Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực] - Dịch Full

Chương 356 - Chương 356: Chương 356

Chương 356: Chương 356 Chương 356: Chương 356

Lúc bữa tối kết thúc, sắc trời bên ngoài đã sớm tối lại, Lâm Sở Trì và Cố Hoài Dục cùngg hai trưởng bối ăn bánh trung thu trước cửa sổ, sau đó cùng ra ngoài.

Từ trong hành lang đi ra, ngẩng đầu liền có thể nhìn thấy mặt trăng tròn trên trời.

Hai người không ai lên tiếng, chỉ vừa đi vừa thường ngẩng đầu nhìn ánh trăng, bầu không khí lại không ngượng ngập, ngược lại lộ ra vài phần ấm áp.

Hôm nay tốt xấu gì cũng là ngày lễ, Lâm Sở Trì đặc biệt làm chút thức ăn cho mèo hình bánh trung thu cho đám mèo, dạo bộ tới nơi cũ liền chia thức ăn cho chúng.

“Meo meo!”

Xấu Xa dựa sát cọ vào cô hai cái, mới cúi đầu ăn phần của mình.

Cố Hoài Dục thường cùng Lâm Sở Trì tới cho mèo ăn, bây giờ bọn mèo cũng rất thân với anh, cho dù là Xấu Xa cũng đã thân thiện với anh hơn một chút, ít nhất không bài xích anh tới gần.

Đợi đám mèo ăn cơm xong, hai người vuốt mèo một lúc mới đứng dậy tìm tấm ghế dài ở gần đó ngồi xuống, chuyên tâm ngắm trăng.

Những con mèo khác ăn xong hoặc là đi đùa giỡn, hoặc là về ổ nằm nghỉ ngơi, Xấu Xa lại bước đi theo họ.

Lâm Sở Trì vừa ngồi lên băng ghế, nó đã nhảy lên ghế ngồi xổm bên cạnh, lúc cô ngẩng đầu ngắm trăng, nó cũng ngửa đầu theo.

Ánh mắt phát giác được dáng vẻ đáng yêu của nó, Lâm Sở Trì đưa tay xoa đầu nó, nó liền thuận thế chui vào trong lòng cô.

Sau khi ăn tĩnh ngắm trăng một lúc, Cố Hoài Dục lên tiếng trước: “Em định sau này sẽ ở lại nhà ăn phụ giúp chú dì sao?”

Quả thực bầu không khí trong trường học rất tốt, Cố Hoài Dục cũng nhìn ra, các sinh viên đều rất thích cô, nhưng kỳ thực công viên trong nhà ăn không quá nhẹ nhàng, từ sáng làm tới tối không nói, ngay cả kỳ nghỉ cũng rất ít.

Gặp ai, ai cũng xót cho bạn gái, anh không để ý bạn gái làm công việc gì, nhưng lại không muốn nhìn thấy cô vất vả như thế.

Lâm Sở Trì lắc đầu nói: “Không có, trước đây em từng nói chuyện với cha mẹ về chủ đề này, họ không muốn em ở trong nhà ăn mãi.”

Đối với cha mẹ Lâm mà nói, họ không cảm thấy mình làm việc ở nhà ăn vất vả, nhưng lại không muốn để con gái làm công việc này.

Ở trong mắt vợ chồng họ, họ chỉ có thể làm việc này, còn con gái từng học đại học, khác với họ, cô hoàn toàn không cần vất vả như vậy.

Trước kia, lúc quay “ngày hè” xong đã có mấy chục vạn tiền tiết kiệm, cộng thêm quán gà rán do cô hợp tác với Phùng Ngọc Ngọc mở ra kinh doanh tốt như thế, có thể dự kiến hoa hồng sau này chắc chắn sẽ không ít.

Bây giờ cuộc sống trong nhà đã ngày càng tốt lên, Lâm Sở Trì tiếp tục ở nhà ăn quả thực có hơi lãng phí tay nghề của cô.

“Vốn dĩ em muốn làm hết năm nay, nhưng dạo này bởi vì em đã mang tới không ít phiền phức cho trường, bây giờ ngược lại có chút do dự.”

Mọi người đều cảm thấy với tay nghề của Lâm Sở Trì, ở lại nhà ăn là lãng phí, họ cảm thấy cô không cần phải vất vả như vậy. Nhưng bản thân cô cho rằng cảm giác vẫn rất tốt, đối với cô mà nói, nấu ăn không vất vả, mà món ăn nấu ra được các sinh viên yêu thích, không tính là lãng phí tay nghề.

Có điều, tuy lãnh đạo trường không nói với cô cái gì, nhưng cô cũng biết sau khi học kỳ mới khai giảng, rất nhiều người ngoài đều muốn trà trộn vào nhà ăn ăn cơm, vẫn gây ra ảnh hưởng không nhỏ với trường học.

Cho dù mục đích của người trà trộn vào trường đều là vì ăn ké cơm nhà ăn, nhưng sự việc luôn sợ có lỡ như, lỡ như nếu bởi vì nguyên nhân này khiến trong trường xuất hiện sự cố lớn gì đó, cho dù không ai trách tội Lâm Sở Trì, sợ là bản thân cô cũng sẽ tự trách.

Cố Hoài Dục nghe thấy cô không định ở mãi trong nhà ăn, nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Anh nhớ tháng chín năm ngoái em tới trường, tới năm nay vừa tròn một năm, cũng coi như có đầu có đuôi.”

Nghe ra trong lời của anh thiên hướng bảo mình rời khỏi ngay bây giờ, Lâm Sở Trì kỳ thực cũng có suy nghĩ này khẽ gật đầu: “Đúng vậy, thời gian trôi qua nhanh thật, chớp mắt thế mà đã một năm trôi qua rồi.”

Sắc trời đã không còn sớm, họ tiếp tục ngồi trên băng ghế tán gẫu một lúc, sau đó Cố Hoài Dục đưa cô về nhà.

Bình Luận (0)
Comment