Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực] - Dịch Full

Chương 337 - Chương 337: Chương 337

Chương 337: Chương 337 Chương 337: Chương 337

Đợi tới khi lát thịt gà được ướp xong, lăn bột lên là có thể bắt đầu thả vào chảo dầu. Lát gà không thể so với miếng gà, thời gian chiên nó không cần dài như thế, đồng thời phải chú ý lật trở.

Cũng là làm gà rán, Phùng Ngọc Ngọc luôn cảm thấy cô làm ra sẽ thơm hơn một chút, khi mùi thơm bắt đầu bay ra từ trong chảo dầu, cô ấy rõ ràng đã sớm ăn đủ gà rán lại bắt đầu điên cuồng bài tiết nước bọt trong miệng.

Không chỉ cô ấy, các nhân viên cũng như vậy, rõ ràng lúc mình làm, ngửi thấy mùi gà rán liền cảm thấy đủ rồi, nhưng bây giờ lại giống như khách hàng bình thường mua gà rán, bị mùi thơm của gà rán do cô làm chọc thèm.

Thời gian chiên gà lát không dài bằng chiên gà khối, Lâm Sở Trì vớt ra rồi chiên lại lần nữa là có thể ăn.

Vừa nãy Phùng Ngọc Ngọc còn tò mò, cảm thấy kỹ thuật dùng dao của cô sao lại thái lát thịt gà to nhỏ khác nhau, bây giờ nhìn thấy cô tiện tay bày lát gà rán đã ráo dầu thành một đóa hoa, lập tức vỡ lẽ.

Nếu nói từ trong chảo dầu vớt ra là gà rán lát ngọc lan, vậy thì thông qua sự bài trí của cô liền biến thành gà rán hoa ngọc lan.

Lâm Sở Trì đưa “hoa ngọc lan” cho Cố Hoài Dục, sau đó bắt gặp ánh mắt của Phùng Ngọc Ngọc, mau chóng đưa cô ấy một đóa.

“Rất đẹp, quay thành video quảng cáo đoán chừng có thể hấp dẫn không ít khách.” Phùng Ngọc Ngọc nói xong, vội vã cầm một lát lên đưa vào trong miệng, chỉ cảm thấy loại gà rán này thơm giòn hơn gà rán khác bán trong tiệm.

Gà rán lát ngọc lan giòn thơm vừa miệng ăn ngay rất ngon, ăn kèm với nước chấm khác càng có hương vị khác, sau khi người trong tiệm nếm thử, không có ai không thích.

Vừa nãy Lâm Sở Trì làm một hơi, giống như đơn giản tới mức không thể đơn giản hơn, nhưng các nhân viên không có bản lĩnh như cô, còn cần cô chỉ điểm từ từ học.

Điểm chú ý đầu tiên của gà rán lát ngọc lan là độ dày và thời gian ướp, thứ hai chính là lăn bột, nếu không lăn bộ đúng chuẩn, căn bản không chiên ra được lát ngọc lan xinh đẹp.

Những ngày tiếp theo, Lâm Sở Trì bận chỉ dạy nhân viên tiệm chính và vài chi nhánh làm gà rán lát ngọc lan thế nào, mà Phùng Ngọc Ngọc đại khái là muốn nhân cơ hội này nếm thêm gà rán do cô làm, cơ bản theo cô xuyên suốt.

Các nhân viên muốn đạt tới trình độ của Lâm Sở Trì gần như không thể nào, dù sao thì cô dạy cỡ nào, những thứ thiên về thiên phú vẫn không dạy được, cho nên gà rán do các nhân viên làm ra vẫn luôn có chênh lệch so với cô.

Nhưng các khách hàng chưa từng nếm thử phiên bản do Lâm Sở Trì làm, gà rán do nhân viên làm đã khiến họ cảm thấy rất ngon.

Sau khi tiệm gà rán Thất Thất khai trương đã thu hút rất nhiều người yêu thích gà rán, sau khi gà rán lát ngọc lan được tung ra, mọi người đều đồng loạt đánh giá cao.

“Gà rán lát ngọc lan đẹp lại ngon, tôi rất thích.”

“Tiệm gà rán này đúng là bảo tàng, trình độ ổn định, hương vị còn ngon, ngay cả sản phâm rmowis cũng thú vị như vậy.”

“Thơm thơm giòn giòn còn ngon, đúng là gà rán thần tiên.”

Lâm Sở Trì đi ngang qua cửa tiệm, nhìn thấy khách hàng bên trong đều rất hài lòng với gà rán của họ, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười.

Sau khi dạy nhân viên các cửa hàng biết cách, cuối cùng cô cũng rảnh, tiếp theo lại khôi phục cuộc sống mỗi ngày cùng Cố Hoài Dục hẹn hò vui chơi khắp nơi, thi thoảng tới cửa tiệm xem thử.

Ngày tháng trôi qua từng ngày, bộ phim “ngày hè” này cũng đã chiếu được hơn một nửa, tạo nên không ít thảo luận trên mạng.

Mới đầu, mọi người vẫn là thảo luận tình tiết bình thường, dần dần chủ đề bắt đầu lệch đi.

Buổi tối xem phim bị chọc thèm không chịu nổi, tôi vốn định giảm cân lại đặt đồ ăn khuya, quá khổ.

Bắt tay, tôi cũng vậy, tôm hùm đất cay tê vừa đặt, nhưng luôn cảm thấy tôm hùm đất cay tê tôi đặt không ngon như nhìn thấy trong phim.

Có phải các cậu cũng đang xem “ngày hè” không, đạo diễn này quá không làm người, một bộ phim vườn trường yên lành lại cho nhiều đặc tả mỹ thực như thế làm gì, đúng là thả độc nửa đêm.

Tôi cảm thấy đặc tả cái này có lẽ là do người quay phim, nhưng có một nói một, mỹ thực trong bộ phim này quá nhiều, nhìn thấy món nào tôi cũng muốn ăn.

Bình Luận (0)
Comment