Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực] - Dịch Full

Chương 180 - Chương 180: Chương 180

Chương 180: Chương 180 Chương 180: Chương 180

Trong lúc nói chuyện, suy nghĩ của Triệu Nguyệt từ “chỗ béo bở không cho người ngoài” chuyển thành “anh ấy không xứng”, có thể thấy thật sự là anh em ruột với anh trai cô ấy.

Lâm Sở Trì nghe thấy cô ấy bóc phốt anh trai ruột như vậy, bị cô ấy chọc cười.

Đại khái càng tới ngày như lễ độc thân, sự tồn tại của các cặp đôi càng nổi bật, lúc hai người đang nói chuyện, không biết từ khi nào dưới gốc cây gần đó đã có một cặp tình nhân đang ngồi.

“Thanh Thanh, xem anh chuẩn bị cái gì cho em.”

“Dùng túi giữ nhiệt đựng còn có thể là gì, sao anh biết buổi trưa em chưa ăn cơm?”

“Em mau mở ra xem xem, có kinh hỉ.”

“Wow, là sườn xào chua ngọt, anh mua ở đâu sườn xào chua ngọt thơm như thế.”

“Mua ở cửa sổ số 7, biết buổi trưa em không rảnh tới căn tin ăn cơm, anh đặc biệt mua cho em.”

“Hôm nay Thất Thất lại nấu sườn xào chua ngọt, sườn này rất ngon, anh ăn chưa.”

“Anh ăn rồi, em một mình ăn từ từ.” Nói là nói như vậy, nhưng bây giờ đã qua giờ cơm một khoảng thời gian, cậu ấy ngửi mùi thơm sườn xào chua ngọt không nhịn được nuốt nước bọt.

“Sườn này quá ngon, vẫn là anh yêu của em tốt, lại còn nhớ mang cho em, nếu không em phải bỏ lỡ sườn ngon như vậy rồi, thưởng cho anh một miếng.”

Lúc bên này ngọt ngào chia sẻ sườn xào chua ngọt, bên kia Triệu Nguyệt lẩm bẩm: “Quả nhiên, vị chua của yêu đương ngay cả sườn xào chua ngọt cũng không áp được.”

“Em đừng nhìn họ nữa.” Lâm Sở Trì cảm thấy nếu để người ta phát hiện thì rất ngại.

Triệu Nguyệt thu hồi ánh mắt vẫn không nhịn được bóc phốt: “Họ yêu đương thì yêu đương, kết quả ai cũng lấy sườn xào chua ngọt chị làm để lấy lòng nhau, đã nói là phúc lợi ngày lễ độc thân, lại thành thần khí rắc cẩu lương của đảng yêu đương bọn họ.”

“Không được, em cũng tìm ai đó yêu đương đi.” Lâm Sở Trì thấy cô ấy oán niệm như vậy, mỉm cười đề nghị.

Cũng không trách Triệu Nguyệt oán niệm, chủ yếu cô ấy không chỉ ăn cẩu lương khắp nơi trong hôm nay, còn có vốn tưởng mấy người trong ký túc xá đều độc thân, ai cũng đừng cười ai, kết quả hôm nay mới biết, ba người khác có hai người đã lén mình thoát ế, còn có một người cũng có đối tượng ám muội.

“Năm nay cảm thấy có hơi khó, em tranh thủ thoát ế thành công trước lễ độc thân năm sau.”

“Vậy em cố lên.”

Lâm Sở Trì khích lệ cô ấy.

Đợi họ ở bên hồ được mặt trời rọi tới toàn thân ấm áp, cặp tình nhân ở gần đó cũng đã sớm chia sẻ xong sườn xào chua ngọt rời đi.

“Tới giờ rồi, Thất Thất chúng ta đến căn tin đi, em muốn hóa bi phẫn thành thèm ăn, buổi tối em phải ăn hai phần sườn xào chua ngọt.” Triệu Nguyệt nói xong, không nhịn được nuốt nước bọt, hiển nhiên là hồi vị tư vị của sườn xào chua ngọt buổi trưa.

“Chỉ cần em ăn nổi.”

“Em được mà, em muốn ăn hết sườn xào chua ngọt.”

Khi thật sự tới căn tin, đừng nói ăn hết sườn xào chua ngọt, cho dù là ăn hai phần cũng khó, cuối cùng Triệu Nguyệt múc cơm ít một chút, sau đó phủ hai phần sườn xào chua ngọt lên trên.

Nhìn thấy trên bát được sườn xào chua ngọt đỏ tươi nhẵn bóng phủ đầy, tâm trạng của Triệu Nguyệt tốt lên hẳn, trong miệng thậm chí còn ngâm nga: “Sườn xào chua ngọt tôi thích nhất.”

Có thể làm được không dầu không ngấy, không khô không tanh đã là một phần sườn ngon, càng đừng nói ăn vào còn ngoài giòn trong mềm, chua ngọt vừa miệng.

Giờ cơm tối còn chưa tới, có rất nhiều sinh viên đã hồi vị sườn xào chua ngọt đã ăn buổi trưa ngon cỡ nào, lúc này chỉ cần không có việc gì đều sẽ chạy tới trước.

Vào lúc Triệu Nguyệt bưng sườn xào chua ngọt đầy ắp tìm chỗ ngồi, phía sau không ít sinh viên đều có sao học vậy.

Lâm Sở Trì thấy vậy không khỏi thấy may mắn vì mình dự liệu trước, đã chuẩn bị đủ sườn, nếu không sợ không đủ cho họ ăn.

Nói ra sườn đắt hơn thịt, cho nên một phần sườn xào chua ngọt hàng thật giá thật, cho dù ở chỗ cô cũng bán không rẻ, dù sao thì luôn phải cân nhắc tới vấn đề vốn.

Nhưng các sinh viên cũng không ngốc, dĩ nhiên nhìn ra sườn cô dùng là sườn loại 1, mà không giống xương hỗn tạp khác ở những cửa tiệm bên ngoài, cộng thêm mùi vị ngon như vậy, cho nên cho dù tiết kiệm ở mảng chi tiêu khác một chút, họ cũng phải ăn nhiều một chút để thỏa mãn đầu lưỡi của mình.

“Không phải cậu nói muốn tiết kiệm tiền mua mô hình sao, sao còn mua nhiều sườn như thế.”

“Sườn quá ngon, thực sự không chịu được, mặc kệ nhiều thế nào, hôm nay tôi ăn cho đã ghiền trước rồi tính.”

Bình Luận (0)
Comment