Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực] - Dịch Full

Chương 245 - Chương 245: Chương 245

Chương 245: Chương 245 Chương 245: Chương 245

Dù là ca sĩ Vạn Đình hay là fan của Cố Hoài Dục đều rất thích bài hát này, thậm chí không ít fan có tình cảm dồi dào nghe mà muốn khóc.

Đồng thời, sau khi nghe xong bọn họ cũng đều tò mò về món ăn "Thanh Ngư Ngốc Phế” bắt đầu tìm kiếm ở trên mạng.

Những tài liệu liên quan đến Thanh Ngư Ngốc Phế vẫn có không ít, không ít người tra một hồi, thậm chí tìm thấy tài khoản short video của Lâm Sở Trì.

Việc này rất bình thường, từ sau khi Triệu Nguyệt dạy cô chơi short video, Lâm Sở Trì thỉnh thoảng cũng sẽ quay vài hoạt động sinh hoạt chia sẻ lên, trước đó đến nhà họ Ngô nấu món Thanh Ngư Ngốc Phế, lúc làm phần thứ hai cô tiện tay quay luôn.

Đương nhiên, hiện nay Lâm Sở Trì còn không biết tài khoản của mình được không ít dân cư mạng theo dõi, thông qua tìm tòi lần mò các dân cư mạng càng không biết, món Thanh Ngư Ngốc Phế trong video này ở mặt nào đó chính là một trong những linh cảm của ca khúc "Thanh Ngư Ngốc Phế".

Ngày mùng chín đại học H khai giảng, vì thế ngày bảy một nhà ba người nhà họ Lâm cũng chuẩn bị trở về trường học.

Lần này cha Lâm mẹ Lâm cũng muốn đi, chỉ là hành lý thôi đã không ít, bọn họ vốn định thuê một chiếc xe, có điều nhà họ Ngô nghe tin lập tức ngỏ ý muốn đưa bọn họ đi.

Lúc trước đều là một mình Lâm Sở Trì đi tới đi lui, hiện tại có cha Lâm mẹ Lâm cùng đi trái lại náo nhiệt hơn lúc đi một mình rất nhiều.

Sau khi tới trường học chuyện đầu tiên phải làm chính là trước tiên vệ sinh nhà cửa, vệ sinh nhà cửa xong xuôi nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau còn phải đến nhà ăn quét tước nhà bếp một lần.

"Hai vợ chồng mấy người cuối cùng cũng trở về, giờ sức khỏe đã ổn rồi chứ?"

Người trong nhà ăn nhìn thấy hai vợ chồng nhà họ Lâm đều tỏ vẻ vô cùng thân thiết.

"Đã hồi phục hết rồi, học kỳ trước cám ơn mọi người đã chăm sóc cho Lâm Lâm nhà chúng tôi."

Nghe hai vợ chồng nói, dì Vương mở miệng: "Chúng tôi nào có chăm sóc cái gì, Lâm Lâm nhà anh chị giỏi lắm."

"Đúng vậy, hai vợ chồng mấy người thật là có phúc, sinh được đứa con gái giỏi như thế."

Cha Lâm mẹ Lâm nghe thấy bọn họ khen ngợi con gái mình, ngoài miệng khiêm tốn, trong lòng lại rất sung sướng.

Ngày hôm nay mới mùng tám, một vài sinh viên đã sớm trở lại trường, lúc nhìn thấy Lâm Sở Trì có vẻ rất hưng phấn.

"Thất Thất năm mới vui vẻ."

"Thất Thất em rất nhớ chị."

Lâm Sở Trì cười đáp lại bọn họ, khi bọn họ chú ý tới cha Lâm mẹ Lâm bèn cười giới thiệu: "Đây là cha mẹ chị."

"Chào chú dì."

"Chào các cháu." Vợ chồng nhà họ Lâm nhìn thấy con gái ở trong trường học nhân duyên tốt như vậy, nụ cười trên mặt càng ngày càng nồng đậm.

"Thất Thất, xế chiều hôm nay chị có bán không, em rất muốn ăn cơm phần chị nấu."

"Em cũng muốn ăn, bây giờ em cực kỳ muốn ăn khoai tây sợi chua cay và thịt băm xào đậu đũa của chị làm."

Có lẽ là ăn tết ở nhà ăn quá nhiều thịt cá, bây giờ bọn sinh viên càng muốn ăn vài món ăn chay hoặc khai vị.

"Trong nhà bếp không có nguyên liệu nấu ăn, ngày mai mới chính thức bắt đầu buôn bán." Không bột đố gột nên hồ, dù biết bọn họ sẽ thất vọng, Lâm Sở Trì vẫn ăn ngay nói thật.

Quả nhiên, bọn sinh viên biết ngày mai mới có cơm ăn, giọng điệu đều hạ xuống.

Có điều ngẫm lại hồi nghỉ đông cũng trôi qua nhiều ngày như vậy, cũng không thiếu nửa ngày hôm nay, bọn họ rất nhanh phấn chấn trở lại.

"Vậy Thất Thất ngày mai chị nhớ nấu nhiều cơm đó, đã lâu không ăn cơm phần chị làm, em cảm thấy bây giờ có thể ăn hai chén to."

"Em có thể một mình ăn hết một thau."

Lâm Sở Trì bị bọn họ chọc, cô cười một cách khoa trương, gật đầu đồng ý rồi theo cha Lâm mẹ Lâm về nhà.

Bọn sinh viên nhìn theo bọn họ rời đi, nhưng không nhịn được nói: "Cha mẹ Thất Thất đều đã tới, có bọn họ hỗ trợ, học kỳ này nếu đến ô cửa số bảy ăn sẽ không quá khó khăn nhỉ?"

"Hi vọng như vậy."

"Không biết ngày mai Thất Thất sẽ làm món ngon gì."

Ở dưới hy vọng bọn sinh viên, trong nháy mắt ngày hôm sau đã đến.

Hôm sau trời vừa sáng, Lâm Sở Trì rốt cục không phải đi làm một mình, mà có

cha mẹ giúp đỡ.

Có lẽ là cuối cùng cũng có thể giúp đỡ con gái mà không phải để cô một mình gánh vác trách nhiệm nuôi gia đình, ngày hôm nay trạng thái tinh thần của cha Lâm mẹ Lâm cũng có vẻ cực kỳ tốt.

Bình Luận (0)
Comment