Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực] - Dịch Full

Chương 268 - Chương 268: Chương 268

Chương 268: Chương 268 Chương 268: Chương 268

Ngoài cửa sổ, các sinh viên nhìn thấy gà rán được vớt ra liền lập tức hô lên muốn ăn, Lâm Sở Trì đặt điện thoại xuống thấy Phùng Ngọc Ngọc chuẩn bị bỏ hộp cho họ, vội vàng nhắc nhở: “Vẫn chưa được, đợi ráo thêm một lúc nữa ăn vào mới không quá dầu.”

Nhắc nhở xong, cô lại nói: “Tôi phải xuống lầu đây.” Giờ này, cửa sổ nhà cô cũng sắp bắt đầu chuẩn bị bữa tối rồi.

Cô nói xong, Phùng Ngọc Ngọc còn chưa phản ứng gì, sinh viên bên ngoài đã hô lên: “A Thất Thất em vừa mới tới, còn chưa ăn được gà rán do chị làm.”

“Hu hu, em rất muốn ăn gà rán do Thất Thất làm.”

Chỉ ngửi mùi thơm này đã có thể khiến người ta thèm chết, không cần nghĩ cũng biết gà rán cô làm rốt cuộc ngon cỡ nào, sinh viên tới sau nghe thấy cô phải xuống lầu, chỉ hận mình tới quá muộn.

Lâm Sở Trì thấy vậy dứt khoát chiên thêm một chảo nữa, bảo Phùng Ngọc Ngọc theo số bán gà rán đã chiên xong đi, cũng tiện để họ nếm thử, không tới mức uổng công tới một chuyến.

Gà rán thơm như vậy dĩ nhiên ăn một miếng không đủ, nhưng tốt xấu gì cũng để các sinh viên đều được nếm thử vị.

“Thất Thất, chị cân nhắc đổi nghề bán gà rán không, gà rán chị làm ngon quá.”

“Đúng vậy, em chưa từng ăn gà rán ngon như vậy, so với gà rán chị làm, tất cả quán gà rán bên ngoài đều không là gì.”

“Lần đầu tiên em phát hiện gà rán ngon như vậy, ngon tới mức ngay cả xương em cũng muốn nhai luôn.”

Các sinh viên vừa theo cô xuống lầu vừa nói, đồng thời còn không nhịn được hồi vị lại gà rán thơm ngon vừa mới ăn.

Dĩ nhiên cơm phủ ngon, nhưng bữa ăn chính ăn nhiều sẽ muốn ăn món khác, họ hận không thể thuyết phục Lâm Sở Trì làm gà rán cho họ ăn mỗi ngày.

Khi Lâm Sở Trì xuống lầu, phần lớn sinh viên đều theo cô rời đi, chỉ có vài sinh viên khác còn ở lại ngoài cửa sổ số 9, muốn nếm thử Phùng Ngọc Ngọc đã học được mấy phần bản lĩnh từ cô.

Có vài người sinh ra đã thiếu thiên phú nấu nướng, Phùng Ngọc Ngọc đã đủ cố gắng, thế nhưng Lâm Sở Trì vừa đi, trình độ gà rán cô ấy làm ra lập tức không còn ổn định so với vừa nãy nữa.

Đương nhiên, sau khi được danh sư như Lâm Sở Trì chỉ dẫn, cho dù cô ấy không thành học sinh ưu tú, gà rán làm ra cũng tốt hơn buổi trưa không ít.

Nếu chưa từng ăn gà rán do Lâm Sở Trì làm, nói không chừng các sinh viên sẽ cảm thấy tay nghề của cô ấy tạm được, nhưng có hòn ngọc gà rán do Lâm Sở Trì làm trước đó, tuy các sinh viên không nói lời đả kích gì nhưng rõ ràng tướng ăn đã mang theo vài phần miễn cưỡng.

Lầu 1 nhà ăn.

Lâm Sở Trì quay lại phát hiện cha mẹ Lâm đã nấu cơm, cũng rửa thái sạch sẽ nguyên liệu, bây giờ cô chỉ cần bắt tay xào nấu là được.

Lúc cô đang nấu ăn, sinh viên xếp hàng bên ngoài vẫn đang thảo luận gà rán cô làm. Chung quy không có quá nhiều sinh viên ăn được gà rán cô làm, lúc này đều mang theo vài phần khoe khoang khen ngợi.

“Mùi vị gà rán do Thất Thất làm tuyệt đỉnh luôn, chiên vừa thơm vừa đẹp mắt, ăn vào trong miệng, tiếng giòn tan đó thật sự có thể trực tiếp oanh động vào trong đầu.”

“Tôi thật sự chưa từng ăn gà rán nào ngon như vậy, lớp ngoài giòn rụm, bên trong tươi mềm mọng nước còn thấm vị, cắn một miếng vô cùng thơm ngon, hơn nữa ăn không ngán.”

“Đáng ghét, sớm biết vậy buổi trưa ăn cơm xong tôi không nên đi nhanh như thế.”

“Hu hu, mấy cậu nói làm tôi cũng muốn ăn.”

“Ngon thật đó, ngon tới mức bây giừo tôi nói tới còn chảy nước miếng.”

Bây giờ không được ăn gà rán nữa, họ chỉ có thể ăn cơm phủ đỡ thèm.

“Thất Thất, ngày mai chị còn làm gà rán không?”

“Nếu không có gà rán, Thất Thất chị cân nhắc làm gà cay Trùng Khánh hoặc gà cung bảo không, cơm phủ sao có thể không có hai món này.”

Cô ấy dứt lời, các sinh viên xếp hàng cũng bỗng nhiên phản ứng lại, hình như trong cửa sổ số 7 thật sự chưa từng nấu món có thịt gà, thế là nhao nhao phụ họa.

Lâm Sở Trì gật đầu biểu thị sẽ cân nhắc, lúc này các sinh viên bưng cơm phủ rời đi.

Tay nghề của cô, cho dù đã ăn suốt một học kỳ, các sinh viên vẫn sẽ không ngán, cho nên cho dù trong lòng đang thèm gà rán cũng không ảnh hưởng việc họ lấy cơm xong liền cặm cụi ăn.

Bình Luận (0)
Comment