Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực] - Dịch Full

Chương 163 - Chương 163: Chương 163

Chương 163: Chương 163 Chương 163: Chương 163

Cô trả lời tin nhắn khen con chó vài câu, trò chuyện về đề tài thú cưng với Cố Hoài Dục một hồi mới đặt điện thoại di động xuống tắt đèn ngủ.

Lễ đón tân sinh viên qua đi trời bỗng nhiên bắt đầu mưa, thời tiết cũng dần dần chuyển lạnh.

Có điều mặc dù trời mưa cũng không ngăn cản được sự yêu quý của bọn sinh viên đối với nhà ăn số một, mỗi ngày thời gian ăn cơm còn chưa tới, người trong nhà ăn cũng đã rất nhiều.

"Thất Thất thế mà chị âm thầm làm thịt bò, quá khiến người vui mừng."

Buổi trưa hôm nay lúc bọn sinh viên vẫn như thường lệ đến sớm xếp hàng, bỗng nhiên ngửi thấy mùi thịt bò xào, con mắt lập tức sáng lên.

"Là thịt xào bò, tôi thích ăn thịt bò nhất."

"Cuối cùng cũng có thịt bò, tớ đã sớm muốn ăn món này."

Có không ít sinh viên thích ăn thịt bò, hồi trước từng có sinh viên ước nguyện

thịt bò, không nghĩ tới hôm nay đã được thực hiện.

Lâm Sở Trì nghe thấy giọng điệu hưng phấn của bọn sinh viên, mỉm cười lên món thịt bò đã xào chín.

Ngày hôm nay cô cố ý làm món mới trước, chính là biết bọn họ nhìn thấy có mới món ăn nhất định sẽ ưu tiên gọi món này. Quả nhiên, tiếp theo tất cả bọn sinh viên đều quẹt thẻ chỉ rõ muốn ăn cơm thịt bò xào.

Món ăn này thuộc về món Hồ Nam, hương cay, ngửi đã khiến người ta thèm ăn.

Bắp thịt bò tương đối thô, muốn nấu ngon, từ lúc cắt thịt phải chú ý xào kỹ, nếu như không cắt đều, thịt bò khó ăn lại dính răng. Lâm Sở Trì đương nhiên sẽ không phạm kiểu sai lầm này, ngược lại thớ thịt bò được cắt ra không chỉ đẹp, vị càng tuyệt vời.

"Thịt bò này vừa mềm vừa thơm, cũng quá ngon rồi."

Bọn sinh viên đã sớm biết Lâm Sở Trì nấu ăn giỏi, nấu món gì cũng ngon, nhưng lúc ăn thịt bò xào vẫn bị kinh diễm.

Thịt bò không chỉ thịt mềm vị thơm, hơn nữa còn không dính răng, sau khi nuốt xuống dư vị trong miệng càng làm người ta nhớ nhung vô cùng.

"Với mùi vị này, dù cho bỏ rau thơm tôi không thích tôi cũng phải cho điểm tối đa."

Cậu ta vừa dứt lời, người bạn kế bên lập ta vươn đũa qua: "Thịt bò kèm rau thơm mùi vị càng tuyệt vời hơn, cậu không ăn thì tôi ăn giúp cậu." Nói xong gắp hết toản bộ rau thơm trong chén cậu ta, cũng không chừa lại một chút xíu nào cho cậu ta.

Đối với người thích rau thơm mà nói, không chỉ thịt bò ngon, rau thơm xào trong thịt bò càng ngon, hai món kết hợp với nhau, vị thơm nâng lên một tầm cao mới.

"Tớ quá yêu món thịt bò thơm thơm cay cay mềm mềm trơn bóng này, quả thực ngon đến mức không có miếng thịt bò nào sánh bằng."

Thịt bò kèm theo nước thịt hương thơm nồng nặc, ăn vào trong miệng càng tươi mới ngon miệng, càng ăn càng thơm.

Lâm Sở Trì toàn dùng những nguyên liệu tốt, giá thịt bò khá đắt, vì thế giá cơm thịt bò xào cũng không rẻ, có điều dù vậy, cũng không ngăn cản được bọn sinh viên đều gọi nó.

Thậm chí có sinh viên cực kỳ thích ăn thịt bò gọi luôn hai phần, tỏ vẻ hiếm khi gặp thịt bò cô làm, ngày hôm nay không ăn trái cây, đồ ăn vặt cũng phải ăn nhiều hơn một chút cho no.

Thịt bò xào hương cay không chỉ ăn ngon, ăn kèm với cơm càng bắt cơm.

"Thất Thất, em có thể đưa ra một ý kiến nho nhỏ là bên trong thịt bò xào có thể đừng bỏ rau thơm hay không?"

Trước ô cửa, có người nhìn thấy thịt bò xào có vẻ ngoài hấp dẫn mê rất muốn ăn, nhưng nhìn thấy bên trong có rau thơm lại có hơi do dự.

Lâm Sở Trì còn chưa đáp lại, đằng sau có sinh viên kêu lên trước: "Thịt bò xào bỏ rau thơm mới ngon, cậu không thích ăn thì lấy ra, chứ sao không cho Thất Thất bỏ vào."

"Đúng thế, thịt bò xào không có rau thơm thì mất đi một nửa vị ngon."

"Nhưng tôi thật sự không chấp nhận được mùi hôi của rau thơm."

"Rau thơm được gọi là rau thơm, làm sao có thể hôi, rõ ràng là thơm."

"Thơm chỗ nào, rõ ràng là hôi."

Lâm Sở Trì nghe bọn họ vì ăn thịt bò xào mà cũng phải ầm ĩ lên, bất đắc dĩ quay đầu nói: "Được rồi được rồi, chị xào riêng một phần ít cay không thêm rau thơm."

Cũng do cô dễ tính lại có kiên nhẫn, trước đó nghe có sinh viên nói thịt bò hơi nên định xào thêm một ít không quá cay, bây giờ nghe có người không muốn rau thơm, dứt khoát bỏ rau thơm luôn.

Còn lỡ như lại có người không ăn rau thơm nhưng muốn ăn cay, hoặc là muốn ăn không cay nhưng có rau thơm, Lâm Sở Trì quyết định để cho bọn họ tự thêm rau thơm và tương ớt.

Lần này yêu cầu của bọn sinh viên đều được thỏa mãn, nhưng đảng rau thơm và đảng không rau thơm vẫn còn tiếp tục cãi nhau, đương nhiên, cũng có thể là vì xếp hàng rãnh quá phát chán nền ồn ào cho có chuyện chứ sự bực tức trong lời nói cũng không quá nặng.

"Rau thơm rất ngon, sớm muộn gì cũng có một ngày, tôi sẽ trồng đủ loại rau thơm trên thế giới."

"Ăn ngon cái quỷ, trên thế giới hủy diệt nhiều loài như vậy, tôi cảm thấy diệt thêm rau thơm cũng không nhiều."

"Rau thơm ăn ngon như vậy, làm sao có người có thể chán ghét rau thơm."

"Ghét là ghét."

Bình Luận (0)
Comment