Cuối giờ, mọi thứ vẫn như bình thường nhưng Tề Lục Tâm biết, có gì đó không ổn ở Cố Vũ Thiên. Vừa về tới nhà, cô ngay lập tức nhắn tin hỏi anh:
- Hôm nay có gì buồn à?
- Không
Cố Vũ Thiên trả lời như vậy, cô nghĩ một lúc rồi nhắn tin tới nhóm riêng của tụi nó:
- Ê chúng mày! Hình như Thiên có gì đó, tao thấy nó hôm nay lạ thế nào ấy!
- Lạ thế nào?- Vân hỏi
- Tao không biết- Tề Lục Tâm trả lời
- Ơ không biết thì sao tụi tao biết được?- Ly ngay lập tức hỏi lại
- Tao thấy nó lạnh lùng hơn, ánh mắt cũng kỳ quái- Tề Lục Tâm suy đoán.
- Mày thử nghĩ lại xem có chuyện gì mày làm sai không- Nó gợi ý.
Một lúc lâu không thấy cô trả lời, nó và Vân liền biết Tâm không nghĩ ra nổi.
- Thôi vậy, cứ để ngày mai xem sao đi- Nó nhắn
- Đừng nghĩ nhiều quá, chuyện gì rồi sẽ rõ- Vân nhắn
- Ùm
Ở một nơi nào đó, trong căn phòng tối tăm chỉ thấp thoáng ánh sáng từ màn hình máy tính, căn phòng được dán chi chít những tấm ảnh mờ ảo hiện lên không rõ ràng. Trước màn hình mán tính là một người con trai đang mân mê cái băng gâu một cách say đắm.
"Cô ấy... đã băng lại vết thương này, mình có thể cảm nhận được, hơi ấm, mùi hương của cô ấy, nó thật giống như liều thuốc phiện vậy..."
Tạ Cầm Thanh hít một hơi, suy nghĩ trong đầu. Rồi cậu đứng lên, đi quanh phòng, ngắm nghía những bức hình mình chụp được, những bức ảnh ấy hầu như không chụp chính diện, những bức chụp chính diện đều là ảnh chụp tự sướng. Cậu cầm những bức ảnh mới trong tay, lật lật từng cái một cách kĩ lưỡng, rồi hình ảnh nó cùng Lãnh Vương Hàn cười đùa lọt trong một bức ảnh, Tạ Cầm Thanh đột nhiên trầm mặc, rồi lạnh lùng xé đôi bức hình.
(Dành cho những bạn đã quên thì Lãnh Vương Hàn là người trong mộng của nguyên chủ Lan Đông Ly trước khi nó xuyên vào)
Tạ Cầm Thanh nhắn tới nó một tin:
- Ly ơi
- Ơi?- Nó ngay lập tức trả lời.
- Cậu với Hàn là người yêu hả?- Tạ Cầm Thanh nhắn, khuôn mặt u ám "Nếu cô ấy trả lời là đúng mình nhất định sẽ không tha cho kẻ này!"
- Không, sao vậy?- Nó trả lời rồi thắc mắc
- À, tại tớ thấy cậu thân với cậu ấy nên tưởng vậy- Thấy được câu trả lời, sắc mặt của cậu liền tốt lên hẳn.
- Ha ha, cậu đừng suy nghĩ lung tung, chỉ là bạn bình thường thôi- Lan Đông Ly liền bật cười.
- ùm
"Dù biết vậy nhưng nhìn thấy cô ấy cười với người khác mình thấy thật khó chịu, trong thế giới của mình, chỉ có cô ấy nhưng trong thế giới của cô ấy thì quá nhiều"
*Ting
- Mai tớ qua nhà cậu nha!- tin nhắn của nó gửi tới
- Được- Cậu đọc xong tin nhắn ngay lập tức vui mừng đồng ý.
5 phút trước...
Khi nhắn tin với Tạ Cầm Thanh thì hệ thống với thân hình trẻ con xuất hiện và biết được nội dung, ngay lập tức hệ thống liền thúc giục:
[Hệ thống: Ký chủ! Người ta hỏi vậy là có ý rồi đó! Tới luôn đi cho nóng!]
- Hừm...- nó suy nghĩ
Hệ thống nhìn thấy vậy liền nói:
[Hệ thống: Ký chủ đắn đo cái chi? Chỉ cần làm bạn gái trên danh nghĩa cho xong nhiệm vụ rồi chia tay cũng được mà, có gì hốt cậu ấy về cũng được!]
- Cũng hợp lý
- Mai tớ qua nhà cậu nha!- nó nhanh chóng nhắn.
[Hệ thống:...]- hệ thống nhìn xong dòng tin nhắn liền nhìn nó “Không phải sẽ hỏi mẹo vài câu rồi thành luôn hay sao? Sao lại thế này? Thôi vậy, làm vậy cũng được”