Xuyên Nhanh Tìm Lại Linh Hồn

Chương 66


Khi còn ở Đạo Linh Sơn, hắn cảm thấy cô chăm chỉ luyện tập, nên cảm thấy không cần quan tâm cô lắm, ngược lại là Đạo Mạt, cần một thời gian để chỉ điểm nên hắn có quan tâm hơn.

Sau đó thấy Đạo Hoan có thể một mình xuống dưới nhân giới, hắn liền thả cô đi.

Trước đó, hắn đã bí mật thi pháp trên người đồ đệ để có thể tiện giám sát.

Nhưng không ngờ, cô lại nhảy xuống ma giới, lẻn vào ma cung.
Dạ Huyền hơi do dự, dù sao nàng ta là đệ tử của Đạo Linh Sơn, đưa về Đạo Linh Sơn là hợp tình hợp lý.

Nhưng… hắn không muốn.
“Ma quân, Đạo Hoan là đồ nhi của ta, về tình về lý, ở lại ma cung là không hợp quy tắc”
Vòng tay đang ôm Vi Nhã hơi siết lại, một lúc sau Dạ Huyền mới mở miệng: “Quản nàng ta cho tốt” rồi đem Vi Nhã đưa cho Tử Quân.
- ----------------------
“Ta lại trở về phòng rồi” Vi Nhã day day trán.

Rõ ràng đang ở ma cung, vậy mà loáng một cái đã trở về.

Chuyến đi này đúng là công cốc.
“Sư tỷ, tỷ tỉnh rồi” Tử Linh San mang vào một chậu nước.
“Sao ta lại ở đây?”
“Là sư phụ đưa tỷ về” Giọng nói của Tử Linh San có chút kìm nén.
Vi Nhã chỉ “Ồ” một cái.


Cô chỉ nhớ tới mình đụng mặt thánh nữ ma tộc Cửu Liên, sau đó nàng ta khiến cô rất tức giận.

Sau đó….

cô không nhớ gì nữa.
“Tỷ rửa mặt đi, sư phụ có dặn nếu sư tỷ tỉnh dậy thì qua chỗ ngài ấy”
Vi Nhã rửa qua mặt mũi, với lấy cái áo choàng khoác lên rồi tới chỗ Tử Quân.
“Sư phụ” Vi Nhã hành lễ
Tử Quân đang tọa thiền: “Tỉnh rồi? Vậy nói vi sư biết, tại sao lại xuống ma giới?” Tử Quân không vòng vo, đi thẳng vào vấn đề.
Vi Nhã hơi gãi đầu: “Đồ nhi… đi lạc”
“Con đừng nói dối vi sư, hành động của con không có gì giống như là đi lạc cả.

Nếu muốn nói dối thì chuẩn bị cho chu toàn”
Nam chủ này quả nhiên không dễ gạt.
Hai tay Vi Nhã xoắn xuýt lại với nhau: “Đồ nhi tới gặp ma quân”
“Sao lại gặp ma quân?”
“Con thích hắn”
Phụt!
Tử Quân ho ra một búng máu.

Vi Nhã liền chạy tới đỡ hắn.
“Sư phụ sao vậy?”
“Không sao, chỉ là bị loạn chân khí thôi” Tử Quân nhanh chóng điều tức lại “Con thích Dạ Huyền? Con biết hắn là ai không? Tiên ma không thể có kết thúc tốt đẹp đâu”
“Nhưng con thích hắn, lần đầu gặp con đã thích hắn rồi”
“Con…” Tử Quân tức không nói nổi.

Hắn chỉ tay ra ngoài “Về phòng, từ hôm nay, con bị cấm túc 1 năm”
Vi Nhã thở dài, theo đuổi tình yêu quả thực khó khăn mà.

- -----------------
Một năm trôi qua, Vi Nhã luôn luôn rèn luyện bản thân, bây giờ cô có thể thi pháp thành thạo, tuy nhiên vẫn chưa thể đột phá.

Tử Quân sau lần đó liền quan tâm tới Vi Nhã nhiều hơn.

Hiện giờ giữa Vi Nhã và Tử Linh San, Tử Quân có sự đối đãi công bằng.
Việc chưa thể đột phá đối với Vi Nhã rất khó chịu.

Cô liền nhớ lại hồi xem phim cổ trang, nhân vật chính muốn đột phá đều phải có yếu tố ngoại cảnh.

Một nữ phụ nhỏ nhoi như cô, liệu có thể không?
Vậy là sau thời gian bị cấm túc, Vi Nhã lại ngựa quen đường cũ nhảy xuống ma giới, nhưng lần này, địa điểm cô tới là thánh nữ điện.
“Đã lâu không gặp” Vi Nhã siết chặt cây quạt.


Thánh nữ điện quả nhiên dễ vào hơn so với ma cung.
“Tốc độ phục hồi của ngươi chậm hơn ta nghĩ đấy” Cửu Liên cười mỉa.

Bỗng dưng một cái cọc băng bay tới chỗ nàng ta.

Cửu Liên liền tránh.

Cọc băng liên tiếp phi về phía nàng ta.

Cửu Liên liền thi pháp đan dây leo thành một tấm lưới chặn.

Lớp cọc băng sau phi nhanh hơn, đầu nhọn hơn lớp cọc băng trước.

Vi Nhã đột ngột đổi hướng, cọc băng bay lên trên rồi đồng loạt rơi xuống.

Cửu Liên không kịp tránh liền bị trúng mấy cọc.
“Có vẻ vết thương vẫn chưa phục hồi nhỉ!” Vi Nhã cười.
Hai người đấu nhau hơn 1 canh giờ, lúc này hạ nhân mới lục kéo tới.
“Ngươi… Chính là người một năm trước đâm trọng thương thánh nữ”
“Vậy mà ả ta vẫn mặt dày tới đây”
“Không biết xấu hổ”

Bọn họ mỗi người một câu hướng về Vi Nhã, nhưng chẳng ai dám xông lên cứu thánh nữ của bọn họ.

Phạm vi tổn thất càng ngày càng lớn, đám hạ nhân chỉ đứng nhìn một lúc rồi cũng kéo nhau chạy giữ mạng.
Xét về tu vi, Vi Nhã vẫn kém Cửu Liên một chút, nhưng không hiểu sao cô vẫn chống chọi với nàng ta được tới bây giờ.

Có vẻ như ngoài tu vi cô tự thân tu luyện, còn có một lượng tu vi lớn được truyền vào người cô.


Nếu kích hoạt được, có lẽ giết Cửu Liên đối với cô dễ như trở bàn tay.
Trong lúc hỗn loạn, bỗng Dạ Huyền xuất hiện, nắm lấy cổ tay cô: “Lại là ngươi?”
“Đúng vậy” Vi Nhã lạnh nhạt đáp, tầm mắt của cô lúc này chỉ hướng về Cửu Liên.
Vừa rồi, nghe hạ nhân tới báo, nữ đệ tử Đạo Linh Sơn lại tới ma giới làm loạn, nhưng lần này là ở thánh nữ điện, hắn liền gấp rút đi tới đó, nhưng lúc này đây, cô đối với hắn không hề nhiệt tình như lần trước, khiến hắn có chút không hài lòng.
Một năm nay, từ ngày cô khuấy đảo ma cung, cũng khuấy đảo tâm trí hắn.

Hắn không hiểu sao mình thỉnh thoảng lại nhớ tới nữ tử tiên môn điên cuồng lúc đó.

Cô từng bá đạo nói hắn là của cô, vậy mà sau 1 năm tình cảm của cô thay đổi nhanh vậy sao?
“Sao vậy, gặp lại người thương mà ngươi lại lạnh nhạt như vậy sao?” Cửu Liên cợt nhả.
“Xem ra lần này ta tới đây là chính xác, để cái miệng của ngươi bớt khẩu nghiệp đi” Vi Nhã liền giật tay ra, xông lên hòng gi3t chết Cửu Liên.
Dạ Huyền liền kéo Vi Nhã đi.

Hắn quan sát thấy ma khí trên người Vi Nhã lúc ẩn lúc hiện.

Nếu chỉ là một đệ tử Đạo Linh Sơn, đáng lẽ cô đã thua Cửu Liên, nhưng cô lại có thể chống đỡ tới gần 2 canh giờ.
“Ngươi kéo ta đi đâu?” Vi Nhã vẫn chưa hết giận Dạ Huyền, có sức lực là cứ dùng bậy bạ, cánh tay bị kéo tới muốn đứt ra luôn rồi.
Một lát sau, cô tới một căn phòng.

Dạ Huyền không nói 2 lời, lập kết giới rồi đóng cửa lại: “C ởi đồ ra”
Gì… Tự nhiên lại c ởi đồ?
Quan hệ giữa chúng ta chưa tới mức đó đâu..

Bình Luận (0)
Comment