Editor: Mây aka Tiên Vân
24|12|2021
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Chương 91.
Lương Hân ngăn hắn lại, hất cầm nói: "Tôi có thể cho anh tài nguyên, có thể cho anh giao thiệp, tôi cam đoan anh nhất định sẽ nổi tiếng." Trong giọng điệu của cô ta không giấu được vẻ tự mãn.
Trợ lý Tiểu Cao đứng bên cạnh Tô Mạch có chút tức cười.
Cái bà Lương Hân này khẩu khí cũng lớn quá rồi, còn nói cho tài nguyên với giao thiệp, vợ của anh Mạch là ai chứ, là ảnh hậu Ân đó. Nếu anh Mạch cần tài nguyên hay giao thiệp không phải chỉ cần nói với vợ mình thôi sao, mắc gì phải đi bán thân cho Lương Hân?
Lại nói cô ta chỉ là một diễn viên hạng hai, giao thiệp với tài nguyên của cô ta tốt cỡ nào chứ!
Hơn nữa chị Ân Âm so với cô ta đẹp hơn nhiều, còn là người vợ đường đường chính chính.
Có người vợ tốt như vậy mà lại đi chọn Lương Hân sao, đấu óc anh Mạch cũng đâu có hư.
"Anh Mạch, đồ đạc thu thập xong rồi, chúng ta đi thôi." Tiểu Cao gọi.
"Cô Lương, tôi không cần tài nguyên hay giao thiệp của cô. Tôi và cô cũng không quen nhau, hy vọng cô có thể bảo trì khoảng cách phù hợp với tôi."
Nói xong Tô Mạch cũng không thèm để ý cô ta, lướt đôi chân dài rời đi.
Trong lòng Lương Hân vốn đầy tự tin cảm thấy Tô Mạch sẽ đồng ý, chưa từng nghĩ tới hắn vậy mà cự tuyệt, thái độ còn lạnh lùng như vậy làm cô ta khó mà tin được, thời điểm cô ta kịp phản ứng thì Tô Mạch và Tiểu Cao đã đi được một đoạn xa.
Lương Hân không rõ Tô Mạch từ đâu lấy ra tự tin nói những lời này.
Chẳng lẽ hắn thật sự không cần giao thiệp và tài nguyên nên không muốn đi đường tắt sao? Cô ta cũng không phải là một phú bà xấu xí béo mập, mà là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp.
Kỳ thật Lương Hân nghĩ cũng không sai, nếu đổi lại anh là một người mới trong ngành giải trí, có lẻ sẽ có khả năng đồng ý.
Nhưng bây giờ vợ của Tô Mạch là một ảnh hậu siêu sao đang nổi tiếng, tài nguyên và giao thiệp chỉ cần vẫy tay một cái liền kéo đến, đâu cần làm cái trò bán thân cho Lương Hân để lấy mấy thứ nhỏ nhặt này.
"Tô Mạch, tôi sẽ không từ bỏ." Thật vất vả mới gặp được người mình thích, Lương Hân sao có thể dễ dàng từ bp như vậy, một ngày nào đó cô ta sẽ để cho Tô Mạch ở trước mặt mình quỳ liếm.
(Mây: ê mấy má, xin lỗi nghen tui ức chế quá tui muốn đập con này ghê.)
-
Bời vì bị Lương Hân cản trở nên Tô Mạch trở về cũng trễ một chút.
Đô Đô đang ngồi chơi Lego, thỉnh thoảng sẽ nhìn về phía cửa.
Khi thấy cửa mở ra, một người đàn ông tuấn tú lịch lãm* tiến vào, hai mắt cẫu liền sáng lên vứt bỏ khối lego trong tay, bước chân nhỏ vội vàng chạy tới, vui vẻ nói: "Ba ba."
* nguyên văn là 如竹 : ý hình như chỉ người quý ông cây tre, hay lịch lãm như cây tre, nó dài quá tui lười đọc.
-
Tô Mạch nhìn thấy con trai tâm tình vốn đang buồn bực cũng trở nên nhẹ nhõm, đem Đô Đô ôm vào lòng hôn lên cái má trắng nõn mềm mại của cậu.
Sau lưng là Tiểu Cao đang ôm đồ đi vào.
Ân Âm nhìn thấy hai cha con thân mật ở chung cũng lộ ra nụ cười, cô hỏi: "Tại sao lại về muộn vậy, đạo diễn bắt ở lại quay phim sao?"
"Không có." Tô Mạch lắc đầu.
Ân Âm nhìn vẻ mặt của Tô Mạch cảm thấy có gì không đúng, hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì sao?"
Tô Mạch ôm Đô Đô trong lòng, có chút chần chờ không biết có nên nói với cô hay không.
"Tiểu Cao, cậu nói đi." Ân Âm không hỏi Tô Mạch nữa mà quay sang Tiểu Cao.
Tiểu Cao không chỉ là trợ lí của Tô Mạch mà còn là fan của Ân Âm, nghe được cô hỏi đương nhiên cũng không muốn giấu diếm, lập tức đem sự tình của Lương Hân nói ra.
".....chị Âm, cái cô Lương Hân kia không phải người tốt, mỗi lần nhìn anh Mạch đều giống như sói đói nhìn thấy thịt, hận không thể hung hăng đi tới cắn một cái." Tiểu Cao vừa nói vừa hình dung đến sinh động như thật.
Tô Mạch ngồi bện cạch một mực quan sát vẻ mặt của Ân Âm sợ cô sẽ hiểu lầm, chờ lúc Tiểu Cao nói xong liền cảm thấy mình tìm được đường sống, lập tức thể hiện tấm lòng son sắt của mình: "A Âm, anh và cái cô Lương Hân kia không có bất kỳ quan hệ nào, anh cũng không có thích cô ta."
Hết chương 91.
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
( Truyện chỉ được đăng tải ở truyenwiki1.com @__S_K_Y__s vui lòng đọc ở trang chính chủ để ủng hộ editor ra chap nhanh :3 )
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Chương 92.
Ân Âm khoanh tay nhìn hăơn không nói gì.
Tô Mạch tưởng là Ân Âm không tin lời mình tay chân bắt đầu luống cuống, khi đối mặt với Ân Âm miệng lưỡi có chút vụng về, không biết dỗ dành cô thế nào, cũng không biết làm sao nói những lời ngon ngọt.
Lỡ như vợ thật sự hiểu lầm hắn thì làm sao vây giờ?
Nghĩ đến đó trên mặt Tô Mạch bất giác lộ ra vẻ ủy khuất.
Nhìn dáng vẻ tội nghiệp của hắn Ân Âm cũng không nhịn được cười.
"Được rồi, em không có tức giận, anh là chồng của em tất nhiên là em tin tưởng anh. Nhưng mà anh cũng không nên đem chuyện này giấu em."
Có lẽ Lương Hân luôn chọn lúc Ân Âm đang quay phim mà tiếp cận Tô Mạch, nên cô cũng không biết chồng mình bị cô ta quấy rối.
"Anh sai rồi." Tô Mạch ngoan ngoãn nhận lỗi giống như con cún lớn đáng thương đang vẫy đuôi cầu xin chủ nhân tha thứ.
Tiểu Cao vừa ra khỏi phòng liền mỉm cười.
Hóa ra anh Mạch lạnh lùng như vậy mà cũng sợ chị Âm nha, thật đúng là đáng yêu mà.
Ở trong phòng khi nghe được Ân Âm nói tin tưởng mình, Tô Mạch thở phào nhẹ nhõm, hắn không quan tâm cách nhìn của người khác đều hắn quan tâm nhất là Ân Âm sẽ hiểu lầm.
Ân Âm tất nhiên là tin tưởng Tô Mạch.
Nếu như trong lòng hắn không có Ân Âm thì cũng không ở biệt thự chăm sóc Đô Đô nhiều năm như vậy, hơn nữa dù bị cha mẹ Tô khuyên cũng kiên quyết không ly hôn, càng không có chuyện sau một tháng ly hôn liền hậm hực mà tự sát.
Tô Mạch đặt Đô Đô lên giường, đi qua ôm lấy Ân Âm nói: "Cám ơn em đã tinh tưởng anh."
Tô Nguyên Gấm ngồi một bên lấy tay che miệng cười, giống như một con chuột nhỏ ăn trộm dầu vậy.
Cô có chút xấu hổ vỗ tay Tô Mạch: "Được rồi, nhanh tắm rửa đi chút nữa còn ăn cơm."
"Ừm."
Ân Âm nhìn bóng lưng Tô Mạch đi về phía nhà tắm, suy nghĩ đều gì đó.
Lương Hân thế mà thèm thuồng chồng cô, lá gan đúng là thật lớn, xem ra không giáo huấn cô ta một chút thì không được rồi.
-
"Cắt." Đạo diễn hét lên một tiếng, vẻ mặt tức giận: "Lương Hân, cô làm cái gì vậy, bảo cô diễn ra bộ dáng tức giận mà cô chỉ biết trừng mắt là sao?"
Trước mắt bao nhiêu người lại bị mắng kỹ năng diễn xuất Lương Hân có chút xấu hổ, vì đây là đạo diễn nên cô ta không thể phát cáu, chỉ có thể nhịn xuống mà nói xin lỗi: "Thật xin lỗi đạo diễn, tôi sẽ chú ý hơn."
"Được rồi, làm lại từ đầu." Đạo diễn ra hiệu cho mọi người chuẩn bị.
Lúc này người Lương Hân đang đối diễn chính là Ân Âm.
Ân Âm là nữ chính mà Lương Hân diễn vai nhân vật phản diện nữ hai, mà cảnh quay lần này là nữ chính yếu đuối bị nhân vật phản diện tới cửa ức hiếp, bị nữ chính vả mặt trở về.
Quần áo trên người Ân Âm có chút chật vật nhưng vẫn không che đi được khí chất cao quý, đôi mắt xinh đẹp của cô toát lên vẻ lạnh lùng, nói: "Lương Hân, người không phạm ta, ta không phạm người. Nếu người phạm ta, ta nhất định trả lại gấp trăm lần."
Lương Hân thấy được được sự lạnh lùng trong mắt Ân Âm không biết vì sao nháy mắt ngơ ra, miệng ngập ngừng không nói được câu nào.
"Cắt cắt cắt, Lương Hân, cô còn đứng yên đó làm gì!" Đạo diễn lần nữa hét lớn, cả người đứng lên chỉ tay về cô ta nói: "Cuối cùng là cô có diễn được hay không? Nếu diễn không được thì rời khỏi đoàn phim của tôi đi."
Đạo diễn Kim đối với diễn viên yêu cầu rất cao, nếu không phải lần này ông nợ ân tình với tổng giám đốc giải trí Thiều Hoa, làm sao ông có thể đem Lương Hân nhét vào.
Kỹ năng diễn không tốt còn gây trở ngại cho mọi người.
Ân Âm thu hồi tầm mắt cô ta mới định thần lại, lần nữa bị mằng làm Lương Hân tức giận đến đỏ mặt, đã liên tiếp năm sáu lần nếu cô ta còn không có phản ứng lại thì chính là kẻ ngốc.
Hết chương 92.
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ