Xuyên Sách Thành Pháo Hôi, Chống Lại Mệnh Xui Xẻo

Chương 203

Cơm trưa sắp xếp ở nhà đại đội trưởng, đại đội trưởng cùng Đường Mãn Đồng tiếp khách, Đường Niệm Niệm sai Cửu Cân đưa chút thỏ rừng và gà rừng qua đó, đại đội trưởng còn muốn cô đi gặp lãnh đạo nhưng cô không đồng ý.

Cô không thích liên hệ với cán bộ nhà nước, giở giọng, nói lời khách sáo, còn phải nhìn mặt mà nói chuyện, phỏng đoán tâm tư lãnh đạo, ăn một bữa cơm cũng sẽ không tiêu hóa nổi.

Sau khi những người lãnh đạo công xã ăn cơm xong, đều hài lòng mà về, tháng sau mới có thể hoàn thành thủ tục nhà máy vớ Đường Thôn, trong khoảng thời gian này Đường Niệm Niệm để Tuyên Trân Châu phụ trách huấn luyện công nhân viên chức.

Hơn nữa những ngày gần đây, ngưỡng cửa nhà đại đội trưởng và nhà họ Đường đều sắp bị các thôn dân đạp bằng.

Đều xách theo đồ vật tới cửa, trên cơ bản là trứng gà, tới vì công việc ở nhà máy vớ.

Đường Niệm Niệm đã dặn trước người trong nhà, ngay cả một cọng rau xanh cũng không thể lấy, bà cụ Đường chấp hành rất tốt, tất cả đồ vật xách đến đều trả về nguyên si.

"Bé Niệm nhà tôi nói, tuyển chọn công bằng, chỉ cần người chịu cực làm việc, còn người lười nhác còn thích nói huyên thuyên thì sẽ không tuyển!"

Mỗi lần bà cụ Đường trả đồ vật đều sẽ nói câu nói này.

Bác ba gái cũng nói như vậy, chỉ có điều đổi thành "Mãn Sơn nhà tôi" nói.

Kỳ thật danh sách công nhân của nhà máy vớ trên cơ bản đã xác định rồi, Đường Niệm Niệm không nói tên cụ thể, nhưng cô lại đưa ra danh sách cụ thể những người không trúng tuyển.

"Bác ba, những gia đình này đều không cho phép vào nhà máy vớ!"

Danh sách của Đường Niệm Niệm rất kỹ càng, trên danh sách không cho phép vào xưởng, ngoại trừ nhà Tề Quốc Hoa ra còn có mười lăm hộ khác.

"Vì sao?"

Đại đội trưởng nhìn thấy, không có nhà Tề Quốc Hoa là chuyện rất bình thường, mười lăm hộ khác vì sao không cho vào nhà máy?

"Ba hộ này cãi nhau với bà nội cháu, sau đó nói xấu sau lưng bà nội cháu!"

"Mười hai hộ còn lại, lúc cháu rơi xuống sông, bọn họ nói cháu không còn trong sạch!"

Lý do Đường Niệm Niệm đưa ra rất thuyết phục, nhưng trong mười lăm hộ này, có một số là khoản nợ của kiếp trước, cô tính hết vào một đời này.

Ba hộ cãi nhau với bà cụ Đường kia cũng đều là thật, mặc kệ ai đúng ai sai, dù sao cô muốn xả giận giúp bà cụ.

Khóe miệng đại đội trưởng co quắp một cái, lại có chút hâm mộ bà cụ Đường.

Có đưa cháu gái gái bao che bảo vệ như thế, tốt thật đấy!

"Được, những người này đều không cần!"

Đại đội trưởng đồng ý, mười lăm gia đình mà bé Niệm trừ ra đúng là đều không ra sao cả, hoặc là cỏ đầu tường, hoặc là vì tư lợi, hoặc là hết ăn lại nằm, ông ấy cũng không thích.

Văn phòng ủy ban Đường Thôn bỏ hoang đã lâu, những ngày này đều đèn đuốc sáng trưng, mỗi ngày đều phải thắp đến chín giờ tối mới tắt đèn.

Đại đội trưởng triệu tập kế toán, nhân viên kế hoạch, chủ nhiệm phụ nữ trong thôn, tổ chức đại hội Đường Thôn, chủ đề hội nghị chính là vấn đề thông báo tuyển dụng của nhà máy vớ.

Trải qua ba ngày hội nghị thảo luận, rốt cục cũng xác định danh sách.

Tuyên Trân Châu cùng Từ Kim Phượng khẳng định nằm ở trong danh sách, còn có con gái đại đội trưởng Đường Hồng Hạnh, nhân viên còn lại trên cơ bản là nữ đồng chí cùng chàng trai trẻ tuổi, nữ đồng chí cũng đều là phụ nữ trẻ tuổi đã lập gia đình.

Lý do rất đơn giản, con gái là phải gả ra ngoài, không thể học xong bản lĩnh rồi để cho người ngoài thôn được hời.

Cho nên đại đội trưởng tuyển phụ nữ đã lập gia đình từ ba mươi tuổi trở xuống và thanh niên trai tráng, ai nấy đều nhanh tay lẹ mắt, làm việc nhanh nhẹn, thiên phú học dệt vớ cũng cao.

Người nghỉ máy không ngừng, một máy làm vớ cần hai công nhân vận hành.

Sau khi xác định xong danh sách, dán ở cổng nhà máy, giấy đỏ chữ đen, là kế toán trong thôn viết, chữ viết tay bằng bút lông rất đẹp, ngoại trừ sáu mươi công nhân vận hành máy làm vớ ra, còn có công nhân định hình, công nhân đóng gói, công nhân làm việc vặt,..., bảy tám phần cộng lại cũng phải thêm mười người, có nam có nữ.

Thầy chùa nhiều cháo ít, một tờ danh sách được dán ra, mấy nhà vui vẻ mấy nhà sầu bi.

Người được chọn vui vẻ, người không được chọn mặt ủ mày chau, còn có một số người nói lời ganh tị, nói đại đội trưởng làm việc độc đoán quen thói quan liêu, tin đồn truyền đi xôn xao.

Nhưng mà rất nhanh liền bị đại đội trưởng mạnh mẽ trấn áp.

Hơn nữa đại đội trưởng còn nói: "Nhà máy vớ khẳng định sẽ xây dựng thêm, đến lúc đó một trăm máy hai trăm máy làm vớ cũng có thể, thôn chúng ta còn không đủ người, phải thuê thêm người bên ngoài thôn, những người hôm nay tung tin đồn nhảm sinh sự, tôi lại cho một cơ hội, lần sau nếu để cho ông đây nghe thấy có người ăn nói lung tung thì đừng trách ông đây không để ý đến tình cảm cùng thôn, chỉ cần ông đây làm đội trưởng một ngày, những người này mãi mãi cũng đừng nghĩ vào xưởng làm việc!"

Lời này vừa nói ra, lời đàm tiếu lập tức không còn nữa, ngay cả người nhiều chuyện nhất trong thôn cũng ngậm miệng lại.

Đường Niệm Niệm rất hài lòng với thủ đoạn mạnh mẽ của đại đội trưởng, người bác ba này của cô vẫn rất có khí thế của lãnh đạo.

Ngày 28 tháng 4 năm 1976.

Nhà máy vớ Hồng Vân Đường Thôn chính thức khởi công.
Bình Luận (0)
Comment