Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực] - Dịch Full

Chương 114 - Chương 114: Chương 114

Chương 114: Chương 114 Chương 114: Chương 114

Lâm Sở Trì vốn đang xào thức ăn, nghe thấy bên ngoài sắp cãi nhau, chỉ có thể tranh thủ thời gian khích lệ nói: "Các em đừng nóng vội, đợi lát nữa chị làm tiếp một ít nữa."

Cô cũng không nghĩ tới bọn sinh viên đều thích tương ớt như thế, còn tưởng rằng một thau to đã đủ chia rồi.

Nghe thấy lời của cô, lúc này bọn sinh viên mới không cãi nhau nữa, mà sinh viên mua được cơm và tương ớt càng đắc ý tìm chỗ ngồi xuống.

"Đệt, buổi sáng cậu có tiết mà, sao thằng nhãi cậu mua được tương ớt rồi?"

"Khà khà, bởi vì tôi chuồn ra từ sớm mà."

Là một người không cay không vui, làm sao cậu ta có thể bỏ qua tương ớt thơm như vậy.

"Cho tôi ăn chút đi, tôi chỉ nghe người ta nói ngon, còn chưa từng ăn tương ớt này."

"Tự mua đi."

"Cậu đừng hẹp hòi như vậy, cùng lắm tôi mua rồi trả lại cho cậu được chưa?"

"Nói rõ trước, ăn nửa muỗng trả một muỗng."

"Không phải tớ đã nói sẽ trả lại cậu sao, cậu còn không nỡ cho tớ ăn, lẽ nào tớ không thể ăn một muỗng trả hai muỗng à?"

"Cậu cho rằng đây là tương ớt bình thường à, còn không phải tớ sợ cậu cay sao?"

"Có thể cay cỡ nào chứ?"

Người nọ tự nhận ăn cay rất giỏi, tỏ vẻ không hề tin, dùng muỗng múc phết lên cơm mình rồi gắp bỏ vào trong miệng.

Tương ớt mới vừa vào miệng, trước tiên nếm được vị cay nằm trong phạm vi chấp nhập được, sau khi nhai trong miệng toàn là mùi thơm của tỏi lẫn với vị cay.

"Vẫn được, hít, cay thật."

"Ha ha ha, tớ đã nói cay mà, mau ăn hai ngụm cơm cho đỡ cay."

Sau khi thử ăn cơm trộn ớt, người nọ vẫn coi như có thể ăn cay, khen ngợi nói: "Tương ớt này thật là ngon, không phải kiểu chỉ có cay, mà là kiểu cay càng ăn càng thơm, cay một cách sảng khoái."

"Thật, tớ cảm thấy tương ớt này mà ăn kèm với mì không cũng ngon."

Đối với người có thể ăn cay mà nói, một muỗng tương ớt ăn kèm với cơm độ cay vừa phải, ăn rất kích thích vị giác.

Ô cửa số bảy ở nhà ăn số một là ô cửa được yêu thích nhất trong trường học, mỗi bữa cơm sinh viên có thể ăn ở đây dù sao vẫn là số ít.

Trong ký túc xá nào đó, có người lười biếng không đến nhà ăn mà gọi thức ăn ngoài ăn.

"Cái quỷ gì vậy, vì sao lại có thịt xiên khó ăn như vậy, đầy mỡ thì thôi, muối cũng không nỡ bỏ."

Bạn cùng ký túc xá ăn cơm xong trở về nghe thấy cậu ta oán trách, không khỏi nói: "Ai bảo cậu muốn ngủ nướng, nếu như đi ăn cơm nhà ăn cùng với bọn tớ thì giờ đã ăn xong rồi, đâu cần ăn thức ăn ngoài."

Nghe bạn cùng phòng nói, nam sinh ngồi ở trước bàn nghĩ đến cái gì đột nhiên ngẩng đầu: "Các cậu mua tương ớt hả?"

"Thằng nhãi cậu, bản thân không đi mua, cũng đừng nhớ nhung tương ớt của tớ."

Lâm Sở Trì đã đánh giá thấp sự yêu thích của bọn sinh viên đối với tương ớt, bởi vì đến giờ cơm cũng không có thời gian làm quá nhiều tương ớt, thế nên cũng không phải tất cả mọi người đều mua được tương ớt.

Trong ba người chung ký túc xá trở về chỉ có một người may mắn mua được, lúc này vội vàng ôm chặt tương ớt không dễ có được của mình.

"Còn không phải là anh em tốt sao, có còn là anh em tốt không vậy, cậu nhẫn tâm để tớ đói bụng à?"

"Nhẫn tâm."

"Cậu."

Thấy không nói lại cậu ta, nam sinh ngồi trước bàn đứng dậy đi cướp, kết quả lại không cướp được.

"Cậu nói đi, làm thế nào mới bằng lòng chia ít tương ớt cho tớ."

"Gọi cha đi."

"Cha."

"Cái đệt, thằng nhóc cậu cũng thật co được dãn được"

Người ta cũng đã gọi cha, cậu ta còn có thể làm thế nào, cũng không thể nhìn con trai ngốc của mình đói bụng được.

"Cho cậu, bỏ ít thôi đó."

"Có người làm cha như cậu sao, hẹp hòi vậy."

"Còn không phải tớ sợ cay chết cậu, sẽ mất con trai à?"

Hai người cãi nhau, nắp bình đã bị mở ra, hương cay đặc trưng của tương ớt lập tức bay khắp toàn bộ ký túc xá.

"Tương ớt này ngửi thôi đã thấy thơm."

Nam sinh nói xong cũng múc một muỗng tương ớt bỏ vào trên nắp hộp đồ ăn, chấm thịt xiên với tương ớt.

Thịt xiên vốn dầu mỡ còn lạt nhách phối hợp với tương ớt trong nháy mắt trở nên ngon hơn, hơn nữa vị cay cũng giảm bớt không ít dầu mỡ.

"Ăn kèm với tương ớt ngon thật."

Cậu ta đang cầm một xiên cà tím nướng trong tay, cà vốn đã rất thấm dầu, vì thế vừa nãy cậu ta cắn một miếng đã chê. Nhưng sau khi ăn kèm với tương ớt, cậu ta lại có một cảm giác như ăn cà tím nướng tỏi.

Cảm giác chán ăn ban đầu giờ được tương ớt gợi lên cơn thèm ăn, hai ba miếng cậu ta đã giải quyết xong cà tím rồi lại cầm xiên cá nướng.

Nướng xiên cá cần nướng thật giòn mới thơm, nhưng rõ ràng quán này không nướng đúng độ lửa, mặt ngoài con cá không hề giòn. Cũng may ăn kèm với tương ớt, thịt cá non mềm thêm vào mùi tỏi và vị cay, trái lại có cảm giác như ăn cá nướng ớt.

Bình Luận (0)
Comment