Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực] - Dịch Full

Chương 130 - Chương 130: Chương 130

Chương 130: Chương 130 Chương 130: Chương 130

Đến cũng đến rồi, không ăn no sao xứng đáng với phần tiền đã tiêu. Các cô ấy đứng dậy bắt đầu đi loanh quanh quán ăn, rất nhanh đã chọn không ít nguyên liệu về.

"Tại sao cậu lại lấy tôm hùm?"

"Thứ này đắt nhất, dễ hồi vốn, tớ muốn thử thêm tương ớt xem có thể ngon chút hay không."

Tôm hùm không tươi sau khi thêm tương ớt quả thật ngon hơn một chút, ít nhất có thể ăn được.

"Cậu nói xem chúng ta ham rẻ cái gì, sớm biết vậy còn không bằng ăn ở nhà ăn."

Tuy rằng có thêm tương ớt cũng có thể ăn tạm bữa cơm này, nhưng cô ấy càng nghĩ càng thấy không đáng.

"Thật, tiền giảm giá cũng đủ cho chúng ta ăn ở nhà ăn hai ngày, Thất Thất nấu cơm còn ngon hơn, chúng ta thật là quá nghĩ quẩn."

"Ban đầu tới còn không phải vì hải sản tươi nhà bọn họ sao, ai biết lại làm khó ăn như vậy."

"Cảm giác như bọn họ đang cố ý, làm không ngon thì sẽ không có người ăn nhiều."

"Nhưng như vậy mọi người tới một lần sẽ không trở lại nữa."

"Cũng chưa chắc, cậu nhìn người bên kia không phải cũng ăn rất ngon sao, có lẽ đối với người không quá kén ăn mà nói sẽ cảm thấy quán này cũng không tệ lắm."

"Lại nói, tớ cảm thấy trước đây hình như tớ cũng không kén ăn như thế, có thể là gần đây bị tay nghề của Thất Thất nuôi ra cái miệng kén ăn."

Các cô ấy ngồi gần cửa kính, lúc đang vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, chợt nghe bên kính vang lên một tiếng, quay đầu thì thấy có một chị gái chỉ vào trong quán đang hỏi các cô ấy ăn có ngon không.

Điền Điềm bọn họ gần như đều cùng lắc đầu, trong miệng còn không tiếng động nhắc nhở "Ăn không ngon, ăn không ngon".

Kỳ thực cũng không cần các cô ấy nói, lúc các chị gái bên ngoài cửa kính nhìn thấy các cô ấy đều lắc đầu đã hiểu rõ, có lẽ quán này ăn không ngon thật.

Trong mắt chị ấy lộ ra ý cười, nói tiếng cảm ơn với các cô ấy rồi xoay người kéo bạn tiếp tục đi những nơi khác kiếm ăn.

Trong quán, đám người Điền Điềm tự giác làm việc tốt cũng lộ ra nụ cười trên mặt, còn giơ đồ uống lên cụng ly.

Các cô ấy mới vừa uống hết đồ uống đặt ly xuống, khách bàn bên cạnh vô cùng ngại ngùng đi tới, hỏi thăm các cô ăn tương ớt hiệu gì.

"Không phải mua bên ngoài, là tương ớt tự làm."

Người khách nghe vậy lộ ra vẻ mặt bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Hóa ra là tương ớt tự làm, khó trách thơm như vậy."

Người khách nói xong đưa ra ý muốn mua một chút, Điền Điềm đương nhiên không nỡ bán, có điều cũng không tiện để người ta tay không rời đi, bèn chia một dĩa nhỏ qua.

Hai bàn đều là người trẻ tuổi, bởi vì tương ớt nên rất nhanh đã thân quen, cách hành lang vừa ăn vừa nói chuyện.

"Nhà ăn các em cũng quá tuyệt, còn có tương ớt ngon như vậy." Khi biết thì ra tương ớt tự làm mua ở nhà ăn trường các cô, người khách bàn kia lộ ra vẻ mặt ước ao.

"Không riêng gì tương ớt, cơm phần của nhà ăn chúng em cũng cực kỳ ngon, sớm biết quán này dở thế thì chúng em ăn ở nhà ăn còn hơn." Lúc chê bai quán ăn này, Điền Điềm bọn họ vẫn nhớ hạ thấp giọng.

"Anh có người bạn học trường các em, hôm nào anh nhất định phải bảo cậu ta mời anh nếm thử mỹ thực của nhà ăn các em."

"Vậy anh có thể tranh thủ đi sớm một chút, hơn nữa nhớ là nhà ăn số một." Điền Điềm nói được một nửa bỗng nhiên phản ứng lại, "Nếu bạn anh học trường chúng em vậy chắc chắn anh ấy biết rõ, người đợi ở ô cửa đó rất nhiều, có lẽ không dễ xếp hàng đâu."

Nghe các cô nói, người khách bàn kia càng ngày càng cảm thấy hứng thú với nhà ăn của đại học H, thậm chí truy hỏi món nào trong nhà ăn là ngon nhất.

"Các anh cứ đi tới chọn ô cửa số bảy của nhà ăn số một, chỉ cần là món ăn của ô của số bảy thì không có món nào không ngon."

Nhờ tương ớt ít nhiều gì cũng đã lấp đầy bụng, Điền Điềm các cô nói lời tạm biệt với người bạn mới quen rồi đi thẳng về trường học.

"Tớ quyết định rồi, sau này không có chuyện gì sẽ không tùy tiện ăn bên ngoài nữa."

"Thật, bên ngoài đắt thì thôi còn không ngon bằng Thất Thất làm, tớ muốn ăn cá kho chị ấy làm."

"Tớ cũng muốn ăn."

"Đừng nghĩ nữa, giờ này nhất định không ăn được, chờ ngày mai đi."

Bình Luận (0)
Comment