[Xuyên Sách] Nữ Phụ, Em Vừa Mềm Lại Vừa Ngọt

Chương 42

Chỉ thấy Lý Tuyết Y đạp giày vào mặt Lãnh Khiếu Vũ, hai người đều dùng sức công kích đối phương.

Lãnh Khiếu Vũ cảm thấy từ nhỏ đến lớn hào quang của mình trong nháy mắt đã bị phá hủy, trưng ra bộ mặt thối như sắp đánh người.

Lý Tuyết Y bị cậu ta ôm chặt, như thể mang vác một thứ gì đó, cậu ta ôm cô vào một ngôi biệt thự và ném cô xuống ghế sofa.

“Cậu điên rồi! Cậu là kẻ điên!” Lý Tuyết Y bị ném xuống khiến lưng cô đau nhói, nhếch miệng nhăn nhó.

Lãnh Khiếu Vũ nhận lấy chiếc khăn từ tay người hầu lau dấu chân trên mặt, “Đưa cô ấy đi, trước bữa tối phải ăn mặc cho cô ấy đẹp lên.”

Lý Tuyết Y ngơ ngác bị hai người phụ nữ ăn mặc thời trang kéo đi, “Lãnh Khiếu Vũ! Rốt cuộc cậu đang muốn làm gì?” Không lẽ muốn biến cô thành một con búp bê?

Lãnh Khiếu Vũ hoàn toàn không để ý đến tiếng la hét của Lý Tuyết Y, thẳng tiến về một cánh cửa khác, đó là một phòng khách rộng rãi.

“Anh Vũ? Thu phục được rồi?” Lý Dịch phấn khởi hỏi.

“Cô ấy còn khó thu phục à?” Lãnh Khiếu Vũ kéo khóe miệng mỉm cười, cầm ly rượu trên bàn uống một hơi cạn sạch.

Giữa trán của Tiêu Cát lại hiện rõ vẻ ưu sầu, “Anh Vũ, làm như vậy thật sự không ổn.” Không khỏi lo lắng cho Lý Tuyết Y.

Du Trần Trung cũng đồng cảm, “Tiêu Cát nói đúng, mọi người đều là bạn học không cần phải làm căng thẳng như vậy.”

Lãnh Khiếu Vũ cười khinh bỉ, “Các cậu không cần nói thay cho cô ấy, đùa giỡn với tôi này thì phải trả giá lớn.”

Tiêu Cát và Du Trần Trung khuyên không nghe vào được chỉ đành bỏ qua, trong lòng luôn lo lắng cho Lý Tuyết Y.

Lý Tuyết Y bị ép thay một bộ quần áo, đó là một chiếc váy búp bê màu hồng, cô cực kỳ phản đối, đây là sở thích bệnh hoạn gì vậy! Quá kỳ quặc!!

Cô không chịu mặc, nhưng vì bị người ta ép buộc, không thể không thay ra.

Nhà tạo mẫu trang điểm có lẽ hiếm khi thấy một nữ sinh hoàn hảo như vậy, ánh mắt luôn dõi theo gương mặt nhỏ nhắn của Lý Tuyết Y, một vẻ mặt háo hức.

Sau khi Lý Tuyết Y bị ép mặc chiếc váy búp bê, cô thực sự rất phản cảm, Lãnh Khiếu Vũ có ý gì? Tạo ra một con búp bê sống để trình diễn sao? Trẻ con còn cực kỳ phản cảm.

Nhà tạo mẫu trang điểm rất cẩn thận trang điểm cho cô, trong mắt và trong lòng không ngừng cảm thán, thật là kinh vi thiên nhân!

Sau một hồi làm việc, nhà tạo mẫu ngừng tay, nhìn vào gương thấy Lý Tuyết Y liền trực tiếp ngẩn người.

Lý Tuyết Y không muốn nhìn, kiểu trang điểm bệnh hoạn như vậy dù có đẹp đến đâu cũng giống như xem khỉ bị người ta bình phẩm!

Lãnh Khiếu Vũ thật sự quá thiếu tôn trọng người khác, Lý Tuyết Y rất tức giận, nhưng những người này chỉ nghe theo Lãnh Khiếu Vũ, nên cô không làm khó, kẻ thực sự gây tội là Lãnh Khiếu Vũ.

Trong phòng khách biệt thự

“Chắc sắp bắt đầu rồi nhỉ?” Lý Dịch háo hức muốn xem Lý Tuyết Y sẽ được trang điểm thành hình dạng gì.

Lãnh Khiếu Vũ đang ôm vai Trang Tình, nhìn đồng hồ trên tay, “Sắp rồi, đi thôi.” Đứng dậy, tay nhét vào túi đi vào phòng.

Trang Tình cũng đứng dậy theo, rõ ràng có chút nghi ngờ, “Anh đang làm gì vậy?” Có vẻ như có ai đó đang giấu giếm cô ta.

“Không phải em luôn thích búp bê sao? Hôm nay anh tặng em một con búp bê được thiết kế tỉ mỉ.” Lãnh Khiếu Vũ mỉm cười siết chặt bả vai Trang Tình.

Trang Tình nhìn vào mắt Lãnh Khiếu Vũ, “Nhưng anh đã tặng em rất nhiều búp bê rồi.”

“Lần này khác, vô cùng đặc biệt.” Lãnh Khiếu Vũ không thể tưởng tượng được Lý Tuyết Y khi được trang điểm thành búp bê thì sẽ trông thế nào.

Trang Tình có chút mong chờ gật đầu, cô ta thích nhất là sưu tầm các loại búp bê.

Tiêu Cát và Du Trần Trung liếc nhìn nhau, đều thấy sự lo lắng trong mắt đối phương.

Lúc này, cửa bị đẩy mở, Trần Quý Nam bước vào, “Tôi không đến muộn chứ?” Giọng điệu nhẹ nhàng, kèm theo một nụ cười.

Trang Tình biến sắc, dường như rất sợ Trần Quý Nam, nhưng Trần Quý Nam dường như không nhìn thấy cô ta, chào hỏi Lãnh Khiếu Vũ.

“Đây chính là Trang tiểu thư mà cậu ngày nào cũng nhắc đến sao?” Trần Quý Nam với bộ dáng không chút ác ý nhìn Trang Tình đang trốn sau Lãnh Khiếu Vũ.

Lãnh Khiếu Vũ nhận ra Trang Tình sợ hãi Trần Quý Nam, liền lặng lẽ chắn trước mặt Trang Tình.

“Cô ấy nhát gan một chút, tiệc bắt đầu rồi, mời.” Lãnh Khiếu Vũ dường như rất tự tin.

Trần Quý Nam thu ánh mắt khỏi Trang Tình, “Có vẻ như cậu rất tự tin về lần cược này.”

Lãnh Khiếu Vũ cười khinh thường, “Cậu chỉ cần chuẩn bị biệt thự là được.”

Trần Quý Nam cười khẽ, “Nghe cậu nói như vậy, làm tôi càng thêm mong chờ.” Nhưng khi nói đến từ mong chờ, ánh mắt có chút âm u lại nhìn về phía Trang Tình.

Lãnh Khiếu Vũ mím môi, hoàn toàn ngăn cách ánh mắt của Trần Quý Nam với Trang Tình.

Trần Quý Nam dường như không nhận ra hành động có chủ ý của Lãnh Khiếu Vũ, “Tôi đi trước.” Khuôn mặt đẹp trai hơi nhếch môi, đi về một hướng nào đó.

Tiêu Cát kéo Lãnh Khiếu Vũ lại, thấp giọng nói, “Anh Vũ, không phải anh không được phép qua lại với Trần Quý Nam sao?” Trần Quý Nam không phải là người bình thường có thể đối phó, quan trọng là người này chỉ mới năm nhất đại học.

Tuổi còn nhỏ, nhưng lòng dạ mưu mô sâu đến kinh người, cậu ta đặc biệt nhớ Trần Quý Nam có người cậu thấy cha của hắn bị bệnh, bắt nạt Trần Quý Nam và mẹ của hắn nhằm muốn chiếm đoạt tài sản.

Cũng không biết tại sao, chỉ trong vài ngày, người cậu của Trần Quý Nam đột nhiên bệnh nặng không thể dậy nổi, không lâu sau đã qua đời, lúc đó một cổ đông của công ty Việt Dương đang ở nhà cậu ta uống trà với ông nội của cậu ta.

Nghe được tin này thì cả tay cũng run lên, ông nội của cậu ta có hỏi gì cổ đông đó cũng không dám nói thêm một lời.

Còn nhiều tin đồn về hắn, không có ngoại lệ nào không khiến người ta giận sôi.

Lãnh Khiếu Vũ nhìn bóng dáng Trần Quý Nam ở phía xa, “Ừ, sau lần cược này, tôi sẽ giảm bớt liên lạc với cậu ta.”

Du Trần Trung nhíu mày, không biết tại sao cậu ta càng lo lắng cho Lý Tuyết Y hơn.

Tay của Trang Tình hơi run, ánh mắt trong con ngươi sợ hãi thật lâu vẫn chưa tan biến, Trần Quý Nam... Sao hắn ta lại đến đây?
Bình Luận (0)
Comment