[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 1)

Chương 110

Hoa Y mấy ngày nay đều rất nhàm chán, cô không được gặp cục băng, mà bên Murz cũng trì hoãn, mãi không chịu gặp mặt.


Quá rảnh rỗi cô bèn vượt tường, đi dạo bên ngoài một chút, trước khi đi còn không quên để tâm đến nữ chủ, lệnh cô ta tìm lại một đồ vật mà cô đánh mất.


Hoa Y thầm nghĩ, nếu cô ta biết rằng căn bản là cô chỉ dùng thân phận để sai bảo cô ta, có lẽ sẽ trực tiếp dùng ánh mắt đâm chết cô mất.


Nghĩ đến đây lại thấy phấn khích.


Về cơ bản thì quang cảnh bên ngoài cũng không hề ảo diệu giống như cô nghĩ, chỉ là những ngôi nhà hiện đại bình thường, phương tiện di chuyển trên đường cũng không khác biệt là mấy, có ô tô, xe đạp, tàu trên không, thậm chí còn hơi lạc hậu so với Tinh Tế.


Hoa Y suy nghĩ, với một hành tinh mạnh như vậy, mà lại chỉ phát triển khoa học kĩ thuật đến nhiêu đây, hẳn là cô không tin.


Vậy điều ẩn giấu nằm ở đâu?


---------------


"Ê, cô là ai, làm sao cô vào được đây".


Hoa Y kéo lên khóe miệng, một cước đập ngất hắn, kéo người vào góc khuất, đổi quần áo.


Cô quang minh chính đại bước ra, nơi đây ở sâu dưới lòng đất, phải mất 2 tiếng Hoa Y mới tìm ra được, nếu cô không nhầm, tất cả những vũ khí tân tiến của Murz đều được sinh ra tại đây.


---------------


"Đại tướng, còn đoàn thương nghị bên Tinh Tế, phải xử lý sao ạ?".


Eric rời mắt khỏi tài liệu trước mặt, đứng lên, bước về phía cửa, qua loa nói: "Một vài ngày nữa ta sẽ qua đó".


"Siêu cơ giáp còn bao lâu thì chế tạo xong?", ông nhìn về khu chế tạo, thầm đánh giá tiến trình của nó.


"Dạ có lẽ tầm 2-3 tháng nữa sẽ hoàn thành".


Eric đi khảo sát một vòng quanh trung tâm, cho đến khu huấn luyện, ông bỗng ngừng bước chân.


Viên tướng nhìn ánh mắt ông, liền hiểu, ông lại đang hoài niệm khi còn tham gia chiến đấu, phải nói đại tướng Eric là một trong những lão tướng của Murz, nếu không có ông góp công vào trận chiến khốc liệt năm ấy, có lẽ Murz đã trở thành thuộc địa của tinh cầu khác.


Eric thu lại tầm mắt, xoay người, định bước đi, chợt ruỳnh một tiếng động vang lên.


Ông nhìn về phía tiếng động, là do một cơ giáp, có vẻ người điều khiển gặp trục trặc, chưa đi được bao lâu đã ngã xuống, tạo ra tiếng động lớn.


Eric dừng lại, quan sát cơ giáp số hiệu 09, hành động của nó có chút kì quặc, lúc ngã, lúc phóng ra tên lửa, tổng thể giống như một đống hỗn độn.


Eric đôi mắt nheo lại: "Người điều khiển 09 là ai? Thao tác phế vật như vậy, đuổi hắn ra khỏi quân ngũ đi".


Người đằng sau khẽ nhìn về số hiệu 09: "Vâng".


Mà trong số hiệu 09 lúc này, Hoa Y bực bội nhìn bảng điều khiển, cô vốn định nghịch thử cái thứ gọi là cơ giáp này một chút, thấy nó hình thù khá đẹp, lại giống robot, thao tác linh hoạt như hình thể phóng lớn của con người.


Nhưng ai mà biết được thứ này khó chơi thế chứ, đúng là công nghệ của tân thế giới.


Nhìn bảng điều khiển với hàng nghìn nút, Hoa Y đầu váng mắt hoa, căn bản liền ấn bừa, thế nào lại rung lắc dữ dội, nhiều lần khiến cô suýt trào cả bữa trưa ra ngoài.


Hoa Y cắn môi, ánh mắt nhìn đến các nút, cô thử cố nghiên cứu nó xem sao, nhưng mà bất lực rồi...


Ngửa đầu thở dài ngao ngán, chờ chút...có gì đó, kéo xuống vật trên đầu, một chiếc mũ?


Hoa Y tò mò đội nó, chợt thấy một dòng điện điên cuồng xông vào não bộ cô, mạnh mẽ càn quét, xông phá, khiến cho từng dây thần kinh đều căng chặt, đau đớn.


Hoa Y siết chặt nắm tay, mồ hôi lạnh vã ra, nín nhịn cơn đau, bực bội dùng tinh thần lực công kích lại dòng điện, lúc đầu cô và dòng điện còn đấu đá đến điên cuồng, sau dường như hòa quyện, cộng hưởng với nhau.


Hoa Y mở mắt ra, thế giới...đã thay đổi...


Tầm nhìn của cô bây giờ chính là của cơ giáp, Hoa Y quan sát xung quanh, nhìn đến vô cùng chân thật, lại thử dùng tinh thần lực đưa lên cánh tay, cánh tay cơ giáp cũng từ đó di chuyển theo mệnh lệnh não bộ.


Nở nụ cười tinh ranh, cô là bắt đầu cảm thấy, thứ này chơi vui rồi đấy.


Hoa Y nâng mắt, nhìn đến đối thủ đằng trước, rút ra thanh kiếm bên hông cơ giáp, lao vào vòng chiến.


Đối thủ né tránh đường kiếm, bắn ra tên lửa xác định mục tiêu, Hoa Y phản ứng nhảy ra xa, nhưng vẫn có phần chậm chạp, dính một chút uy lực của nó, khiến cơ giáp chấn động, độ hỏng hóc đã tăng mức 15%.


Cô chậc lưỡi, kéo lên khóe miệng.

Bình Luận (0)
Comment