Lâm Sở Trì vô thức nhìn xung quanh, thấy góc này ngoài cửa sổ không nhìn thấy, cha mẹ Lâm cũng đều đang bận việc, lúc này mới mở miệng ăn.
Thịt tôm ăn vào vừa đàn hồi vừa non, cay thơm vừa miệng, càng ăn càng thơm.
Cố Hoài Dục bóc xong tôm hùm đất, bản thân chưa ăn con nào, thấy cô nguyện ý tiếp nhận mình đút cho, trực tiếp đưa tới bên miệng cô hết.
“Được rồi, anh tự ăn đi.” Lâm Sở Trì lại ăn thêm một con, sau đó lắc đầu với anh.
Xác định cô không chịu ăn tiếp, Cố Hoài Dục đặt bát đũa xuống, lấy khăn giấy tới, lau miệng giúp cô rồi lại kéo khẩu trang lên.
Động tác còn thân mật hơn so với khi đút tôm khiến khoảnh khắc mặt Lâm Sở Trì được khẩu trang che phủ, bỗng nhiên có chút bỏng nóng.
May mà Cố Hoài Dục đeo khẩu trang giúp cô xong thì không quấy rầy cô làm việc nữa, mà bưng tôm hùm đất còn lại trong bát ngồi vào vị trí gần cửa nhà bếp ăn một mình.
Ngoài cửa sổ.
Sinh viên mua được tôm hùm đất cay thơm đầu tiên đã tìm chỗ ngồi xuống, có người ngay cả bao tay tiện lợi cũng không kịp mang đã trực tiếp cầm tôm lên ăn.
Vẻ ngoài đỏ au và mùi thơm của tôm hùm đất đều rất mê người, khoảnh khắc cầm tôm lên, Vương Hạ vô thức mở miệng mút nước sắp nhỏ xuống, tư vị cay thơm mặn tươi đó còn chưa ăn đã khiến cậu ấy bắt đầu hồi vị rồi.
Vỏ tôm đã được chiên qua mang theo vài phần giòn giã, nhẹ nhàng bóp một cái đã có thể dễ dàng bóc ra, thịt tôm bên trong trông rất chắc, ăn vào trong miệng quả nhiên vừa đàn hồi vừa non mềm.
Kích thước tôm hùm đất không nhỏ, nhưng thịt tôm bóc ra lớn mấy cũng không lớn tới đâu, sau khi nuốt xuống khiến người ta càng ăn càng thèm, căn bản không đã nghiện.
Vương Hạ tách càng tôm đưa vào trong miệng, cắn xuống mới phát hiện bên trong lại có nước, tư vị vô cùng đủ đầy.
Thịt bên trong càng tôm càng ít, nhưng bởi vì hút nước, ăn vào rất có vị.
Gặm xong hai cái càng, cậu ấy lập tức cầm lên một con tôm ăn tiếp, chỉ cảm thấy trước giờ chưa từng ăn tôm hùm đất ngon như vậy.
Tôn Hạo Đạt ở bên cạnh cậu ấy cũng cảm thấy như vậy, thậm chí không nhịn được vừa ăn vừa nói: “So với tôm hùm đất này, thứ mà chúng mình ăn ở bên ngoài vào tuần trước là thứ gì?”
Theo thời tiết ngày càng nóng, cửa tiệm bán tôm hùm đất bên ngoài ngày càng nhiều, tuần trước khi họ ra ngoài chơi, không nhịn được mê hoặc ăn một bữa tôm hùm đất.
Lúc chưa vào quán, ngửi mùi bay ra từ bên trong rất thơm, nhưng vừa vào ăn, mùi vị thật sự không thơm như đã ngửi, thịt tôm có con cũng ổn, có con ăn vào lại rất rã, hơn nữa không hề thấm vị chút nào.
“Đúng vậy, vẫn là tôm hùm đất Thất Thất làm ngon, thịt tôm vừa mềm vừa ngon, mùi vị nước sốt này cũng ngon.”
Khi họ đang ăn, bỗng nhiên ngửi được mùi thơm rất thơm nhưng có chút khác biệt với tôm hùm đất, phản ứng lại là cua cay thơm đã xong, lập tức bưng tôm hùm đất chưa ăn xong tới xếp hàng trở lại.
Trong nhà bếp.
Cua cay thơm ra lò, Lâm Sở Trì vẫn bưng cho Cố Hoài Dục ăn trước.
Đồ kèm trong tôm hùm đất là lát ngó sen, trong cua cay ngọt là ngô, ngô màu vàng non kết hợp với cua vàng rực, trông vô cùng bắt mắt.
Đều nói tới sớm không bằng tới đúng lúc, sinh viên mua được tôm hùm đất trước đó còn phải xếp hàng trở lại, sinh viên kịp lúc tôm và cua đều có trực tiếp mua mỗi thứ một phần.
Hôm nay quá hạnh phúc rồi.
Ngửi cua cay thơm và tôm hùm đất thơm ngát, toàn thân Điền Điềm đều lộ ra vui sướng.
Cô ấy bưng khay đi tìm chỗ ngồi, hoàn toàn không kịp để ý tới bạn tới ăn cơm cùng mình.
“Đây là cua cay thơm thần tiên gì, Thất Thất đúng là quá hiểu em.”
Cô ấy ngồi xuống còn chưa bắt đầu ăn, vừa gắp nửa con cua lên liền không nhịn được cảm thán.
Cua cay thơm một cắt làm hai, chỗ vết cắt dùng bột bịt lại, giữ lại gạch cua hoàn chỉnh trên thân cua, đồng thời chỗ không thể ăn được như mang cua đều bị bỏ đi, chỉ cần trực tiếp ngoạm ăn là được.
Bên ngoài cũng có cửa tiệm có thể xử lý thành thế này, nhưng rất nhiều chỗ bán cua cay thơm đều là đơn giản một cắt làm hai, chỗ không thể ăn đều phải tự mình bỏ đi.
Điền Điềm thích ăn cua, nhưng mỗi lần ăn, cô ấy vẫn sẽ cảm thấy phiền phức, bây giờ kiểu cua cay thơm có thể ăn ngay này quả thực là cua cay thơm hoàn mỹ trong lòng cô ấy.
Cảm thán xong, cô ấy vội vã cúi đầu trực tiếp ăn, cắn một miếng vào chỗ cắt của cua, bột dùng để bịt lại ở đó đã hút đầy tư vị nước sốt và độ tươi của cua, ăn vào cực kỳ ngon.
Chỉ là bột đơn giản đã ngon như thế, cắn xuống chút nữa, gạch cua tươi đến khảm vào lòng người, chỉ đáng tiếc lúc này gạch cua vẫn chưa được nhiều lắm, vừa nếm được vị đã hết rồi.