấy lời này, mấy người hầu kia đều không nhịn được nhìn anh ta một cái, quyết định chuyển lời này cho công tước Muffies.

Sau khi Hughes lui xuống, trong sân chỉ còn lại hai người bọn họ, những quý tộc ma cà rồng muốn chơi dã chiến khác cảm nhận được hơi thở thuộc về ma cà rồng cao cấp ở đây, đương nhiên không dám tới gần, lũ lượt tìm nơi khác để chơi.

Trì Am vừa ăn điểm tâm ngon lành vừa hỏi: “Đúng rồi, nữ ma cà rồng ban nãy ấy, anh không quen thật à?”

“Không quen.”

“Phải không đấy?” Cô nghi ngờ nhìn anh: “Dáng vẻ của cô ấy như thể anh và cô ấy cùng một nước, hai người nên ở bên nhau đó.”

Anh đưa đôi mắt màu đỏ máu nhìn cô, mím bờ môi lại, giọng nói có chút đè nén, nói trầm thấp rằng: “Thực sự không quen, mẹ cô ta là ai sao mà anh biết được? Đừng mắc nối quan hệ lung tung.”

Nghe thấy lời này, Trì Am không khỏi cảm thấy có chút đồng cảm với thiếu nữ ma cà rồng kia, cô ta nói mẹ mình và ba Tư Ngang là bạn thân thì chắc là thật, lại liên hệ với tình huống của ma cà rồng, chỉ có thân vương mới có thể sinh ra ma cà rồng bán huyết kiểu mới với nhân loại, vậy mẹ cô ta là ai thì rất nhanh đã có kết luận.

“Hóa ra cô ấy là con gái của thân vương Lilisi, trông hơi giống nhau thật.” Trì Am nói.

Người đàn ông nhìn cô một cái, thấy vừa rồi cô nghi ngờ mình, thế là mặc kệ cô.

Trì Am lập tức tới gần trêu anh: “Nè, giận thật đấy à? Đừng có nhỏ nhen như vậy chứ, chỉ là nghi ngờ chút thôi mà, có mất miếng thịt nào đâu.”

“Nghi ngờ cũng không được!”

“... Được rồi, em cảm thấy có thể anh bị bệnh mù mặt rồi đấy.”

...

Bliss nằm sấp trong lòng mẹ, khóc nức nở: “Mẹ ơi, vì sao Neo lại nói không quen con? Rõ ràng chúng ta gặp mặt nhiều lần như vậy, hóa ra Neo chẳng để tâm đến con một chút nào. Nữ nhân loại kia thì có gì tốt chứ? Chỉ có tuổi thọ ngắn ngủi, bất cẩn một cái là sẽ chết, sinh vật yếu ớt như vậy, sao Neo lại thích cô ta được cơ chứ...”

Thân vương Lilisi dựa vào lưng ghế màu đỏ vàng, sờ tóc cô ta mà không nói gì.

Bliss ngẩng mặt lên, nhìn bà ta với ánh mắt khẩn cầu, nói rằng: “Mẹ à, mẹ có thể giúp con được không?”

Thân vương Lilisi hỏi ngược lại: “Giúp con như thế nào? Giúp con giết nhân loại kia? Hay là giúp con nhốt Neo lại? Đừng có quên, thực lực của Neo còn cao hơn cả những thân vương như bọn mẹ, mẹ không phải đối thủ của cậu ta.”

Bliss nghe tới đây, sắc mặt trở nên ảm đạm.

Thân vương Lilisi khẽ thở dài, nói rằng: “Hai mẹ con chúng ta lại đều thua trên hai ba con bọn họ, nực cười là bọn họ lại chẳng thèm quan tâm, chỉ thích những phụ nữ nhân loại kia. Bliss, mẹ khuyên con tốt nhất đừng bị sự ghen ghét của mình che mờ mắt, nếu không mẹ cũng không cứu được con đâu.”

Sắc mặt Bliss thay đổi, buột miệng nói rằng: “Vậy mẹ thì sao ạ?”

Nói xong mới nhận ra mình hỏi gì, trong lòng lập tức thấy có hơi sợ hãi, lặng lẽ nhìn mẹ mà không dám nói gì.

Bất ngờ là thân vương Lilisi không hề tức giận, chỉ nói: “Đúng thật là năm đó mẹ bị sự ghen ghét che mờ mắt, thành ra mới ra tay với người phụ nữ kia, đáng tiếc...” Bà ta cười khổ nói: “Lại thành ra suýt chút nữa thì mẹ bị bà ta giết, lúc đó mẹ mới biết rằng hóa ra bà ta là một ma tu của giới tu chân phương đông, làm việc còn không hề quan tâm điều gì, càng vênh váo hơn ma ca rồng chúng ta, nếu không phải Muffies và Davis sợ sau khi mẹ chết rồi sẽ phá vỡ sự cân bằng nội bộ ma cà rồng, đi lên ngăn cản bà ta, thì mẹ thực sự sẽ bị bà ta giết chết.”
Bình Luận (0)
Comment