Tới cuối năm, không tính hoa hồng từ tiệm gà rán, chỉ riêng nhà hàng Lâm Cố, Lâm Sở Trì đã kiếm được không ít tiền.
Hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người khá tiết kiệm, bình thường Lâm Sở Trì cũng không chi tiêu gì nhiều, tiền kiếm được phần lớn đều để dành.
Bản thân cô là kiểu người không có ham muốn hưởng thụ lớn, cho nên sau khi tính sổ phát hiện năm nay đã kiếm được rất nhiều tiền liền có chút muốn nghỉ ngơi.
Lúc cô nảy ra ý này, mặc kệ là cha mẹ Lâm hay là Cố Hoài Dục đều ủng hộ.
“Nhưng bây giờ còn hơn hai mươi ngày nữa mới tới Tết.”
“Hơn hai mươi ngày thì sao, không phải anh đã sớm nghỉ rồi à.”
Cố Hoài Dục dứt lời, Lâm Sở Trì cười vỗ anh một cái: “Anh là người làm nghề tự do, chỉ cần anh muốn, ngày nào không phải ngày nghỉ.”
“Em là bà chủ, em cũng có thể muốn nghỉ ngày nào là nghỉ ngày đó.” Cố Hoài Dục nói xong, nghĩ ngợi lại bổ sung một câu: “Anh nhớ trong nhà hàng có nhân viên là người vùng ngoài, nghỉ sớm một chút cũng có thể cho họ về nhà ăn Tết sớm.”
Lâm Sở Trì vốn còn có chút do dự, nghe vậy vô cùng có sức hành động, ngày hôm sau liền tới nhà hàng tuyên bố nghỉ, cho mỗi nhân viên một bao lì xì.
Các nhân viên biết được nghỉ sớm như vậy, dĩ nhiên vô cùng vui sướng, quét dọn sạch sẽ nhà hàng rồi mới rời đi.
Lâm Sở Trì thật sự nghỉ sớm, nghỉ xong cô mới phát hiện, mình rất nhàn, cha mẹ Lâm còn đang bận.
“Trường học vẫn chưa nghỉ sao?”
“Kết thúc tuần này là nghỉ.”
Mẹ Lâm nói xong, thấy cô muốn đến nhà ăn, kiên quyết không cho.
“Con khó khăn lắm mới nghỉ, ở nhà nghỉ ngơi đàng hoàng, hoặc cùng Tiểu Cố ra ngoài hẹn hò.” Bà nói xong liền cùng cha Lâm rời đi, nhanh chóng đóng cửa lại.
Thấy dáng vẻ họ sợ mình đi theo, Lâm Sở Trì có chút dở khóc dở cười.
Nghĩ ngợi một lúc, cô dứt khoát buổi sáng tới tiệm gà rán Thất Thất dạo một vòng, buổi chiều thì cùng Cố Hoài Dục xem phim.
Ngày nghỉ dĩ nhiên rất thoải mái, nhưng nghĩ tới cha mẹ lâm còn đang làm việc ở nhà ăn, sau khi thư giãn hai ngày, Lâm Sở Trì vẫn không nhịn được tới phụ.
Biết cha mẹ Lâm không muốn cho cô tới, cô cố tình đợi họ ra ngoài, qua nửa tiếng mới chậm rãi tới nhà ăn.
“Thất Thất chào buổi sáng.”
“Chào buổi sáng.”
Cho dù cô đã không còn làm việc ở nhà ăn nữa, trên đường có sinh viên nhìn thấy cô vẫn nhiệt tình chào hỏi.
Bởi vì cha mẹ Lâm còn đang ở nhà ăn, cho nên cho dù nhìn thấy cô tới nhà ăn, các sinh viên cũng không nghĩ nhiều, tưởng cô là tìm họ có việc.
Cho tới khi có sinh viên mua phở cuốn ở cửa sổ số 6, khóe mắt xuyên qua cửa sổ số 7 nhìn thấy Lâm Sở Trì phụ giúp ở bên trong, mới mang theo vài phần hi vọng đi tới: “Thất Thất, hôm nay chị không mở nhà hàng sao?”
“Nhà hàng đã nghỉ rồi.”
Lâm Sở Trì nói xong, sinh viên ngưỡng mộ nói: “Nghỉ sớm như vậy à.”
Ngưỡng mộ xong, sinh viên mới nhìn động tác xử lý nguyên liệu của cô, hỏi: “Vậy hôm nay chị là…”
Lâm Sở Trì biết cô ấy muốn hỏi gì, cười nói: “Hai hôm nay không có việc gì, tới phụ giúp cha mẹ chị.”
“A tốt quá rồi.”
Giọng nói kinh hỉ của cô ấy thu hút không ít sinh viên nhìn sang, biết được hóa ra là hai hôm nay Lâm Sở Trì sẽ quay lại nhà ăn phụ giúp, đều vô cùng hưng phấn.
Trước đây họ còn mong mau chóng nghỉ, chê trường học sao lại nghỉ muộn như vậy, bây giờ lại không cảm thấy như thế nữa.
“Trường học có độc, nghỉ sớm như thế làm gì, Thất Thất khó khăn lắm mới quay lại, kết quả thế mà chỉ có thể ăn hai ngày.”
“Đúng đó, bình thường cho nghỉ lề mề, lúc này nghỉ nhanh như thế.”
Nghe thấy họ bóc phốt, sinh viên khác rất muốn thanh minh cho trường, bày tỏ năm nay nghỉ không sớm, năm ngoái lúc này đã nghỉ rồi, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra.
Sinh viên khác đâu biết đây là thời gian nghỉ bình thường, chỉ là thuận miệng bóc phốt một chút, bóc phốt xong liền bắt đầu thương lượng với nhau: “Tổng cộng chỉ có hai ngày, tôi cảm thấy, tin tức Thất Thất quay lại chúng ta đừng đồn ra ngoài.”
“Đúng, trường học khó khăn lắm mới khôi phục thanh tĩnh, nếu để những người ngoài trường đó biết lại sẽ tới, vậy thì phiền lắm.”
Từ sau khi Lâm Sở Trì vắng mặt, người tới nhà ăn số 1 ăn cơm giảm đi rất nhiều, nhưng so với học kỳ trước cô tới nhà ăn, việc kinh doanh vẫn tốt hơn một chút.
Bây giờ các sinh viên nói là phòng người ngoài trường, trên thực tế ngay cả bạn học trong trường cùng phòng, dù sao chỉ có hai ngày, càng ít người biết, họ xếp hàng càng dễ.