Xuyên Qua Lộ Tuyến Đặc Biệt

Chương 70

Lần đầu tiên gặp cậu ấy, hắn nghĩ rằng trái tim đã tìm được bến bờ để nghỉ ngơi.

Tình cảm của hắn ấm áp như ánh mặt trời ban mai, hi vọng có thể sưởi ấm người mình yêu.

Cậu bé đó quỳ gối trước mặt hắn, ánh mắt tràn ngập khát khao được sống sót.

Mái tóc màu đỏ rượu vang xoăn nhẹ, đôi mắt nâu sậm gần như màu đen, làn da hơi ngăm đen và vóc người hơi gầy vì làm việc quá sức. Mặc dù cậu ấy đã 16 tuổi nhưng thoạt nhìn chẳng khác nào 14.

Khi được Mo Mo gợi ý đặt tên cho cậu ấy, Gwen không nghĩ quá nhiều. Dù sao đó là chuyện bắt buộc khi sở hữu một nô lệ bên cạnh mình.

Ki Ki là một cái tên dễ nhớ.

Không hiểu vì lý do gì, từng hành động, lời nói của Ki Ki đều hấp dẫn ánh mắt của hắn.

Mỗi ngày trôi qua, có Ki Ki ở bên cạnh, Gwen cảm thấy trách nhiệm và công việc của một bá tước không còn quá nặng nề.

Chỉ cần thân phận đó có thể bảo vệ người ở bên cạnh, Gwen sẵn sàng làm tốt công việc của mình hơn gấp bội.

Mơ đẹp như vậy, nhưng thực tế lại không được Gwen mong muốn.

Ki Ki... với một cái tên khác- Antaram đã phản bội Gwen.

Thật ra, một nhân loại lãnh đạo phe nhân loại là một chuyện hiển nhiên, nhưng Gwen vẫn không nhịn được sự thất vọng và phẫn nộ trong lòng.

Sự thật bị bại lộ, thân phận thủ lĩnh Tứ Sát Ma của Antaram đã bước ra ánh sáng.

Tiếp theo, rất nhiều mũi nhọn đâm về phía Gwen và gia tộc của hắn.

Gwen đã có một thời gian rất khó khăn để chỉnh đốn lại mọi thứ, để sửa chữa lỗi lầm khi nuôi một bạch nhãn lang trong trang viên của mình.

Vì vậy, Gwen buộc phải trở thành một trong số những chủ lực truy đuổi và đàn áp tổ chức Tứ Sát Ma.

Với những chiến công của mình, Gwen dần lấy lại được niềm tin của dân chúng và đế quốc Quái Vật. Nhưng đồng thời trái tim của hắn cũng tan vỡ thành từng mảnh.

Hắn đã giết người mình yêu.

Loại cảm giác lại bỏ lỡ một lần nữa khiến hắn vô cùng mất mát và lạc lõng.

Kết quả là phe nhân loại vẫn có được sự tự do bản thân mong muốn, thậm chí lập ra vương quốc và lãnh thổ cho riêng mình.

Antaram trở thành một cái tên mà không ai không biết tới, đời đời con cháu luôn tưởng nhớ và kính ngưỡng.

Gwen cũng nhận ra bản thân là quái vật duy nhất bước vào được kết giới của thanh kiếm Anh Hoa Kiếm Vũ, ngay cả nhân ngư Johnthan cũng không thể bước vào được thành phố Ngàn Hoa đó.

Thậm chí có một vài người gọi nó là đặc ân của Thần Quốc.

Tâm tình của Gwen rất phức tạp cùng hỗn loạn, rốt cuộc lúc đó Antaram đã suy nghĩ điều gì mà lại làm như vậy.

Bọn họ... không phải là tử địch sao?

Đây là một lời xin lỗi? Một sự áy náy?

Vì vụ việc đó, những người lên án bá tước Gwen giết đi thánh nhân của bọn họ không còn dám phản ứng gay gắt với Gwen.

Nước sông không phạm nước giếng.

Gwen biết được, một vài người còn cho rằng Antaram và hắn vừa là kẻ thù nhưng cũng vừa là người yêu.

Thật sự rất buồn cười...

Tình yêu của hắn vốn chỉ xuất phát từ một bên, và chính hắn đã phá vỡ nó.

Giữa tình yêu và nghĩa vụ, hắn đã chọn nghĩa vụ của một Bá tước.

Không như gã nhân ngư đó.

Hắn cho rằng mình sẽ không hối hận, nhưng có lẽ không phải.

Hắn... nuối tiếc về những chuyện đã qua.

Hắn chưa từng nắm bắt cơ hội của mình.

Cánh cửa phòng đột nhiên mở ra, vị quản gia bước vào và đưa một bức thư cho Gwen "Thưa bá tước, một bức thư từ hoàng tộc mới được gửi tới."

"Hoàng tộc?" Gwen khẽ nhíu mày, sẽ không phải là chuyện thúc ép hôn ước của hắn nữa chứ?

Gwen cầm lấy bức thư tinh xảo và mở nó ra đọc.

...

"Đầu thai của Antaram?" Gwen không thể tin vào chính mắt mình, bàn tay có chút run rẩy khoa thể kiềm chế.

Hít sâu một hơi, Gwen cẩn thận gấp lại bức thư, sau đó lắc chuông cho gọi quản gia tới.

"Thông báo với đối tác và những quý tộc kia rằng ta sẽ trì hoãn lại toàn bộ công việc sắp tới, nếu có việc gì cấp bách thì giao lại cho chi nhánh của gia tộc." Gwen bình thản nói tiếp "Ta sẽ đi một chuyến tới học viện Ánh Trăng, ngươi mau chuẩn bị xe ngựa đi."

"Vâng, thưa bá tước." quản gia che dấu sự tò mò mà làm theo mệnh lệnh của bá tước Gwen.





Trần Ô Lâm vừa tới trước cổng trường thì gặp lại Demi.

Bọn họ đã huỷ hôn ước, điều đó khiến Trần Ô Lâm vô cùng khó xử.

"De... demi!"

"Chào buổi sáng Aras, cậu vẫn ổn chứ?" Demi mỉm cười ân cần hỏi.

"Tớ vẫn ổn... về việc hôn ước bị huỷ bỏ... thật ra..." Trần Ô Lâm lên tiếng trả lời, trong lòng có chút khó hiểu trước cách hành xử của Demi.

Có lẽ Demi không thích Aras như cậu nghĩ chăng?

"Không cần phải nói lý do đâu, tớ biết cậu không phải người muốn huỷ hôn ước." Demi bình tĩnh nói tiếp "Có hôn ước hay không cũng chẳng quan trọng, tớ sẽ luôn ở bên cạnh ủng hộ cậu. Không cần cảm thấy tội lỗi đâu."

"..." Trần Ô Lâm trầm mặc trước câu trả lời của Demi, tâm trí không khỏi nhớ tới Anh Phương ở thế giới của mình.

Hiện tại cô ấy thế nào rồi?

Anh Phương vẫn còn chờ đợi cậu chứ?

Tiếp xúc với nhiều thế giới, gặp mặt với nhiều người... dường như cảm xúc của cậu dành cho Anh Phương cũng dần phai nhạt.

Vì vậy, cậu hi vọng cô ấy không chờ mình.
Bình Luận (0)
Comment