Người vốn có ý chí kiên định, mặc dù cảm thấy thịt bằm cà tím quả thật rất thơm cũng không định ăn, nhưng lúc món ăn ra nồi được bưng đến trước ô cửa, trong nháy mắt bọn họ có chút dao động.
Khó trách bọn họ như vậy, thật sự là vẻ ngoài của thịt bằm cà tím mới ra nồi quá hấp dẫn, quả cà tím màu tím sáng phối hợp với thịt bằm đậm màu, còn có ớt xanh điểm xuyến phía trên, khắp món ăn đều tràn ngập hai chữ "Ăn ngon".
Khi một người không thích ăn còn đang do dự có thử một chút hay không, đám người thích cà tím đã cấp tốc quẹt thẻ múc cơm, chỉ lo chậm một chút sẽ không ăn được thịt xào cà tím thơm như vậy nữa.
Cơm óng ánh phủ lên lớp cà tím màu sáng, nước thịt khiến cơm thêm phần lấp lánh, thấy thế nào cũng là phần cơm phần làm người ta thèm nhỏ dãi.
"Ôi, mùi vị cà tím thực sự tuyệt vời."
Vẻ ngoài của cà tím bóng loáng, ăn vào trong miệng béo mà không ngấy, không quá mềm nát, cũng không quá khô cứng khó nhai, nói chung chính là tất cả đều vừa đúng độ, hoàn mỹ.
Người thích ăn cà tím thưởng thức qua, quả thực ngon đến mức bụm mặt.
Món ăn dầu mỡ như thế hợp ăn với cơm nhất, cô ấy ăn phần cơm cà tím, trong nháy mắt có cảm giác cuộc đời trọn vẹn.
"Thật sự ăn ngon thế sao?"
Vừa thấy tướng ăn của cô ấy, sinh viên vốn đang hơi do dự cuối cùng vẫn quyết định nếm thử món mới.
“Đưa cà tím của cậu cho tớ nếm thử một miếng đi."
"Tớ nhớ hình như cậu đã nói không ăn cà tím mà."
"Hồi trước cậu không ăn cay, hiện tại không phải cũng ăn à, tớ muốn nếm thử một miếng cà tím không được sao?"
"Được được được, thì cho cậu nếm thử."
Người không ăn cà tím thấy cậu ta đồng ý, duỗi đũa gắp một miếng, khẽ ngửi hai cái cảm thấy rất thơm, lúc này mới bỏ vào trong miệng.
Cà tím vào miệng mềm trơn, bởi vì dính ít thịt bằm nên ăn vào có cảm giác càng nhai càng thơm, còn ăn rất ngon.
Phát hiện cà tím ngon hơn mình nghĩ nhiều, động tác nhai của cậu ta tăng nhanh hơn một chút.
Trên thực tế, cậu ta không thích ăn cà tím hoàn toàn là vì người trong nhà ảnh hưởng, bởi vì mẹ cậu ta không thích ăn cà tím, vì thế trên bàn ăn trong nhà chưa bao giờ xuất hiện món ăn này, cậu ta theo bản năng cũng cảm thấy cà tím không phải món gì ngon.
"Sao hả, có thể ăn được không?"
Người bạn ngồi cùng bạn với cậu ta trái lại rất thích ăn cà tím, lúc này đã ăn vài ngụm cơm thịt xào cà tím rồi.
"Mùi vị cũng không tệ lắm, không khó ăn như tớ nghĩ."
"Tớ đã nói rồi, chỉ cần nếm thử sao có thể có người không thích ăn cà tím chứ, đặc biệt là cà tím do Thất Thất làm."
Ngay cả người bình thường không thích ăn cà tím cũng cảm thấy hương vị vừa miệng, có thể thấy Lâm Sở Trì nấu thịt bằm cà tím ngon đến cỡ nào.
Không bao lâu, toàn bộ nhà ăn đều bay ra mùi thơm đặc trưng của cà tím kho, khiến người ta vừa vào nhà ăn đã có thể ngửi thấy.
"Hình như là cà tím nướng, lão Cố không phải ông thích ăn cà tím à, xem ra có lộc ăn rồi."
Từ sau ngày đó ăn đầu cá rưới ớt, hai thầy giáo Vương, thầy giáo Lý không có việc gì luôn thích chạy đến nhà ăn số một ăn cơm, ngày hôm nay còn có thêm thầy Cố ăn chung với bọn họ.
Từ lần đó thầy Cố mua cơm về cho cháu trai thuận tiện ăn cơm phần ở ô cửa số bảy đã vô cùng tán thành với tay nghề của Lâm Sở Trì, chỉ là một mình ông ấy chẳng muốn lại đây xếp hàng, sau khi tìm được hai người bạn mới đến đây lần nữa.
"Vừa ngửi đã biết là mùi của thịt bằm cà tím." Thầy Cố nói xong tăng nhanh bước chân đi vào trong.
Lúc ba thầy giáo tham gia vào trong đội ngũ, lập tức dẫn đến sự chú ý của bọn sinh viên.
Ngoài mặt bọn họ lễ phép chào hỏi, nhưng trong lòng lại đang phỉ nhổ, lại có thêm thầy giáo tranh xếp hàng với bọn họ nữa rồi.
"Đông người thật."
Lúc ba giáo viên đến thì đã xếp một hàng rất dài, nhưng ai biết bọn họ mới vừa dừng lại không bao lâu, hàng phía sau lại dâng lên một hàng dài, không khỏi cảm thán.
"Đúng vậy, lúc trước tôi không muốn lại đây cũng là bởi vì quá nhiều người." Thầy Vương nhỏ giọng nói.
Tuổi tác ông ấy lớn nên cũng không có ham muốn gì, ngoại trừ vẽ vời cũng chỉ có ăn uống, nếu không phải bởi vì mỗi ngày hàng xếp ở ô cửa số bảy quá dài, lúc mới vừa khai giảng ngày nào ông ấy cũng lại đây ăn.
"Dài thì dài, ngược lại buổi trưa cũng không có chuyện gì làm, cứ thong thả xếp hàng thôi." Lần trước thầy giáo Lý ăn đầu cá rưới ớt, bây giờ ngày nào không tới ăn cơm trong lòng cứ nhớ mong.