[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 2)

Chương 297

Hoa Y nở nụ cười, tin nhắn trên điện thoại sớm đã chất đống, cô trượt qua mở ra.


[Hầu Bội Ca]: "Aaaaa huynh đệ tôi có khi nào từ tôi luôn không???? Tại cô hết đó, lần đầu tiên trong cuộc đời tôi thấy cậu ta nổi điên như thế, ánh mắt trực tiếp giết chết tôi mất huhu"


[Hầu Bội Ca]: "Cô khuyên hắn xong chưa, liệu cậu ta có giết chết tôi không, cả tuổi thanh xuân của tôi đều có mỗi huynh đệ là cậu ta, cậu ta sẽ từ tôi phải không"


[Hầu Bội Ca]: "//(icon khóc như mưa chẳng còn gì để mất)"


[Hoa Cơ]: "Đã giải quyết, sẽ không giết anh"


Lại trượt qua bên cạnh là tin nhắn của Trần Nghiên.


[Trần Nghiên]: "Chị ơi, anh ấy có vị hôn thê, dần dần em không còn chắc chắn tình cảm của mình là đúng hay sai nữa"


[Trần Nghiên]: "Chị em đột ngột không thể hiểu được con người anh ấy, tình cảm của anh ấy đối với em liệu có phải tình yêu?"


[Trần Nghiên]: "Chị em mệt mỏi quá, thật muốn giống như tác phẩm của chị, bên nhau trọn đời, toàn vẹn viên mãn"


[Hoa Cơ]: "Sống là chính mình, cuộc đời của mình không phải là những trang sách, vẫn là câu nói cũ"


Hoa Y thoát ra ngoài màn hình, tại phần tin nhắn văn bản còn có tin của Thư Thành vừa gửi đến.


—-Cậu ấy đã nhận lời, câu trả lời của Hoa tiểu thư là?


Hoa Y nhắn trả lời rồi vứt điện thoại, nhập mộng xác thực mấy hôm nay có hơi mệt mỏi, đến phim trường lại còn vào game.


————————————


Hoa Y đến phim trường bất ngờ gặp được Trần Nghiên.


Cậu ta chạy lại đây tươi cười hướng cô: "Chị, thật vui quá em được đóng trong tác phẩm của chị rồi, mặc dù chỉ xuất hiện vài phút nhưng em vui lắm"


Trần Nghiên là mỹ nam mạng khá nổi tiếng, hắn có một số lượng nhỏ fan hâm mộ bảo vệ nét đẹp ngây thơ, trong veo như thuỷ tinh của cậu ta.


Hoa Y: "Ừ, cố lên"


Hàn Bội Ca trông thấy cô cũng sải dài bước chân hướng qua đây.


"Cơ Hoa Y tôi bị huynh đệ đấm, hắn đấm tôi đó, đây có tính là tai nạn nghề nghiệp không"


Hoa Y ngẩng đầu liếc hắn, rút ra kịch bản từ trong tay hắn.


"Cảnh 45: Ánh mắt xen lẫn giằng xé giữa việc phải lựa chọn, đồng thời cử chỉ ngập ngừng do dự với biên độ nhẹ, cố gắng thật tự nhiên, về luyện tập đi lát tôi kiểm tra"


Khép lại kịch bản đưa cho hắn, Hàn Bội Ca các thực ngừng nói, lực chú ý di rời đến tập giấy trong tay, ánh mắt nghiền ngẫm, hắn quay người thực sự bước về.


Hoa Y lúc đầu thực sự muốn đánh rơi con hàng này, nhưng bởi hắn là bạn từ thuở nối khố của cục băng nhà cô nên tạm nhịn lại, đến giờ thấy hắn say mê với công việc, là người có khát vọng, biết nỗ lực, cũng khiến cô nhìn hắn vừa mắt hơn.


Kết thúc buổi ghi hình, Trần Nghiên cười nói đi theo sau cô, đang ríu rít kể lại quá trình và trải nghiệm quay phim hôm nay, chợt bước chân ngừng lại.


Người đàn ông cao lớn, đứng dựa vào cửa xe ô tô hút thuốc, ánh mắt vừa chuyển qua đây hắn liền dập tắt điếu thuốc bước qua.


"Nghiên Nghiên, theo tôi về nhà"


Hoa Y liếc nhìn cậu trai trốn ra đằng sau cô, bàn tay còn khẽ run rẩy.


Người đàn ông nhíu mày nhìn hắn, lại nâng mắt lạnh lẽo như sương hàn nhìn cô.


"Tránh ra"


Hoa Y híp mắt: "Nếu anh đổi lại câu khác, tôi còn có thể suy nghĩ"


Mạnh Chấn Phi đôi mắt nguy hiểm nhìn cô, toàn thân lộ ra vẻ bá đạo cường ngạnh, chân dài bước về phía trước, nâng tay ý muốn xách cô qua.


Tay trái cô vươn qua vặn tay hắn, một chân đá lên, Mạnh Chấn Phi cũng từng là người học võ, nhanh chóng cầm lấy cổ chân cô, tay phải cô đặt lên vai hắn mượn lực tung người lên cao, xoay nửa vòng trên không gót chân đạp thẳng vào gáy hắn.


Mạnh Chấn Phi ăn đau trực tiếp thả tay ra, thân mình hơi loạng choạng rất nhanh đứng vững, phần gáy bầm tím nghiêm trọng, ánh mắt hắn như độc thủ, rét lạnh hướng cô.


Hoa Y tiếp đất, tầm mắt nhìn thẳng mắt hắn không có sự sợ hãi, kinh sợ chỉ có ngang tàng, ngạo nghễ, cô lấy khăn giấy từ trong túi, lau sạch những chỗ từng chạm qua hắn.


Mạnh Chấn Phi bị hành động này của cô kích thích, ánh mắt khoá chặt, hắn vuốt lại cổ áo sơ mi.


"Lo chuyện bao đồng không sớm thì muộn có ngày rước hoạ vào thân"


Hoa Y nâng mắt: "Cảm ơn đã nhắc nhở, tôi lại muốn xem xem ai có thể mang lại hoạ cho tôi"


Nói xong cô liền vẫy taxi, một mạch bước lên, Trần Nghiên theo sát bên cô, Hoa Y quay đầu nhìn cậu ta song cũng không nói gì, ngầm chấp nhận.


Trần Nghiên ngồi bên cạnh cô, chốc lát lại liếc cô, cuối cùng cậu hít một hơi sâu lấy can đảm.


"Đó là người em nhắc đến với chị, em rất sợ anh ấy, lúc đầu anh ấy không giống như bây giờ, sau ngày em phát hiện ra anh ấy có vị hôn thê, tình cảm của bọn em liền biến chất"


Hoa Y ngẩng đầu nhìn cậu ta: "Hắn nhốt cậu lại, ngày ngày 'yêu thương' cậu"


Sắc mặt Trần Nghiên đỏ lên, vừa đỏ vừa đen trông vô cùng đặc sắc: "...Dạ...anh ấy như trở thành một người khác...không ngừng...đòi hỏi em, bắt em chơi trò chơi theo ý anh ấy...dần dần em cảm giác tỉnh cảm này không đúng, nó không giống như em mong muốn, hơn nữa anh ấy đã có vị hôn thê em cảm giác như...em là người thứ 3 xen vào hạnh phúc của họ vậy"


Hoa Y bóp trán, đây là chơi hệ play SM? Tiểu công thế giới này cũng thực tình thú nha.


Trần Nghiên: "Cho nên em trốn khỏi nhà anh ấy, em muốn chấm dứt tình cảnh sai trái này, nhưng nhưng em quá sợ anh ấy, mỗi khi nhìn thấy anh ấy em đều bất giác run rẩy"


Hoa Y liếc cậu ta, ánh mắt thương cảm, máu M có vẻ hơi nặng...


Trần Nghiên: "Chị...em không biết làm sao nữa, em muốn rời khỏi anh ấy, nhưng trái tim này như không còn nghe theo em nữa"


Hoa Y nhìn cậu ta, dùng ánh mắt khó hiểu để nhìn cậu ta, thứ cho cô, loại tình cảm ngược luyến như thế cô thật sự không thẩm thấu nổi.

Bình Luận (0)
Comment