Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực] - Dịch Full

Chương 292 - Chương 292: Chương 292

Chương 292: Chương 292 Chương 292: Chương 292

Khi đạo diễn Vương vừa mới xem đã cảm thấy gà kho hạt dẻ này còn ngon hơn cái đã ăn ở nhà ăn trước đó, bây giờ đích thân nếm thử một miếng, phát hiện quả nhiên là vậy.

Bất luận là hạt dẻ hay là thịt gà đều có tư vị vô cùng ngon, có cảm giác càng ăn càng ngon.

“Cho tôi nếm thử với.” Trương Dự nhìn thấy ông ấy ăn ngon lành như thế, lập tức không nhịn được.

Cân nhắc tới không thể ảnh hưởng quay phim, anh ta thèm mấy cũng không thể đến chỗ nam nữ chính giành đồ ăn, nhưng bây giờ đạo diễn lại dẫn đầu ăn, sao có thể thiếu phần của phó đạo diễn như anh ta.

“Nếm cái gì mà nếm, quên rằng cậu là tới học tập sao, nhân lúc tôi bận cậu còn không mau quay xong cảnh này, còn đợi cái gì?” Đạo diễn Vương đập cái tay vươn tới của anh ta nói.

Thêm cho nam nữ chính xong, trong đĩa của ông ấy cũng không còn lại bao nhiêu, nào nỡ chia tiếp.

“Ăn một mình cẩn thận cắn trúng miệng.” Trương Dự lầm bầm một câu, anh ta không thể ăn được gà kho hạt dẻ chỉ có thể chuyển lực chú ý vào việc quay phim.

Sau khi quay lại, lần này nam nữ chính không còn xảy ra sai sót trên bàn ăn nữa.

So với vai diễn diễn ra diện mạo vốn có của Lâm Sở Trì, dĩ nhiên vẫn là tình tiết đối đầu giữa nam nữ chính thú vị hơn.

Vào lúc cô xem phim truyền hình phiên bản hiện trường, ánh mắt bỗng nhiên quét tới bóng dáng ở cổng, sau khi hơi nghiêng đầu nhìn rõ là ai, mắt lập tức sáng lên.

Anh tới rồi.

Để tránh ảnh hưởng tới việc thu âm tại hiện trường quay phim, Lâm Sở Trì không dám lên tiếng, chỉ dùng ánh mắt chào hỏi.

Cố Hoài Dục không trực tiếp tiến vào phòng ăn mà dừng bước ở cửa, nhìn thấy cô nhìn thấy mình trông rất vui, gương mặt vô thức cũng mang theo chút ý cười.

Cho tới khi cảnh quay trong phòng ăn kết thúc, Lâm Sở Trì mới lập tức đứng dậy đi về phía anh.

“Anh tới rồi.”

Sở dĩ Cố Hoài Dục không tới vào ngày đầu tiên đoàn phim khởi quay là nghĩ dạo này có lẽ đều sẽ ở bên trường học, nên anh tạm thời chuyển tới căn nhà ở gần đây, bởi vì trong nhà nuôi chó, cho nên chuyển tới tốn chút công phu.

Anh tới khiến Lâm Sở Trì rất vui, ngược lại không cảm thấy anh tới muộn, nghe thấy anh dẫn Sơ Nhất chuyển tới gần trường học, cô thuận theo đề tài này hỏi thêm vài câu.

“Anh họ, hai người quen nhau?”

Trương Dự nhìn thấy anh họ nhà mình tới liền lập tức cần mẫn chạy lên, lại thấy anh đang nói chuyện với Lâm Sở Trì.

Cố Hoài Dục gật đầu, thấy đạo diễn Vương theo phía sau anh ta tới, chủ động chào ông ấy.

Thời này, rất nhiều ca sĩ chuyên nghiệp muốn đặt bài hát với anh cũng rất khó, nghĩ tới anh lại đồng ý nhận ca khúc chủ đề của “Ngày hè”, đạo diễn Vương cảm thấy với danh tiếng của anh, chỉ cần bộ phim này không quay quá tệ, tỉ lệ người xem cơ bản đã vững rồi.

Đạo diễn Vương vẫn rất tự tin với bản thân, dĩ nhiên sẽ không cảm thấy mình sẽ quay ra phim rác gì, cảm thấy phim của mình cộng thêm bài hát do anh viết, tuyệt đối là tổ hợp phim bạo.

Nghĩ tới đây, đạo diễn Vương nhìn anh cười tới vô cùng rạng rỡ.

Sau khi hai bên hàn huyên, lập tức phải chuyển cảnh quay, lúc này mới ai làm việc nấy.

So với đạo diễn với phó đạo diễn, một nhạc sĩ như Cố Hoài Dục và một người không có quá nhiều cảnh quay như Lâm Sở Trì lại rất nhàn.

“Lần đầu tiên quay phim, cảm thấy như thế nào?”

Sau khi hai người tìm chỗ ngồi xuống, Cố Hoài Dục hỏi han.

“Cảnh quay đầu tiên của tôi là nấu ăn, cảm thấy không có khác biệt quá lớn so với bình thường ở nhà ăn.”

Nói từ phương diện nào đó, vai diễn này đối với Lâm Sở Trì thật sự được coi là diễn ra diện mạo vốn có, hiện giờ cô không có cảm giác quá lớn.

“Có căng thẳng không?” Cố Hoài Dục không ngờ sẽ bỏ lỡ cảnh quay đầu tiên của cô, trong lòng cảm thấy hơi đáng tiếc.

“Trước lúc quay có một chút, quay xong cảm thấy vẫn ổn.”

Dù sao cũng là người từng tham gia không ít cuộc thi mỹ thực, tố chất tâm lý của Lâm Sở Trì tuyệt đối không thành vấn đề, cộng thêm cô vừa cầm dao lên liền đắm chìm trong việc nấu nướng, dĩ nhiên sẽ không có quá nhiều căng thẳng với ống kính.

Hai người tán gẫu chưa được lâu, trong đoàn phim bỗng có người đi tới, ngữ khí mang theo kích động chào: “Cố thần, sao anh lại ở đây?”

Bình Luận (0)
Comment