Chương 94 - Chương 94:
Chương 94:
Chương 94:
"Cậu mắng ai đó, miệng sạch sẽ chút, xin ℓỗi vợ tôi đi."
"Nói xin ℓỗi con mẹ ông."
Hai bên mắng nhau, mắt thấy trong thời gian ngắn e ℓà không giải quyết được mâu thuẫn, Triệu Nguyệt không khỏi thẳng người ℓên.
Bây giờ ông chủ cãi nhau với người ta, không để ý tới sạp hàng của mình, sau khi cô đi tới ℓò nướng cũng không ai quan tâm.
Đồ nướng nướng lên vốn đã thơm, đồ nướng do Lâm Sở Trì nướng còn thơm hơn người khác nướng.
Theo mùi thơm càng ngày càng dày đặc, đám người vốn đến xem cãi nhau đều dồn dập chuyển tầm mắt qua.
Ở đây có không ít người trước đó đã nhìn thấy Lâm Sở Trì bọn họ ngồi ở trên bàn, vì thế rất nhanh đã hiểu ra ông chủ đang cãi nhau không rảnh để ý tới, khách tự chạy đi nướng đồ nướng.
Mà hai bên vốn tưởng không thể tách rời ra rất nhanh cũng bị mùi thơm hấp dẫn, tiếng cãi nhau hạ thấp, chờ sau khi ông chủ quay đầu nhìn bếp than lò, phát hiện mùi thơm quả thật bay ra từ quầy hàng của mình, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc."Không sao." Lâm Sở Trì cũng không để ý, nói xong nhường vị trí cho ông ấy.
Ông chủ không vội nhận quầy hàng của mình mà cùng theo tới chỗ ngồi của bọn họ, hỏi Lâm Sở Trì có nhận học trò hay không.
Ông ấy nướng mười mấy năm, bình thường rất tự tin với tay nghề của mình, dù sao trong mấy quán bán đồ nướng chỉ có việc buôn bán của quán ông ấy tốt nhất. Nhưng bây giờ phát hiện một cô gái nhỏ còn nướng giỏi hơn mình, sau khi kinh ngạc thì rất muốn học tay nghề.
Lâm Sở Trì đương nhiên không có hứng thú dạy người ta nướng đồ nướng, trực tiếp lắc đầu từ chối.Trong lúc bọn họ nói chuyện, Triệu Nguyệt thực sự nhịn không được, cầm xiên đậu hũ nướng lên ăn.
Mặt ngoài của đậu hủ nướng được rạch mấy đường, thêm gia vị rất đầy đủ ngon miệng, độ lửa vừa đúng, ăn vào trong miệng khiến đậu hủ nướng càng nhai càng thơm.
Cô ấy ăn đậu hủ nướng trong miệng, ánh mắt lại nhìn chằm chằm xiên thịt màu vàng ươm.
Gia vị bên ngoài xiên thịt được rải vô cùng đều, màu sắc cũng rất đẹp, lại phối với hành thái xanh nhạt, nhìn rất ngon.May mà ông chủ không biết ý nghĩ trong lòng cô, nếu không chắc chắn phải hỏi một câu: "Cháu có lễ phép không thế?"
Đồ nướng muốn ăn ngon, ngoại trừ nguyên liệu phải tươi, chủ yếu dựa vào độ lửa và đồ gia vị. Đồ gia vị trên quầy vô cùng đầy đủ, Lâm Sở Trì nhanh nhẹn vừa lật mặt vừa rắc gia vị.
Động tác của cô nhìn như tùy ý, trên thực tế hiểu rất rõ độ lửa đối với mỗi lần lật mặt cùng với trình tự và lượng gia vị.
Triệu Nguyệt đứng ở bên cạnh hít mũi, trong lòng vô cùng chờ mong vị của đồ nướng.Phát hiện khách tự nướng, hơn nữa cùng nguyên liệu nấu ăn và đồ gia vị lại nướng thơm hơn mình, nếu như đối phương không phải hai cô gái trẻ, ông ấy thậm chí nghi ngờ có người cùng nghề đến làm mất mặt mình.
Mà sau lò nướng, Lâm Sở Trì đã sắp kết thúc, hỏi Triệu Nguyệt xác định cô ấy ăn hành, rải hành thái lên dĩa đồ nướng.
"Thất Thất, chị nướng thật là thơm."
Triệu Nguyệt nói xong mới phát hiện bên kia đã không cãi nhau nữa, ngẩng đầu nhận ra ông chủ đang nhìn các cô, trực tiếp đáp lại: "Không có chuyện gì đâu ông chủ, chúng cháu tự nướng, chú cứ tiếp tục đi."Cũng không phải mâu thuẫn lớn gì, bị cắt đứt như thế hai bên đều tỉnh táo lại, nếu tiếp tục ồn ào nữa nhất định là không được.
"Xì, một người bán đồ nướng còn không nướng thơm bằng con gái người ta."
Bên cãi nhau khinh bỉ xong, bị bạn gái anh ta lôi kéo rời đi.
Ông chủ nhìn bóng lưng bọn họ đáp lại một câu: "Mắc mớ gì tới cậu", quay đầu trưng ra khuôn mặt tươi cười tiến đến bên chỗ Lâm Sở Trì bọn họ nói xin lỗi.Lâm Sở Trì vốn chỉ định lật mặt giúp, mắt thấy ông chủ đang bận cãi nhau, chỉ có thể tiếp tục nướng.
"Thất Thất chị muốn tự nấu à?"
Giọng điệu Triệu Nguyệt lộ ra hưng phấn, hiển nhiên là vô cùng tin tưởng cô, cảm thấy cô nướng chắc chắn ngon hơn ông chủ.
Vừa nãy còn lo lắng ông chủ cãi nhau sẽ nướng khét đồ nướng của cô ấy, bây giờ thậm chí rất muốn nói một tiếng với ông chủ, bảo ông ấy không cần gấp, cứ từ từ cãi.
Cảm giác như xiên thịt đang vẫy tay với mình, ra hiệu mình mau mau ăn nó.