Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực] - Dịch Full

Chương 330 - Chương 330: Chương 330

Chương 330: Chương 330 Chương 330: Chương 330

Quả thật tôm hùm đất rất ngon, nhưng thịt cũng ít thật, muốn có cảm giác no bụng còn phải dựa vào thức ăn chính, ăn mấy miếng tôm rồi thêm vài miếng cơm như vậy, quả thực cực kỳ thoải mái.

Ăn như vậy cảm giác vẫn ổn, nhưng có một số người có phương pháp ăn cơm có khẩu vị hơi nặng.

“Cậu không chê dầu à.”

Vương Hạ nhìn bạn học đối diện trực tiếp đổ nước tôm hùm đất vào trong cơm, mắt trừng to lên.

Miến hoặc mì làm như vậy còn có thể hiểu được, dù sao thì năng lực hút nước của hai loại này không nhanh như thế, nhưng cơm đổ nhiều nước như vậy vào, nhìn thôi đã cảm thấy ngán.

“Vẫn ổn, nước ngon như vậy lãng phí thì đáng tiếc lắm, nước tôm do Thất Thất làm không dầu như bên ngoài, ăn với cơm tớ cảm thấy rất ngon.” Cậu ta nói xong trực tiếp ăn một miếng to.

Vương Hạ không còn lời gì để nói, chỉ có thể giơ ngón cái bái phục cậu ta.

Nhưng nói thật, ăn món ăn như tôm hùm đất và cua này, ngoài nguyên liệu và quá trình, quan trọng nhất chính là điều vị, cho nên nước ngon cũng rất bình thường.

Cảm thấy nước còn thừa đáng tiếc không phải chỉ có một người, rất nhiều sinh viên đều cố tình tìm thứ khác ăn kèm để không lãng phí nước.

“Không được, ngon thế này quả thực không chịu nổi, ông xem tiệm, tôi đi mua một ít về ăn đỡ thèm.”

Sau khi mỗi một góc trong nhà ăn đều bị mùi thơm của tôm hùm đất và cua cay thơm lấp đầy, dì Vương trực tiếp nhát vá nấu miến vào trong tay chồng mình, mình thì đi ra ngoài.

Có sinh viên tới mua miến nhìn thấy bà ấy đi ra, không khỏi trêu đùa: “Bà chủ bà đi đâu vậy, không buôn bán nữa à?”

“Dì cũng đi mua chút tôm hùm đất, cua cay thơm, thấy các cháu ăn dì cũng thèm.” Dì Vương nói xong, thuận miệng hỏi: “Tôm hùm đất và cua cay thơm, cái nào ngon?”

“Cua cay thơm có gạch cua cực kỳ ngon, thịt cua rất non, tôm hùm đất chắc thịt.” Sinh viên được hỏi khen một tràn, tổng kết lại chính là cái nào cũng ngon.

Dì Vương nghe vậy càng thèm, vội vã sải bước đi xếp hàng.

Trong nhà bếp cửa sổ số 7.

Cha mẹ Lâm ăn no uống đủ còn có chút chưa tận hứng, hồi vị tươi ngon của tôm và cua, coi như đã hiểu vì sao các sinh viên đều giành ăn. Đừng nói sinh viên, cho dù là họ ăn cũng có chút không dừng lại được, nếu không phải bụng đã no, họ còn muốn ăn tiếp nữa.

Họ ăn xong liền bắt đầu giục Lâm Sở Trì ăn cơm, cô vừa rửa tay sạch sẽ, tháo khẩu trang xuống, Cố Hoài Dục liền đưa một bát cơm phủ thịt tôm đã bóc sẵn.

Cua cay thơm không giống cua hấp, cộng thêm kích thước của cua này không to lắm, thực sự có hơi khó lấy thịt, nếu không anh còn muốn tách chút thịt cua ra.

Tôm hùm đất và cay cay thơm quả thực rất ngon, nhưng ở trước nồi ngửi lâu như thế, kỳ thực có chút ảnh hưởng khẩu vị của cô. Nhưng lúc này nhận lấy cơm phủ thịt tôm do anh làm, Lâm Sở Trì lại khôi phục không ít cơn thèm ăn.

Trong bát không chỉ có thịt tôm, còn có bông cải xanh luộc, vẻ ngoài của phần cơm rất bắt mắt.

“Bông cải xanh ở đâu vậy?” Lâm Sở Trì nhớ hình như trong nhà bếp không có bông cải xanh.”

“Anh đến cửa sổ khác mua.”

Trước đây ở đoàn phim từng cùng ăn cơm mấy tháng, dĩ nhiên Cố Hoài Dục từng quan sát khẩu vị của cô, biết cô có thể ăn món khẩu vị nặng, nhưng ăn xong phải có món thanh đạm đổi khẩu vị, cho nên đặc biệt ra ngoài mua một phần bông cải xanh luộc.

“Anh đã ăn no chưa?” Lâm Sở Trì thấy anh thế mà lại chuẩn bị sẵn cả cơm cho mình, ngữ khí bất giác dịu dàng đi.

“Ăn no rồi.”

Vừa nãy không chỉ có cô bưng tôm hùm đất và cua cay thơm cho anh, mẹ Lâm sợ anh chưa ăn no, sau đó lại thêm không ít, còn múc một bát cơm lớn cho anh. Bây giờ Cố Hoài Dục đâu chỉ no, thực sự là ăn có hơi căng trướng.

Xác định anh đã ăn no, lúc này Lâm Sở Trì mới cúi đầu ăn.

Thịt tôm không chỉ có một hương vị, mà là ba loại cay thơm, tỏi, cay tê, đại khái là sợ lẫn vị, anh còn đặc biệt bày xếp tách ra một chút.

Lâm Sở Trì nhai thịt tôm tươi non, đang cảm thấy vị tôm mình nấu hôm nay không tồi, bỗng nhiên phát hiện gì đó, sau khi xoay bát một vòng, ngẩng đầu nhìn người đối diện.

“Mau ăn cơm đi.” Vừa nãy khi Cố Hoài Dục xếp trái tim không cảm thấy có gì, chỉ là chuyện tiện tay mà thôi, bây giờ bị cô nhìn như vậy, đột nhiên có hơi ngại.

Bình Luận (0)
Comment