Xuyên Qua Chi Phiêu Hành Thiên Hạ

Chương 62

Hơi rượu dần tán, người dần dần thanh tỉnh.

Nghe thấy tiếng rên rỉ yếu ớt, phản ứng lại, cúi đầu nhìn xuống, Ngả Á nhuyễn nhuyễn nằm dưới thân ta. Tóc hắn tán loạn, hai má hồng nhuận, y phục nửa người trên vẫn hoàn hảo, chỉ là có chút lỏng lẻo, mà nửa người dưới thì hoàn toàn không có mặc y phục, một mớ y phục hỗn độn vứt bừa bãi bên hông. Vì hôm qua say rượu nên giờ đầu óc có chút mơ hồ, căn bản không thể nào nhớ rõ mình đã làm gì, lấy tình huống trước mắt mà đoán thì tuyệt đối ta đã làm ra sự tình vượt quá kiểm soát trong cơn mê túy. .

Động động eo, Ngả Á cúi đầu kêu một tiếng, hạ thân trong cơ thể hắn trượt ra một ít, hắn híp mắt liếc nhìn ta một cái, khóe miệng khẽ câu lên, đôi chân thon dài trắng nõn nâng lên gắt gao quấn lấy thắt lưng ta.

Ta nửa ngồi ở giữa chân hắn, khẽ khàng kéo đôi chân đang bám riết trên người mình ra, hắn lại quấn lấy nhanh hơn, ta lo lắng sẽ lộng hắn bị thương, không dám dùng chút lực nào.

——-

Ngày hôm sau, buổi trưa tỉnh lại, có thể nói là cả người khoan khoái. Thắt lưng mặc dù hơi yếu ớt một chút, nhưng là điểm nhỏ xíu ấy vẫn ngăn không được tâm tình thư sướng dâng tràn.

Ôm lấy ái nhân đang ngủ say trong lòng ngực, cúi đầu hôn nhẹ lên đôi má hồng cùng khóe mắt nhắm nghiền, hai má đôi môi sưng đỏ. Đáy lòng trào ra tình ý dạt dào.

“Đời này ta nhất định không phụ ngươi.”

Tuy rằng ta mang theo trí nhớ của kiếp trước đi vào thế giới này, nhưng ta vẫn không tin chuyện kiếp trước kiếp này, ta chỉ nắm chắc hiện tại, đời này kiếp này ta sẽ dùng năng lực lớn nhất để thương yêu sủng ái thê tử của mình.

Sau hôn lễ tám ngày, cách đại hội võ lâm mười ngày, từ nơi này đi đến địa điểm tổ chức đại hội võ lâm ước chừng cần bảy ngày, vì không để lộ trình quá cấp bách , ta quyết định hôm nay sẽ lên đường.

Hôn sau, bụng Ngả Á cứ như khí cầu được thổi hơi, trướng lên rất nhanh, quả thực một ngày một dạng khác biệt, lo lắng đi đường mệt nhọc ảnh hưởng thân thể hắn, vốn định để cho hắn ở lại cốc chờ đợi, ta làm xong việc sẽ cấp tốc trở về, nhưng Ngả Á cự tuyệt đề nghị của ta, bắt buộc phải được cùng đi.

Tiểu tổ tông này hiện giờ đang mang thai, tính tình hay thay đổi, cũng mẫn cảm hơn rất nhiều, vì để ta đồng ý lại có thể sử xuất thủ đoạn khóc lóc om sòm, mỗi khi thấy hắn làm mấy chuyện nguy hiểm, lòng đều nhảy lên nhảy dựng, cuối cùng lo lắng hắn tiếp tục tiết mục một khóc hai nháo ba thắt cổ , ta chỉ có thể đáp ứng.

Một lần nữa tân trang lại mã xa, bên trong trải một cái đêm lông thật dày, những nơi gồ ghề góc cạnh cũng bị tước phẳng, sử dụng bố thảm bao lấy, như vậy cho dù có để một mình hắn trong mã xa cũng không phải lo lắng hắn sẽ ngã rồi va đập lung tung.

Giờ tỵ, chúng ta một hàng ba người xuất phát.

Quan lộ (đường lớn) rộng rãi không người, không cần lo lắng mã xa sẽ đụng vào ai, cũng không cần lo lắng lạc đường ở nhwunxg lối rẽ, ta kêu Ny Ny đang đánh xe tiến vào. Ny Ny buông roi ngựa, vạch rèm cửa đi tới.

Ny Ny cầm lấy một quả điều, vừa ăn vừa ai oán nói: “Ca, huynh nô dịch muội.”

“Sao lại nói vậy?”

“Muội vốn theo huynh đi ra ngoài du ngoạn nha, bây giờ cư nhiên lại kiêm nhiệm vụ làm mã phu cho huynh là thế nào.”

“Là đi lịch lãm (ra ngoài học hỏi kinh nghiệm và rèn luyện).” Tay Ngả Á chậm rãi vuốt ve cái bụng tròn vo.

“Được rồi, là lịch lãm. Thế nhưng mã phu thì có thể luyện cái gì a? Ca, huynh khi dễ người.”

“Có thể rèn luyện lực chú ý cùng lực cánh tay.”

“Hừ.” Ny Ny mất hứng chu môi.

“Tiểu Phong. . . Khát.”

Đỡ Ngả Á tựa vào trong ngực ta, đưa sương hoa hồng uy đến bên miệng hắn, Ngả Á khát vô cùng, tham lam hấp duyện.

“Uống chậm một chút, coi chừng bị sặc.”

“Khụ. . . Khụ khụ. . . Mồm quạ đen.” Ngả Á tặng cho ta một cái liếc mắt.

Ta cười cười, cầm lấy lau đi vết nước đọng trên khóe miệng hắn, nói: “Có muốn ngủ thêm một lát nữa không.”

“Không, ngủ nữa sẽ bị rỉ sét mất. Xương sống thắt lưng khó chịu.” Hắn đem tay của ta đặt vào trên phần hông đầy đặn. Bởi vì bụng càng lúc càng lớn, eo hắn to lên không ít.

Tay nhẹ nhàng xoa bóp, hắn thoải mái híp mắt, khóe miệng hơi hơi câu lên.

Ny Ny đột nhiên lên tiếng: “Tẩu tử, ta sờ sờ một chút được không?” Nàng tò mò nhìn chằm chằm vào cái bụng tròn vo của Ngả Á.

“Đương nhiên có thể.” Ngải á cầm tay Ny Ny đặt lên bụng của mình.

“Thật là lợi hại nha.” Nhãn đồng Ny Ny lóe ánh sáng, kinh dị suýt xoa.

Ngả Á xấu xa nói : “Không cần hâm mộ, chờ ngươi có bảo bảo rồi cũng có thể như vậy.”

“Không… không có đâu, ta ra ngoài đánh xe.” Nini rút tay về, đỏ mặt chạy ra mã xa.

Ta nói: “Thật là xấu, Ny Ny còn là một cô nương gia, ngươi sao lại đùa với nàng như vậy.”

“Ngươi không biết lúc Ny Ny đỏ mặt rất là khả ái sao.”

“. . . Đúng là rất khả ái.” Ta vô lương đáp lại.

Bởi vì thời gian không gấp, Ny Ny vẫn là lần đầu tiên đi ra ngoài, thấy cái gì đều rất tò mò, hưng phấn nhìn hết xung quanh, vì làm nàng hài lòng, ta thả chậm tốc độ một chút.

Trước đó vài ngày, đi qua một thành trấn, ngẫu nhiên gặp một đài luận võ chiêu thân, không chỉ có Ny Ny hưng phấn ồn ào muốn ghi danh tham gia, Ngả Á cũng học theo, muốn ta giúp hắn báo danh tham gia. Nếu không phải ta lấy lý do bụng hắn quá lớn không tiện chạy nhảy, hắn vẫn chưa chịu từ bỏ ý định đó đâu. Cuối cùng Ny Ny phẫn nam trang tham gia trận đấu.

Từ nhỏ Ny Ny đã có được nền tảng võ học tốt, hơn nữa cha mẹ sủng nịch, không ràng buộc nàng như những nữ tử nhà khác, Ny Ny cả ngày chạy theo phía sau các thúc bá cùng sư huynh, học một chiêu nửa thức, như thế dù có đứng vào hàng ngũ tam lưu cao thủ hẳn là không vấn đề gì. Lấy thân thủ của nàng, nếu không gây chuyện cũng không xen vào việc của người khác, hành tẩu giang hồ tuyệt không thành vấn đề.

Thân thủ nàng như vậy ta không lo lắng nàng có thể giành được vị trí đầu, mới yên tâm để nàng hồ nháo, nhưng mà không nghĩ tới nàng quả thật đã đánh bại toàn bộ người dự thi, trở thành quán quân. Ny Ny chỉ là đùa giỡn, đương nhiên không thể thú nữ tử kia, liền cự tuyệt. Mắt thấy mọi người muốn xông lên bắt nàng, ta phi thân lên, hạ xuống đài tỷ võ, dẫn theo Ny Ny chạy trốn.

Rời khỏi tiểu trấn kia một đoạn khá xa, tâm tình Ny Ny vẫn còn chưa bình ổn lại, bật cười khanh khách, ríu rít nói nói. Đối với cô muội muội này, từ nhỏ ta đã rất yêu thương, đối với cái tính nghịch ngợm của nàng, ta chỉ có thể tiếp thụ đến vô hạn định.

Thanh dạ như trần, kiểu nguyệt như ngân.

Thiên tế nghiễm khoát, quần tinh thiểm thước.*

Ta để Ny Ny giúp đỡ Ngả Á đi vòng vòng quanh mã xa, hoạt động hoạt động, ta thì hướng một bên cánh rừng đi đến, chuẩn bị bắt một ít dã vị. Ở đây tương đối gần nguồn nước, ta mang dã vị đến đây để rửa sạch, đề phòng mùi máu tươi sẽ dẫn dụ dã thú hung mãnh, ta chôn hết mớ nội tạng cũng như phần đất nhiễm máu xuống thật sâu, xung quanh còn thả một số cỏ thơm đuổi muỗi.

Thịt thỏ nướng chín vàng tỏa mùi hương thơm lừng, Ny Ny cùng Ngả Á động tác nhất trí nuốt nước miếng, ta buồn cười lật lật con thỏ trên đống lửa, sau cùng mới rắc lên một ít gia vị, chia làm hai nửa đưa cho hai người bọn hắn.

Nướng chín con thỏ thứ ba , mới vừa định ăn, một đạo hắc ảnh chợt lóe lên, món ăn trên tay đã không cánh mà bay. Bóng đen kia cứ thế tiếp cận chúng ta, ta lại không có chút cảm giác nào, trong lòng không khỏi rùng mình, cầm kiếm che trước người Ngả Á cùng Ny Ny, lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía bóng đen mất hút.

—–

* Dịch láo: Đêm khuya tĩnh lặng phủ bụi trần, ánh trăng sáng bạc

Chân trời mênh mông, ngàn sao lấp lánh
Bình Luận (0)
Comment