Chương 96 - Chương 96:
Chương 96:
Chương 96:
Lúc đồ nướng của đàn anh tới, anh ta cũng khách sáo mời hai người họ một tiếng, có điều Triệu Nguyệt chỉ nếm một xiên rồi không động vào nữa.
Anh tra thấy vậy bèn chuyên tâm ăn phần của mình, có điều ánh mắt vẫn dán ℓên người Triệu Nguyệt, thậm chí ℓúc phát hiện cô ấy uống hết đồ uống, ngay ℓập tức đứng dậy mua mấy chai đến.
Lúc bọn họ sắp ăn xong, bên cạnh bỗng nhiên có khách ℓớn tiếng gọi: "Ông chủ, ông tới đây một chút."
Ông chủ vẫn còn đang nướng đồ ăn, bà chủ nghe tiếng mau chóng tới hỏi có chuyện gì.
"Các người có ý gì,? Bán đồ nướng mà còn đối xử khác nhau hả?"
"Sao vậy, anh có chỗ nào không hài ℓòng với đồ nướng?" Bà chủ nhìn đồ nướng trên bàn, nhìn thế nào cũng không nhìn ra có vấn đề ở đâu.
"Tại sao đồ nướng của bàn người khác thơm như vậy, trông rất ngon, của chúng tôi ℓại như thế?"
Người khách nghe xong giải thích, đương nhiên không thể gây sự nữa, trái lại nói tiếng xin lỗi với bà chủ.
"Không có chuyện gì, không có chuyện gì." Bà chủ vung tay liền tiếp tục bận rộn.
Lâm Sở Trì nghe tiếng dù sao cũng thấy hơi ngại, thấy trên bàn cũng không còn lại bao nhiêu, tăng nhanh tốc độ giải quyết với Triệu Nguyệt rồi tính tiền rời đi.
Đàn anh biết bọn họ còn muốn tiếp tục đi dạo, không có lý do tiếp tục đi theo các cô, chỉ có thể nhìn các cô càng chạy càng xa.Trên đường ăn vặt cũng không thiếu món ngon, có điều Triệu Nguyệt ăn đồ nướng cô nướng rồi nên không quá hứng thú với những món ăn khác. Đương nhiên, cũng có thể là vừa nãy đã ăn khá no.
Cuối cùng lúc trên đường trở về, mỗi người các cô cũng chỉ mua một xâu hồ lô ngào đường. Ăn hết hồ lô ngào đường, các cô cũng tới trường học, sau đó tạm biệt từng người về nghỉ.
Ngày kế tiếp, nhà ăn số một.
Mới chưa tới mười giờ trưa, đã có sinh viên đến bên ngoài ô cửa số bảy.Triệu Nguyệt cảm thấy bàn đồ nướng hôm nay hết sức hài lòng, cô ấy sờ bụng, quay qua Lâm Sở Trì lại khen ngợi: "Thất Thất, em cảm thấy ngày nào đó chị không muốn làm ở nhà ăn hoàn toàn có thể dựng quán bán đồ nướng, chuyện làm ăn chắc chắn đắt như tôm tươi, chị xem người như đàn anh cũng bị xiên nướng hấp dẫn."
"Em cảm thấy cậu ấy bị xiên nướng hấp dẫn nên tới à?" Lâm Sở Trì quay đầu nhìn về phía cô ấy.
"Không phải vậy à? Cũng may anh ta có tự giác không ăn nhiều lắm, nếu không em cũng không đủ ăn." Triệu Nguyệt ăn uống no đủ, tâm trạng vô cùng tốt, "Có điều cũng không trách anh ta, đổi thành em thấy xiên nướng ngon như thế chắc chắn cũng không nhịn được ngồi xuống ăn ké."
Lâm Sở Trì thấy cô ấy nói chắc chắn như vậy, thoáng chốc hơi nghi ngờ có phải là trước đó mình đã đoán sai rồi không.Mấy ngày nghỉ Quốc Khánh bọn họ quả thật rất vui vẻ, có điều rất nhớ cơm phần trong nhà ăn. Đặc biệt là những sinh viên không được ăn cơm ngon ở nhà, càng sớm ngóng trông về trường học.
"Chợt phát hiện được nghỉ cũng không tốt lắm, cha tớ nấu ăn thực sự quá khó ăn, món gì cũng giống như chỉ dùng nước đun sôi vậy. "
"Cậu thì tính là gì, tớ khen món thịt thái sợi sốt vị cá trong trường với mẹ tớ, bà ấy lập tức nói mình cũng biết làm, kết quả cũng không biết có phải đổ nguyên bình giấm hay không mà thật sự là chua muốn chết."
Lúc Lâm Sở Trì bắt đầu xử lý nguyên liệu nấu ăn chuẩn bị xào thức ăn, sinh viên bên ngoài đều đang chê ỏng chê eo đồ ăn nhà mình.Thực ra đồ nướng do ông chủ nướng không tệ, chỉ là mọi việc không thể so sánh.
Bà chủ nhìn thấy khách chỉ vào bàn của Lâm Sở Trì bọn họ thì ngay lập tức hiểu ra, mau chóng giải thích: "Anh hiểu lầm rồi, bàn kia là khách người ta tự nướng, chúng tôi mở cửa làm ăn, làm sao có thể đối xử khác nhau."
Người khách này hiển nhiên là tới sau, có điều bàn bên cạnh có một khách tới đã lâu, nghe vậy nhiệt tình giải thích giúp bà chủ.
"Người anh em cậu hiểu lầm rồi, cậu nhìn bàn của hai chúng ta xem không phải giống nhau nhau à, bàn đó là do vừa nãy…""Cường điệu đến vậy ư?"
"Tớ có ảnh, cậu xem này."
"Cái đệt, cậu chắc chắn đây là thịt thái sợi sốt vị cá à? Sao tớ thấy cả dĩa đều là màu đen. Đây là mộc nhĩ xào hả?"
"Đừng nghi ngờ, chính là thịt thái sợi sốt vị cá đấy, tuy rằng tớ cũng không biết làm sao có thể xào thành màu như này."