Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực] - Dịch Full

Chương 360 - Chương 360: Chương 360

Chương 360: Chương 360 Chương 360: Chương 360

Không chỉ sinh viên, ngay cả những người ở cửa sổ khác trong nhà ăn biết Lâm Sở Trì sẽ rời khỏi, cũng đều chạy tới ngoài cửa sổ số 7 xếp hàng.

Bình thường cửa sổ số 7 muộn nhất kiểu gì cũng có thể đóng cửa trước chín giờ, hôm nay đã qua chín giờ, ngoài cửa sổ vẫn còn không ít người.

“Hết nguyên liệu rồi.”

Nguyên liệu nhiều mấy cũng có lúc dùng hết, Lâm Sở Trì nhìn sinh viên vẫn đang xếp hàng, biểu cảm có chút khó xử.

“Không còn gì hết sao, em không kén ăn, cái gì em cũng ăn.”

Đại khái có khoảng mười sinh viên vẫn đang xếp hàng, có một số bởi vì có chuyện nên tới muộn, có một số thì ban ngày vốn không ở trường, buổi tối về nghe nói hôm nay là ngày cuối cùng Lâm Sở Trì nấu cơm ở nhà ăn, vội vã chạy tới.

Hôm nay sinh viên đều ùa tới cửa sổ số 7, cửa sổ khác không buôn bán gì, cơ bản đã đóng cửa rời đi rất sớm.

Hai vợ chồng cửa sổ số 6 cách vách bởi vì thu dọn đồ mà về muộn một lúc, bây giờ vẫn chưa đi, nghe thấy động tĩnh, lấy trứng gà trong nhà bếp ra tặng.

Cửa sổ số 6 bán lòng, nhà bếp của họ không có quá nhiều nguyên liệu, có thể có chút trứng gà đã không tồi rồi.

“Cháu cảm ơn.” Lâm Sở Trì nói cảm ơn, sau đó nghĩ tới cơm hôm nay vẫn còn không ít, thương lượng với các sinh viên còn lại bên ngoài: “Cơm chiên trứng được không?”

Hôm nay các sinh viên đều điên cuồng mua thức ăn, cho nên nguyên liệu tiêu hao cực kỳ nhiều, bởi vì lấy thức ăn khá nhiều, rất nhiều người lấy cơm chỉ lấy nửa bát hoặc gần nửa bát, bây giờ cơm lại còn thừa lại không ít.

“Cơm chiên trứng được, em chưa từng ăn cơm chiên trứng Thất Thất làm.”

Các sinh viên vô cùng tin tưởng tài nấu nướng của cô, nghĩ còn chưa ăn được cơm chiên cô làm, lập tức đồng ý.

Thấy họ đều nguyện ý ăn cơm chiên trứng, Lâm Sở Trì lấy cơm còn thừa lại trong thùng ra, xử lý đơn giản một chút, sau đó bắt đầu chuẩn bị xào cơm.

Cơm chiên trứng rất nhiều người đều biết làm, nhưng muốn làm ngon món ăn càng đơn giản càng có tính thử thách.

Đối với Lâm Sở Trì mà nói, cơm chiên trứng cô thật sự nhắm mắt cũng có thể làm, làm cũng rất nhanh.

“Thơm quá.”

Rõ ràng chỉ có hai nguyên liệu đơn giản là cơm và trứng, nhưng khi mùi thơm từ nhà bếp bay ra, các sinh viên vẫn vô thức nuốt nước bọt.

Đừng nói họ, ngay cả vợ chồng ở cửa sổ số 6 cách vách vốn dĩ định về nhà đều không nhịn được dừng bước khi ngửi thấy mùi thơm này.

Hay là chúng ta thêm bát cơm chiên trứng rồi đi.

Cơm chiên trứng thực sự quá thơm, hai vợ chồng nhìn nhau, vô cùng ăn ý đi tới phía sau các sinh viên.

Lúc cơm chiên trứng ra lò, không biết có phải là vấn đề ánh sáng không, sinh viên đứng đầu tiên có khoảnh khắc cảm thấy nó hình như đang hát sáng.

Mỗi hạt cơm đều bọc trứng, trông giống từng hạt vàng, cũng chẳng trách cơm chiên trứng lại có danh xưng là cơm vàng vụn.

“Cơm chiên trứng bắt mắt quá, thơm quá.”

Sinh viên ngoài cửa sổ đều bị chọc thèm, càng đừng nói cha mẹ Lâm đối mặt trực diện với mùi thơm ở trong nhà bếp.

Lâm Sở Trì nghĩ giờ này có lẽ Cố Hoài Dục cũng hơi đói rồi, dứt khoát chiên nốt phần cơm còn lại.

Cơm chiên trứng được chiên xong đựng một hộp to đầy, trông có vẻ hương sắc có đủ.

Sinh viên xếp trước tiên đã ăn được mẻ cơm chiên trứng chiên đầu tiên, ngon tới mức cậu ta ngay cả nói cũng không nói nên lời, chỉ biết ra sức bới cơm vào miệng.

Ăn cơm chiên trứng, mềm cứng vừa đúng chuẩn, trong lúc nhai, mùi thơm của gạo và độ tươi thơm của trứng dung hợp hoàn mỹ, càng ăn càng ngon.

Sau khi sinh viên và hai vợ chồng cửa sổ số 6 xếp hàng đều có được một bát cơm chiên trứng, trong chậu còn thừa lại không ít, Lâm Sở Trì đích thân ra tay múc một bát cho cha mẹ Lâm, còn có Cố Hoài Dục.

“Đây là cơm chiên trứng ngon nhất anh từng ăn.” Cố Hoài Dục dùng thìa nếm thử một miếng rồi khen.

Giao diện của cơm chiên trứng mang theo cảm giác bóng dầu, ăn vào miệng lại không hề ngấy, trong lúc nhai toàn là mùi thơm gạo và mùi thơm trứng nồng nàn, càng ăn càng khiến người ta muốn ăn.

Anh dứt lời, một sinh viên lấy cơm xong đứng im tại chỗ ngoài cửa sổ ăn không ngừng cuối cùng cũng ngẩng đầu nói: “Quá ngon, không ngờ cơm chiên trứng Thất Thất làm cũng ngon như vậy.”

Sinh viên nói chuyện đã ăn tới đáy bát, nhưng trong bát lại ngay cả chút chấm dầu cũng không có, có thể thấy Lâm Sở Trì khống chế lượng dầu tốt cỡ nào.

“Trong chậu vẫn còn, thích ăn thì ăn nhiều một chút.” Lâm Sở Trì nói xong cũng nếm thử một miếng, cảm giác trong quá trình nấu, hương gạo thơm và hương thơm của trứng được kích phát hoàn toàn, cô hơi gật đầu hiển nhiên khá hài lòng.

Bình Luận (0)
Comment