Xuyên Sách Mạt Thế Chỉ Làm Người Qua Đường Giáp

Chương 45


Trương Tiếu Lâm và Mặc Lăng đưa nhóm phụ rể phụ dâu đến phòng khách của biệt thự, để bọn họ chờ ở đây, sau đó nói với Mặc Hàn: "Thời gian cũng không còn sớm, ta cũng không rảnh mà đùa giỡn với các ngươi nữa, cửa thứ tư cũng là cửa cuối cùng, chính là, Mặc Hàn cõng An Nhạc đi đến cửa chính biệt thự, cứ đi được một trăm thước, thì hô lớn một câu 'ta yêu nàng', hắc hắc, rất đơn giản nha."


Những người khác đều mờ mịt liếc mắt nhìn Mặc Hàn một cái, muốn nhìn thử xem vẻ mặt của hắn là gì, Mặc Hàn trực tiếp cho Trương Tiếu Lâm một ánh mắt tán thưởng, còn kèm thêm hơi thở trên người cũng nhu hòa đi một ít. Cái anh này, phụ rể không có nói gì thì phụ dâu hâm mộ, đồng thời, đối với trình độ thuộc tính thê nô và sủng thê của Mặc Hàn lại có thêm một hiểu biết mới.


"Nhạc Nhạc, đi ra đi, chú rể nhà ngươi tới rồi kìa." Trương Tiếu Lâm hướng lên lầu hô, vừa dứt lời, chỉ thấy một cánh cửa ở trên lầu mở ra, một nữ tử mặc áo cưới màu lửa đỏ từ bên trong đi ra, cho dù nhìn không chỉ một lần, nhưng nhóm phụ dâu vẫn bị kinh diễm, chớ nói chi là nhóm phủ rể mới nhìn thấy lần đầu, chưa đợi mọi người kịp hoàn hồn, Mặc Hàn rất nhanh liền vọt tới trên lầu cởi âu phục khoác lên người của An Nhạc sau đó quay đầu cõng người lên lưng, nói: "Mặc kín vào, đừng cởi ra." Sau lại lạnh lùng liếc nhìn bọn họ một cái, mọi người sợ tới mức lập tức hồi thân sau đó liền rất nhanh cúi đầu, lúc này mới cảm thấy được nhiệt độ bên cạnh bắt đầu chậm rãi ấm xuống.


Lại nháo một hồi, đợi đến khi bọn họ đến khách sạn thì cũng đã không còn sớm, bốn vị ca ca của An Nhạc và ba Lưu mẹ Lưu ba Mặc mẹ Mặc tiếp đón trong khách sạn, ngươi hỏi tại sao các ca ca của An Nhạc không làm phụ rể, các ca ca bày tỏ, bọn họ không đến phá đám đã là tốt lắm rồi, còn hi vọng bọn họ làm phụ rể giúp đỡ chú rể? Do you it is possible? (Ngươi cảm thấy chuyện này có thể sao?)


11:00, Mặc Hàn và An Nhạc đứng ở cửa tiếp khách, chờ mọi tân khách đều đến gần hết, ba Lưu liền dẫn An Nhạc đi lên đài, còn Mặc Hàn thì từ trên đài chậm rãi đi đến, đến khi bọn họ đều đi đến trên đài, ba Lưu trịnh trọng giao tay An Nhạc cho Mặc Hàn, lúc sau ba Lưu đi xuống dưới, trên đài chỉ còn Mặc Hàn, An Nhạc và một vị cha sứ nổi danh nhất thế giới.


Cha sứ trịnh trọng nói: "Hôm nay, chúng ta ở đây tụ họp dưới con mắt của Thượng Đế, còn ở trước mặt những người có mặt ở đây, đến để chứng kiến hôn lễ thiêng liêng của Mặc Hàn và An Nhạc. Đây là một thời khắc quang vinh, là kể từ khi Adam và Eve hành tẩu trên mặt đất đến thời khắc Thượng Đế sáng lập. Do đó, nó không phải là suy nghĩ lỗ mãng khiếm khuyết, mà là thành kính mà lại nghiêm túc. Hiện giờ, có hai vị tân nhân sắp tại hôn lễ thiêng liêng này kết nghĩa thành vợ chồng. Nếu có bất kì ai có thể có lý do để chứng minh bọn họ kết thành vợ chồng là không hợp pháp, mời nói ra hoặc mời vĩnh viễn giữ im lặng."


Dưới đài không ai nói chuyện, hoàn toàn yên tĩnh.


Lúc sau, cha sứ nói với Mặc Hàn: "Ngươi nguyện ý tại hôn lễ thiêng liêng này nhận Lưu An Nhạc làm thê tử hợp pháp của ngươi, cùng nhau sinh hoạt dưới chỉ dẫn của Thượng Đế sao? Ngươi nguyện ý từ nay về sau sẽ yêu nàng, tôn trọng nàng, an ủi nàng, yêu mến nàng đồng thời ở lúc ngươi còn sống sẽ không xa lánh nàng, trung thành với nàng sao?": Mặc Hàn trịnh trọng đáp: "Đúng vậy, ta nguyện ý."


Lúc sau, cha sứ hỏi An Nhạc: "Ngươi nguyện ý tại hôn lễ thiêng liêng này nhận Mặc Hàn làm trượng phu hợp pháp của ngươi, cùng nhau sinh hoạt dưới chỉ dẫn của Thượng Đế sao? Ngươi nguyện ý từ nay về sau sẽ yêu hắn, tôn trọng hắn, an ủi hắn, yêu mến hắn đồng thời ở lúc ngươi còn sống sẽ không xa lánh hắn, trung thành với hắn sao?" An Nhạc nghiêm túc đáp: "Đúng vậy, ta nguyện ý."


Cha sứ nói tiếp: "Kế tiếp, mời hai vị tân nhân trao đổi nhẫn." Sau đó, Mặc Hàn lấy ra một chiếc hộp nhỏ màu đỏ khéo léo tinh xảo, mở ra, sau đó, cùng với An Nhạc lấy nhẫn của đối phương ra, đợi Mặc Hàn cất cái hộp đi, hai người đeo nhẫn cho đối phương, sau đó, nhóm phụ rể và nhóm phụ dâu ở dưới đài hô lên: "Hôn một cái! Hôn một cái! Hôn một cái!" Sau đó phát hiện Mặc Hàn tán thưởng liếc nhìn bọn họ một cái, liền hô càng thêm hăng say.


An Nhạc thấy thế, cũng không có chút nào ngượng ngùng, lôi kéo cổ của Mạc Hàn hôn môi, Mặc Hàn sửng sốt một chút, sau đó trong mắt hiện lên một tia mừng như điên, lập tức ôm người vào trong ngực đảo khách thành chủ, sau đó hai người ở trước mặt mọi người hôn nhau, vì vậy, quần chúng ở dưới đài ăn dưa đã bị ép nhìn một màn hôn nồng nhiệt, ba Lưu va bốn người Lưu An Dạ thấy vậy lại tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, có một loại cảm giác nuôi dưỡng tốt bạch thái (cải trắng) bị heo cầm đi nhưng bọn họ hết lần này đến lần khác lại không quản được, bực mình a. (Nguyệt: Oa, ví dụ rất hay, heooo, haha...)


Vừa hôn xong, Mặc Hàn ở trước mặt mọi người ôm An Nhạc đi, quần chúng ăn đã qua dưa trao đổi với nhau một cái ánh mắt hiểu lòng không hết, sau đó, ha ha uống uống, cũng không đi so đo chuyện chú rể cô dâu không đi kính rượu, nói đùa, hai người bọn họ muốn kính rượu bọn họ cũng không dám để cho bọn họ mời rượu a, huống chi người ta không muốn mời rượu đâu nha, bọn họ đến là để ăn uống, ngươi muốn nói chuyện làm ăn sao? Làm ăn thì tùy thời có thể nói, ai không muốn sống, dám ở đây nói chuyện ngươi nói a.

Bình Luận (0)
Comment