Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực] - Dịch Full

Chương 358 - Chương 358: Chương 358

Chương 358: Chương 358 Chương 358: Chương 358

“Wow, Thất Thất, hôm nay thế mà chị lại bắt đầu nấu ăn sớm như vậy, vậy không phải hơn mười giờ liền có cơm ăn sao.”

“Đã nhiều ngày không ăn chân giò hầm đậu tương rồi, ngửi mùi thơm này khiến em thèm muốn chết.”

Chân giò hầm đậu tương và thịt kho ra lò, Lâm Sở Trì lại nhanh tay xào hai món rau.

Chưa tới mười một giờ, trước cửa sổ số 7 đã bày thịt kho óng ánh, chân giò hầm đậu tương màu sắc rực rỡ,trứng xào cà chua có giao diện mê người, khoai tây sợi chua cay sợi nào ra sợi đó, còn có thịt xào đậu đũa chua nhìn là thèm.

Lúc này, trong nồi của Lâm Sở Trì lại om vịt om bia, cô đậy nắp nồi lại, bắt đầu làm thịt xào ớt ở trong một cái chảo khác.

“Thế này cũng hiệu suất quá rồi, Thất Thất, hôm nay chị hăng hái thế?”

“Đều là món em thích ăn, em phải mua mỗi món một ít.”

Các sinh viên nhìn thấy nhiều món như vậy, đều có hơi kinh ngạc nói.

“Thất Thất, hôm nay là ngày tốt gì?” Có sinh viên cười hỏi lúc lấy cơm.

Vốn dĩ cô ấy chỉ thuận miệng hỏi, không ngờ lại nhận được một câu trả lời khiến người ta thương tâm.

“Ngày mai chị không tới nhà ăn nữa, cho nên hôm nay nấu nhiều cho các em một chút.”

“Cái gì?”

Lâm Sở Trì dứt lời, biểu cảm rất vui vẻ vốn có trên mặt các sinh viên lập tức bị chấn kinh thay thế.

“Vì sao vậy?”

“Không phải chứ Thất Thất, vì sao chị không tới nhà ăn nữa?”

“Có phải vì quá mệt không, nếu bởi vì ở nhà ăn làm quá mệt, chị có thể nghỉ năm ngày.”

“Thất Thất, không phải chị định vào showbiz đó chứ?”

Vốn dĩ mọi người còn đang suy đoán nguyên nhân cô rời khỏi nhà ăn, muốn khuyên cô đừng đi, khi nghe có người nói showbiz, các sinh viên lập tức yên lặng lại.

Hiển nhiên, theo họ thấy, showbiz là một nơi vừa có thể nổi tiếng vừa có thể kiếm tiền, nếu Lâm Sở Trì thật sự muốn vào showbiz, họ ngăn cản không thích hợp lắm.

Lâm Sở Trì biết mình đi, chắc chắn các sinh viên sẽ lưu luyến, giải thích xong không phải muốn vào showbiz, sau đó cũng không nói gì thêm.

Thấy cô đã quyết định rõ ràng, các sinh viên có hơi thất vọng, nhưng cũng không nói gì thêm. Thực ra trong lòng rất nhiều sinh viên đều hiểu rõ, với tay nghề tốt như cô, đến đâu cũng có khả năng phát triển tốt hơn, có thể ở nhà ăn ăn món cô nấu lâu như thế đã là may mắn của họ rồi.

“Haiz.”

Biết ngày mai cô sẽ không tới nhà ăn nữa, các sinh viên thở dài xong, bắt đầu hóa bi phẫn thành thèm ăn.

“Chân giò hầm đậu tương, thịt kho, trứng xào cà chua, những món này em đều lấy.”

“Em cũng lấy hết.”

Để ăn được nhiều món một chút, rất nhiều sinh viên đều chỉ lấy nửa bát cơm, sau đó lấy tất cả món ăn mỗi món một phần.

Chân giò hầm đậu tương ăn vào toàn là collagen, đậu tương dẻo dẻo, càng ăn càng ngon.

Thịt kho với cục thịt được cắt cỡ khối mạt chược mang màu sắc mê người, được đũa gắp lên, phần thịt mỡ còn sẽ lắc lư, cắn vào một miếng, béo mà không ngấy, thực sự rất ngon.

Trứng xào cà chua, vị cà chua rất đậm, trứng gà màu vàng tơ và cà chua đỏ tươi kết hợp lại, ngon lại đẹp.

Khoai tây sợi chua cay giòn giã vừa miệng, vị chua và vị cay vừa chuẩn, ăn không ngừng được.

Thịt băm xào đậu đũa chua, đậu đũa giòn khai vị, thịt băm càng nhai càng thơm, mặc kệ là khẩu cẩm và mùi vị đều cực kỳ ngon.

Còn có vịt om bia, thịt xào ớt, mỗi món đều ngon tới tâm can của các sinh viên, nghĩ tới ngày mai không ăn được đồ ăn ngon như vậy nữa, họ thực sự có chút muốn khóc.

“Cuộc đời vì sao lại gian nan như vậy?”

Nghe thấy lời cảm thán của các sinh viên đi trước, tân sinh viên không nhịn được chen vào: “Anh chị biết đủ đi, tốt xấu đã ăn lâu như thế rồi, không giống bọn em, khó khăn lắm tập huấn quân sự kết thúc, tưởng sau này có thể ăn hằng ngày, kết quả mỹ thực cũng kết thúc, đây là sao chứ?”

“Thực ra nghĩ cũng có thể hiểu được, với tay nghề của Thất Thất, chị ấy không thể ở nhà ăn cả đời.”

“Đúng thế, tuy nhớ nhung mỹ thực do chị ấy nấu, nhưng nếu tôi có tay nghề tốt như chị ấy, đoán chừng đã đi từ sớm rồi.”

“Cảm thấy chị ấy rời đi cũng có liên quan tới việc rất nhiều người ngoài tới ăn cơm trong học kỳ này, hôm qua ngoài cửa sổ số 7 còn suýt chút đánh nhau.”

“Nào phải suýt chút, đã đánh nhau rồi.”

“Đậu, nói như vậy người ngoài trường thật đáng ghét.”

“Đúng vậy, trước kia Thất Thất đều không nói sẽ đi, cảm thấy nhiều người ngoài trường tới như thế, cộng thêm thường sẽ ầm ĩ trong nhà ăn, có thể chị ấy cũng sợ ảnh hưởng không tốt.”

“Phải, dạo này quá nhiều người theo dõi chị ấy, có người bởi vì tài nấu nướng, còn có người bởi vì chị ấy hẹn hò với Cố thần.”

Các sinh viên nói mãi nói mãi, cũng có thể hiểu được vì sao cô muốn rời khỏi nhà ăn.

Bình Luận (0)
Comment