Xuyên Nhanh: Vinh Hoa Phú Quý

Chương 233

Tinh tế (7)

Bên trong bộ điều chỉnh phi thuyền, Nha Ẩn cần dụng cụ đo lường chuyên dụng kiểm tra một vòng, nhìn màn hình màu lam, thoáng cảm thán,

"Trí năng của phi thuyền này rất đặc biệt."

Có thể nói, trí năng là bộ phận duy nhất Nha Ẩn không nhúng tay xử lý, sau một thời gian tiếp xúc, ngay cả Nha Ẩn cũng có thể nhận ra trí năng của phi thuyền này rất đặc biệt.

Hiện tại chế tạo trí năng có non nớt, cũng có thành thục, nhưng không có cái nào đem lại cảm giác này.

Cẩm Vinh mỉm cười, mang theo một chút tự tin, "Đương nhiên, trí năng của phi thuyền này là độc nhất vô nhị."

Đoán chừng chẳng thể tìm ra trí năng nào tốt hơn nó.

Tuy rằng Nha Ẩn không cải tạo trung tâm phi thuyền, nhưng giá thành để sửa chữa các bộ phận khác cũng khá đắt đỏ, người luôn coi tiền tài là vật ngoại thân như Cẩm Vinh, nghe Nha Ẩn báo giá xong cũng phải thời phào một cái.

Bất ngờ hơn, lúc rời đi, Nha Ẩn để lại cho Cẩm Vinh một cái rương, lão vỗ vỗ, rất ngênh ngang, "Sách vở bên ngoài bất quá là hướng dẫn nhập môn mà thôi, cô muốn học thì có thể xem những thứ trong này."

"Cảm ơn." Cẩm Vinh cũng không chối từ, sảng khoái nhận lấy rương, bỏ vào phi thuyền.

Nhìn phi thuyền rời đi, Nha Ẩn xoay người, gãi gãi đầu tóc rối tung, gã không chút để ý đem tâm huyết nhiều năm của mình giao cho một người lạ chẳng hề quen biết.

Đôi mắt vẩn đục nổi tơ máu ánh lên một tia sáng.

Trong cuộc đời không thú vị, này nếu có thể bồi dưỡng một đối thủ xứng tầm, nghe không tồi chút nào.

Quả nhiên suy nghĩ nhiều đi, gã vỗ vỗ đầu quay về căn phòng tồi tàn của mình.

Phi thuyền, Cẩm Vinh ngồi ở trên ghế điều khiển, mở rương quà tạm biệt Nha Ẩn giao cho mình, bên trong thứ gì cũng có, nhật ký ghi chép dày cộp, khong thiếu những máy móc linh tinh kì lạ, nói về giá trị, có lẽ phải hơn cả cái phi thuyền Cẩm Vinh đang điều khiển.

Bên trong sổ ghi chép là những dòng chữ lộn xộn, không phải bút ký của cùng một người, trang giấy loang lổ ố vàng, nhưng chữ viết dùng mực đặc biệt, không dễ phai màu.

Thoạt nhìn, cho dù Cẩm Vinh không có chút hứng thú nào với sửa chữa máy móc, cũng nhìn mà mê. Không chỉ nói về thiết kế phi thuyền, mà còn giải thích cặn kẽ về trí năng, người máy, các kỹ thuật đỉnh cao của văn minh tinh tế.

Vô cùng đáng quý.

Đang xem sách, máy truyền tin bỗng nhiên vang lên, là Aino.

Màn hình máy truyền tin hiện lên gương mặt Aino, "Toàn bộ tư liệu đã được chuyển cho quý khách."

So với Hạ gia, đương nhiên phi thuyền của cô quan trọng hơn, hiện tại Nha Ẩn đã hoàn thành cải tạo thăng cấp cho Dạ Thần Hào, Cẩm Vinh mới có tinh lực đi quản Hạ gia.

Xem xong tư liệu về thương hội Hạ gia, đã là hai giờ sau.

Cẩm Vinh nghĩ nghĩ, lại lại lần truyền tin đến Aino.

Aino không ngoài ý muốn, cho dù đối phương muốn làm gì, cũng có khả năng cần đến hỗ trợ từ phía Nhà Trắng, mà bọn họ, chỉ cần có tiền, thì cái gì cũng làm.

Cẩm Vinh ánh mắt trầm tĩnh, khóe môi hơi cong, "Các anh có nhiệm vụ nào nhắm vào Hạ gia không?"

Aino kinh ngạc, "Có."

Hạ gia tuy là thương hội lớn nhất tinh tế Liên Bang, một quái vật khổng lồ, nhưng quá trình lớn mạnh của bọn họ làm mất miếng ăn của không ít người, lại không thiếu đối thủ cạnh tranh, bản thân Hạ gia cũng tồn tại nhiều mâu thuẫn, như chuyện của tiểu thư Hạ gia, quan hệ của bọn họ với quân đội ngày càng căng thẳng.

Dù sao ở chợ đen nhiệm vụ nhằm vào Hạ gia không hề ít.

......

Hạ Chiết, em trai Hạ hội trưởng, con cháu dòng chính Hạ gia, mấy ngày nay tâm thần không yên.

Có lẽ là bởi vì ngày gần đây, Lê gia từng bước chèn ép Hạ gia, làm cho nhiều hoạt động kinh tế của thương hội Hạ gia bị chèn ép, gã đã sớm khuyên đại ca thu tay. Việc này vốn do Hạ gia gây lên, nếu không phải Hạ Viện không biết trời cao đất dày, động thủ với người Lê gia, Hạ gia hiện tại sao lại ra nông nỗi này.

Đại ca hiện tại điên cuồng hành động, chính là muốn đẩy Hạ gia vào đường chết.

Hạ Chiết lo lắng sốt ruột, nhiệm vụ lần này gã càng lo lắng bất an.

Phi vụ lần này, với cả Hạ gia lẫn thương hội đều vô cùng quan trọng, vận chuyển tinh tệ đến ngân hàng Hạ gia, con tàu của bọn họ hiện tại chẳng khác gì một cái hộp đựng tiền khổng lồ.

Dù ngày nay người dân tinh tế đã quen sử dụng tiền ảo, nhưng dự trữ tiền tệ vẫn là một công việc quan trọng, luân chuyển tiền và dự trữ tiền tệ luôn là thứ mà ngân hàng Hạ thị cùng với thương hội để ý nhất. Mà nhiệm vụ vận chuyển dự trữ mỗi năm đều do dòng chính Hạ gia đảm nhiệm.

Trước đây Hạ gia đều sẽ mời quân đội hỗ trợ hộ tống, nhưng hiện giờ hạ hội trưởng cùng Lê gia nháo bẻ, cũng may lần này hộ tống, còn có Vân Lâm đại sư, đại cường giả cấp S đi cùng.

Hơn nữa thân là nhân vật trung tâm Hạ gia, Hạ Chiết biết, Vân Lâm đại sư hai năm nay đã đạt ranh giới tấn thăng cấp SS, tin tức này vẫn luôn bị bọn họ giấu đi, chính là muốn chờ ngày lành, Hạ gia chính thức đạt được địa vị không thể thay thế ở Liên Bang.

Tuy rằng hiện tại đã không tồi, nhưng người chẳng có ai mà lại ghét vinh quang.

Khóe miệng Hạ Chiết không khỏi nhếch lên.

Nhưng bỗng nhiên,

"Phía trước có dao động năng lượng, có tính công kích."

Màn hình lớn hiển thị, ở phía đông nam là một phi thuyền màu bạc, tuy là phi thuyền hạng trung, nhưng so với tinh hạm cỡ lớn thì chẳng khác nào một đứa trẻ đánh nhau với một người trưởng thành.

Tinh hải trước nay cướp bóc, đạo tặc nhiều, phi công điều khiển tinh hạm kinh nghiệm phong phú, giơ cờ hiệu của Hạ gia.

trước đây, dù có là đại đạo tặc, nhìn thấy cờ hiệu của Hạ gia cũng sẽ tránh đi, bởi vì sợ thất bạt, bị Hạ gia trả thù, một đại gia tộc trả thù, lính đánh thuê nay đây mai đó cũng không thể đảm đương được.

Phi thuyền nhỏ mày bạc thấy cờ Hạ gia, cũng phát lại một tín hiệu.

Cướp đây.5

Nhận được tín hiệu, bao gồm Hạ Chiết, những người bên trong tinh hạm lạnh mặt. Vô danh tiểu tốt không biết từ đâu ra, cũng dám đánh cướp thương hội Hạ gia.

Chẳng lẽ là chuyện Lê gia cùng Hạ gia bất hòa đã bị truyền ra ngoài, Hạ gia nhiều lần ở thế hạ phong, khiến người khinh thường Hạ gia, liền tiểu mao tặc cũng dám tới trêu chọc lão hổ.

Trừ bỏ Vân Lâm đại sư còn nhắm mắt nghỉ ngơi, Hạ Chiết cũng sẽ không bởi vì việc nhỏ này mà làm phiến đại sư, vòng phòng ngự của tinh hạm cùng cảnh vệ còn không đến mức chút vấn đề cỏn con này cũng không giải quyết được.

Thương hội Hạ gia từ trước đến nay tài đại khí thô, huống chi lần này vẫn nhiệm vụ tương đối quan trọng, cho nên trang bị trên tinh hạm đều là tân tiến nhất, hệ thống phòng thủ đến từ Liên Bang đệ nhất học phủ, do giáo sư Colin, tên tuổi nổi bật nhất trong ngành nghiên cứu công nghệ, tự mình nghiên cứu phát minh vài năm nay, kèm theo pháo cỡ lớn, súng laser, và nhiều vũ khí khác.

Một tiểu phi thuyền, không đáng dùng đến những trang bị này.

Tinh hạm phái ra vài chiến cơ cơ động, phủ đầu phi thuyền màu bạc, khai hỏa.

Chủ điều khiển thoải mái nhìn màn hình, bọn họ đã có thể hình dung ra, phi thuyền màu bạc không biết điều kiện sẽ bị hủy diệt thê thảm như thế nào.

Mấy đầu tên lửa phóng ra, tạo ra một trùm lửa lớn.

Vậy mà máy truyền tin lại truyền đến phi hành đoàn tiếng nói đầy nghi hoặc, "Báo cáo, không bắn trúng mục tiêu."

báo cáo tương tự cũng vang lên từ các chiến cơ gần đó.

Một giây sau, bên ngoài xuất hiện tiếng nổ mạnh kịch liệt, không chỉ từ máy truyền tin mà nhìn từ màn hình cũng có thể thấy, bị đánh trúng là chiến cơ của chính bọn họ, không ai thoát nạn.

Hiện giờ bọn họ cười không nổi nữa, tiếng nổ mạnh qua đi, hài cốt phiêu du trong không trung, mà hành tung của con thuyền bạc kia vẫn còn là một bí ẩn. Mà xuống một khắc, chính là càng thêm kịch liệt tiếng nổ mạnh, không chỉ có là ở máy truyền tin nghe thấy, cũng ở trên màn hình rõ ràng nhìn đến, chỉ là lần này bị đánh trúng chính là bọn họ phái ra số con phi hành khí cùng chiến cơ, đều không ngoại lệ đều bị tạc,

Trong tinh hạm thao túng nhân viên công tác cũng cười không ra tiếng, sau tiếng nổ mạnh, hài cốt phiêu du trong không trung, mà hành tung của phi thuyền bạc vẫn là một bí ẩn.

Phi công chính nhăn mày, "Bật máy quét."

Công nghệ máy quét của họ đứng đầu Liên Bang, dù phi thuyền đối thủ có ở trạng thái ẩn thân, thiết bị quét vẫn có thể phát hiện được.

Trí năng nhanh chóng hoạt động, các nhân viên hỗ trợ từng người không ngừng kiểm tra, vận hành giao diện, tuy nhiên,

Một người không nhịn được mà than, "Phi thuyền kia...biến mất?"

Trong nháy mắt phá hủy chiến cơ của bọn họ, rồi cũng trong nháy mắt, đào tẩu?

Nhân viên điều khiển ngồi bên trái sau đó nhảy dựng lên, "Không! Nó lại xuất hiện!"

Gã chỉ vào màn hình trước mặt, kinh hoàng thất thố, mà những người khác nhìn màn hình, cũng không khỏi bất ngờ.

Phi thuyền màu bạc với cái tên Dạ Thần Hào ghi bên ngoài xuất hiện ở bụng tinh hạm, quá gần, bọn họ vậy mà chẳng hề phát hiện kẻ địch đã đến gần như vậy.

"Mau khởi động hệ thống phòng ngự tối cao." Hạ Chiết nghĩ, trong lòng một lộp bộp, chẳng lẽ đối phương là muốn đánh cướp số tiền trên tinh hạm này?

Tiền mà mất đi, ngân hàng Hạ gia sẽ gặp rắc rối lớn.

Hạ Chiết đồng thời cũng âm thầm nhớ kỹ cái tên Dạ Thần Hào, một khi tiền bị cướp đi, lập tức phát lệnh truy nã, toàn lực truy bắt.

Phi công điều khiển tinh hạm cũng không phải hạng xoàng, nhanh chóng hết sức khởi động trạng thái phòng thủ của phi thuyền, tuy nhiên...

Đã không kịp nữa rồi.

Hàn quang lạnh đến thấu xương xuất hiện trên màn hình,

Từ sườn phi thuyền màu bạc xuất hiện một thứ như nanh vuốt, lúc ánh lửa tóe lên cũng là lúc bụng tinh hạm bị rách một khoảng lớn.

kim loại cứng nhất tinh tế, tựa một tờ giấy trắng, bị cắt đôi bởi lưỡi dao sắc bén, không hề chống cự.

thật là khó có thể tưởng tượng.

Hạ Chiết lại cảm thấy lưỡi dao kia như đang khía vào trong lòng mình, phẫn nộ quát, "Bắn ngay cho ta!"

Các chiến cơ còn lại của tinh hàm đều bị phái ra ngoài, dưới hỏa lực mạnh mẽ của họ, Dạ Thần Hào thế mà một cọng lông cũng chẳng rụng, như nắm được quỹ đạo công kích của đối thủ, tránh đi lửa đạn, mà phía tan tác lại chính là chiến cơ của Hạ gia.

Càng làm cho người ta kinh ngạc chính là, một phi thuyền hạng trung cơ bản không có khả năng chứa đủ năng lượng để hoạt động mạnh như vậy.

Nhưng Dạ Thần Hào lại tựa hồ có nguồn năng lượngvô cùng vô tận.

Xác chiến cơ trôi tứ phía, mà Dạ Thần Hào tựa tử thân, lấy đi vô số tính mạng trên chiến trường.

Hạ gia lại lần nữa cảm giác được mình như đang bị trêu đùa, đối phương là mèo, mà mình là chuột.

Cuối cùng liền Vân Lâm đại sư cũng ra tay, mặc dù là tinh hải không phải là nơi thích hợp để chiến đấu, có là cường giả cấp S cũng không thể khinh thường.

Vân Lâm rời tinh hạm, trầm giọng nói, "Ngươi muốn trở thành kẻ thù của toàn bộ Hạ gia hay sao?"

Những lời này theo tinh thần lực của Vân Lâm dần dần khuếch tán khắp chiến trường, bao gồm các chiến cơ của Hạ gia, tất cả đều cảm nhận được tinh thần lực đầy tính áp chế.

Thực lực của cường giả cấp S.

Vân Lâm khuôn mặt âm trầm, khẽ hừ một tiếng, "Tiểu nhân giấu đầu lòi đuôi." Lợi ích của Hạ gia đồng nghĩa với lợi ích của hắn, mà đối địch với Hạ gia cũng là đang đối địch với hắn.

Cẩm Vinh ngồi bên trong Dạ Thần Hào khẽ cười,

Ở Tinh hải này không thiếu chuyện kì quái, nhưng cường giả cấp S có bỏ mạng ở nơi này, lại là chuyện bình thường như trở bàn tay, mà chẳng ai cảm thấy đáng nghi ngờ.

Nháy mắt, các chiến chiến cơ bên ngoài tinh hạm liền cảm nhận được một nguồn tinh thần lực còn mạnh mẽ hơn cả Vân Lâm đại sư, bọn họ bị áp chế, như bị chìm trong bãi bùn, khó có thể nhúc nhích.

Vân Lâm thần sắc cả kinh, đối phương không bị ảnh hưởng bởi tinh thần lực của hắn, có nghĩa là thực lực của hai người không thua kém chút nào.

Phi thuyền nhỉ màu bạc tựa hồ chẳng hề bị ảnh hưởng, giữa chiến hỏa kịch liệt, từng bước kéo gần khảng cách với tinh hạm.

Trong lúc kéo gần khoảng cách, hai người cũng đang đối đầu nhau, tinh thần lực với tinh thần lực.

Cuối cùng, là Vân Lâm thua.

Màn hình vang lên một giọng nữ trầm tĩnh trẻ tuổi, "Ông có cơ hội nhận thua."

Vân Lâm cảm giác nội tạng trong thân thể như vỡ vụn, máu tươi chảy ra từ miệng, quay cuồng, tuyệt vọng nảy lên trong lòng, "Ta, ta nhận thua."

Có lẽ chẳng có ai tin nổi những lời này, trừ người đang chứng kiến trực tiếp Hạ Chiết, Vân Lâm đại sư cường giả, cấp S, cư nhiên nhận thua.

"Vậy việc này cũng nên kết thúc rồi." Cẩm Vinh lại cười, điều khiển phi thuyền về phía trước, nhắm vào vị trí cũ, khai hỏa khẩu pháo tầm xa trong tay.

" Đùng" một tiếng, mấy trăm triệu tinh tệ trong thùng chứa nổ mạnh, lửa tro bay đầu trời, sáng lạn một vùng không gian,

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Hạ Chiết như rơi vào hầm băng, đối phương không tới cướp, mà đơn thuần nhắm vào Hạ gia.

Gã nhận ra đối phương rốt cuộc là ai, là Lê Cẩm Vinh.
Bình Luận (0)
Comment