Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực] - Dịch Full

Chương 86 - Chương 86: Chương 86

Chương 86: Chương 86 Chương 86: Chương 86

Thêm các hương liệu như cây hồi, lá thơm, vỏ quế, quế ninh lửa nhỏ hơn hai tiếng, giò heo kho đã hấp thụ hết nước sốt làm sao có thể không thơm. Không riêng thơm, màu nước giò heo cũng cực kỳ đẹp, chỉ nhìn thôi đã làm người ta muốn ăn.

Lúc người bên kệ bếp thèm thuồng, đám người đang ngồi cũng đều đã ngửi thấy mùi thơm.

Trên bàn là bánh màn thầu màu vàng kim vừa mới đưa lên, ngoài giòn trong mềm, rất là ngon, người lớn trẻ nhỏ đều thích ăn. Bởi vì món chính đã lên, có người còn tưởng rằng không còn món, ngửi thấy mùi này thoáng vui vẻ nói "Còn món chính nào vậy thơm quá đi."

"Hình như là giò heo kho."

"Tiệc cưới ngày hôm nay ăn thật thỏa mãn."

Bọn họ ăn bánh màn thầu hoàng kim trong lúc chờ món tiếp theo lên, cũng không nhịn được khen ngợi đám cưới của nhà họ Ngô.

Người nhà họ Ngô nghe thấy lời khen của mọi người, đều thấy hãnh diện, đồng thời cảm thấy nhà bọn họ cũng là trong họa có phúc.

Chốc lát sau, món ăn cuối cùng rốt cục được dọn lên, một dĩa giò heo kho, một dĩa cải xào.

"Đúng thật là giò kho, giò heo được kho rất đẹp, nhìn đã thấy ngon."

Lời khen ngợi còn chưa dứt, đũa của mọi người đã chạm vào món ăn trước.

Suy xét đến trong đám tiệc có không ít người lớn tuổi, Lâm Sở Trì ninh giò heo mềm nhừ, hàm răng vừa đụng vào da thịt là có thể cắn ra khỏi phần xương.

"Cha mau nếm thử đi, giò heo này được ninh mềm lắm."

Có một người trung niên cắn giò heo, phát hiện lớp da vừa vào miệng là tan ngay, thịt bên trong càng mềm, vội vàng gắp một miếng cho cha mình.

Cha ông ta đương nhiên cũng muốn ăn, chỉ là sợ ăn không nổi mới không gắp, nghe thấy lời của con trai lập tức cúi đầu nếm thử.

Da heo được ninh mềm rồi lại hơi co dãn, hàm răng vừa nhẹ nhàng đụng vào trong miệng lập tức tan ra, thịt nạc bên trong càng mềm nhừ ngon miệng.

"Giò heo này ngon."

Những người lớn tuổi ở đây cũng không nhịn được khen ngợi, hiển nhiên là rất hài lòng.

Món ăn này quả thật là già trẻ đều thích, không có ai không thích ăn, bọn nhỏ bắt đầu cắn miếng to, ăn say sưa đến mức trên mặt toàn là nước sốt.

"Hôm nay không chê giò heo ngấy nhỉ."

Thấy con gái rõ ràng không quá béo nhưng mỗi ngày đều bảo giảm béo lần này lại gặm ngon lành, đến xương cũng phải cắn hai cái mới cam lòng bỏ xuống, người mẹ cười trêu ghẹo.

"Không phải con không chê, là giò heo này béo mà không ngấy, ăn quá ngon."

Cô gái nói xong thấy trong dĩa còn mấy miếng, vội vàng gắp một miếng vào trong chén.

"Cải xanh đưa lên một lượt, có lẽ hết món rồi nhỉ?"

"Sao, ông còn chưa no hả?"

"Ăn thì no, chỉ là vẫn chưa ăn đủ."

Người đàn ông nói xong, nghĩ đến bình thường bên bàn con nít thừa nhiều nhất, không khỏi quay đầu muốn qua xem thử. Kết quả không nhìn không biết, vừa nhìn mới phát hiện, ngày hôm nay bàn con nít đều được ăn sạch sẽ, trong cái dĩa đến tí mỡ cũng không còn.

"Hô hố, đám nhóc này giỏi đấy, lượng cơm bằng với đám người lớn chúng ta rồi."

Mọi người nghe vậy dồn dập quay đầu, đều cười lên: "Điều này nói rõ thức ăn hôm nay rất ngon, bình thường đám nhóc này chỉ biết uống đồ uống, anh xem ngày hôm nay đồ uống trên bàn cũng không đụng vào."

"Đừng nói đám nhóc đó, rượu trên bàn chúng ta không phải cũng không uống sao."

Thường ngày ăn tiệc, mọi người sẽ không chỉ ăn thôi, mà đều bưng ly rượu vừa uống vừa trò chuyện, thỉnh thoảng mới gắp mấy món ăn. Có lúc tiệc kết thúc, trên bàn cũng có không ít món ăn gần như chưa đụng đến, nào giống ngày hôm nay, tất cả đều vùi đầu vào ăn, chỉ lo ăn ít đi một miếng.

"Ha ha ha, hết cách rồi, ai bảo món ăn quá ngon."

Khi đang nói chuyện, có người thấy giò heo kho còn dư lại nước sốt, bèn đi tìm chén cơm chan nước ăn.

"Thằng nhóc cậu giỏi đó, còn có thể ăn cơm nữa."

"Không phải cảm thấy nước sốt ngon như vậy, lãng phí thì tiếc lắm."

Giò heo kho ra nước sốt, nước sốt hơi kẹo lại, chan vào cơm quả thật rất ngon. Có người đi đầu, trên bàn khác cũng học theo, không bao lâu ngay cả nước sốt cũng không còn.

Vốn dĩ còn người cố ý xách túi theo định đóng gói mang về, nhìn thấy cái dĩa trên bàn ăn còn sạch hơn khuôn mặt mình, thoáng chốc cảm thấy ngày hôm nay uổng công xách túi theo rồi.

Trong lúc bọn họ nói chuyện phiếm vài câu, dương chi cam lộ và trái cây được bưng lên bàn.

"Sao vẫn còn đồ ăn vậy?" Người đàn ông nói xong mới phát hiện là món tráng miệng và trái cây, lập tức nói, "Tôi ăn no rồi, thực sự không ăn nổi nữa."

Bình Luận (0)
Comment