[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 2)

Chương 320

"Đội trưởng Hàn, tìm ra dấu vân tay lạ không phải của nhân viên công ty" một cảnh sát đến báo cáo.


Hàn Lương Nghị gật đầu nhanh chóng đi qua, mở lên máy tính, mẫu vân tay gửi đến xác thực không thuộc người nào trong công ty, nó là của Lương Vận, em gái Lương Khải - bạn trai thần bí của người chết.


Hàn Lương Nghị như trút được gánh nặng, nở nụ cười vỗ vai đồng đội: "Làm tốt lắm"


"Dạ, là Hạ pháp y bảo tôi đi điều tra số bút trong lọ, cho nên mới tìm ra được thêm chứng cứ"


Hàn Lương Nghị cười to: "Được cả Hạ Tư Truy nữa, vụ án này kết thúc tôi liền khao mọi người một chầu"


"Dạ cảm ơn đội trưởng Hàn"


————————————


Không lâu sau nghi phạm Lương Vận nhận tội, cô ta là con gái nuôi Lương gia, động cơ giết người vì ghen tị với Hải Tình, Lương Vận thích anh trai mình Lương Khải, hai người cũng bí mật đến với nhau, nhưng không lâu sau trong một cuộc cãi vã, Lương Khải quen biết nạn nhân Hải Tình, bắt đầu quá trình yêu đương với cô, Lương Vận biết chuyện không thể chịu được việc mình bị phản bội, liền lên kế hoạch giết chết Hải Tình.


Cô ta nhân lúc Hải Tình ở lại cơ quan muộn, cắt cầu dao điện toà nhà, lẻn vào hạ sát Hải Tình, từ đằng sau giật tóc Hải Tình liên tục đập mạnh vào lan can toà nhà, dùng dao rạch nát mặt nạn nhân, dùng một đống bút cột lại với nhau xâm nhập âm đạo nạn nhân thoả mãn lòng đố kị ghen ghét của mình.


Khi đến nhà truy bắt nghi phạm, cũng đồng thời tìm thấy con dao rọc giấy được cho là dùng để hành hung.


————————————


Kính koong....


Hoa Y đứng dậy mở cửa.


"Xin hỏi có phải nhà của Kế tiểu thư không ạ?" Nhân viên chuyển phát nhanh.


Hoa Y gật đầu, cầm bút kí tên.


Cô mở hộp ra là một chiếc đồng hồ treo tường, xác thực vài ngày trước nguyên chủ có đặt một chiếc đồng hồ treo tường.


Hoa Y híp mắt, ngón tay miết qua mặt đồng hồ.


————————————


"Kế tiểu thư phiền cô hợp tác với chúng tôi!"


Hoa Y không nói chuyện, ánh mắt chỉ tập trung tại chiếc đồng hồ trước mặt, kim hiển thị trên đó đã không còn chuyển động.


Cửa mở ra, viên cảnh sát đứng lên: "Đội trưởng Hàn"


Hàn Lương Nghị gật đầu khuôn mặt đen lại đi qua: "Nghe nói có không hợp tác với người khác, phải chỉ định đúng tôi?"


Hoa Y lúc này mới nâng mắt nhìn hắn: "Ừ"


Hàn Lương Nghị lần đầu thấy cô mang thần sắc như vậy, lông mày nhíu chặt: "Được rồi, vì sao lại có bom hẹn giờ gửi đến cho cô"


Hoa Y chớp mắt, ánh mắt lại như nhìn thiểu năng hướng hắn: "Nếu tôi biết còn cần đến anh?"


Hàn Lương Nghị lời lên đến miệng không thốt ra được, khuôn mặt lại kéo xuống nghiêm túc: "Gần đây cô có đắc tội với ai không?"


"Không" Hoa Y trả lời hắn.


Hàn Lương Nghị: "Vậy có suy nghĩ được ra ai có động cơ làm vậy với cô nhất?"


"Không biết"


Hoa Y thật sự là thành thật trả lời, cái gì cô cũng không biết, vốn sự kiện nguyên chủ bị bắt cóc nên xảy ra thì lại không xảy ra, thay vào đó là hàng loạt vụ ném đá giấu tay, vẫn là muốn giết chết cô, nhưng không phải trực tiếp bắt trói, cô còn mong hắn xuất hiện bắt cô đây này, càng tiện đánh rơi.


Hàn Lương Nghị á khẩu, không biết hỏi tiếp như thế nào, hắn liếc nhìn quả bom tự chế được nguỵ trang trong chiếc đồng hồ, việc làm này vô cùng tinh xảo, phải là một loại tội phạm rất nguy hiểm mới nghĩ đến, bởi vì hắn thông minh cho nên hắn không sợ sẽ để lại dấu vết.


"Đội trưởng Hàn, không tra ra được nguồn gốc gói hàng, chỉ biết được vận chuyển tới địa chỉ của Kế tiểu thư"


Như dự đoán, gốc gác không tra ra được, phương thức giết người từ xa, nhưng điều hắn ngạc nhiên hơn là, cô ta ấy vậy mà lại nhận ra? Ngay cả cảnh sát là hắn cũng sẽ khó lòng nhận ra được đồng hồ có vấn đề chỗ nào nhưng cô lại nhìn thấu ngay từ đầu?


Hàn Lương Nghị tự nhiên có một ý nghĩ xấu, không biết thế nào hắn lại liên tưởng việc này do chính tay cô làm.


Hoa Y không biết Hàn Lương Nghị đang tự bổ não cái gì, cô trầm tư suy nghĩ một lúc, sau ánh mắt trở nên linh hoạt.


"Tôi bị truy sát, lần trước đã nói với anh rồi, thanh sắt rơi xuống không phải ngoài ý muốn mà là cố ý, lần này còn là gửi bom đến, cảnh sát nhân dân như các anh có thể bảo vệ sự an lành của nhân dân không hả?"


Hàn Lương Nghị nghe lời cô nói, suy nghĩ đôi chút: "Vậy tôi cho mấy cảnh sát khu vực theo sau bảo vệ cô"


Hoa Y phản đối ngay: "Tôi nghi ngờ mình bị một tên sát nhân liên hoàn ngắm trúng, vậy mà anh chỉ phái cảnh sát khu vực âm thầm đi theo? Có phải anh muốn tôi sớm gặp Hạ Tư Truy trên bàn mổ không?"


Hàn Lương Nghị kéo lên khoé miệng, bật cười: "haha đừng lo quá, cảnh sát chúng tôi rất uy tín, nhất định sẽ bảo vệ được cô, mà không phải cô ngày nào cũng muốn dính lấy Hạ Tư Truy sao, vừa hay nằm trên bàn mổ trở thành thứ mà hắn mê đắm, Hạ Tư Truy cũng nói hắn chỉ thích tử thi"


Hoa Y thái dương giật giật, rất không muốn đôi co với hắn.


"Được rồi, nếu lần sau tính mạng của tôi còn bị đe doạ, thì tôi muốn anh trực tiếp bảo vệ tôi, được chứ?"


Hàn Lương Nghị gật đầu hào sảng đồng ý: "Được, tôi với cô cũng coi như có duyên, hơn nữa trách nhiệm bảo vệ nhân dân là của cảnh sát!"

Bình Luận (0)
Comment