Xuyên Sách, Tôi Trở Thành Phú Bà

Chương 184

[Đây là công ty có thể đáp ứng mọi nhu cầu của ký chủ, bất luận có đưa ra yêu cầu khó thế nào thì công ty trống rỗng này cũng có thể hoàn thiện được cả, chỉ cần có bản phác thảo kiến trúc, bảng tóm tắt công ty thuộc lĩnh vực gì và tên công ty, thì sau này ký chủ có thể có thêm một công ty vào khối tài sản cá nhân của mình rồi.]

Sau khi nghe giới thiệu xong, thì Hồ Trân Trân mới cảm thấy khá hơn đôi chút.

Nếu hệ thống đã nói đây là một công ty hoàn mỹ, thì chắc nó cũng không tồi đi.

Ôm suy nghĩ này, Hồ Trân Trân lại tiếp tục suy nghĩ tiếp.

Nên đặt tên công ty là gì đây?

Nếu đam mê của Giang Thầm không có gì thay đổi, thì Hồ Trân Trân nghĩ sau này cậu cũng sẽ bước chân vào giới giải trí.

Hơn nữa nhiệm vụ chính mà hệ thống đưa ra cho cô là cải thiện độ nổi tiếng của mình, nên cô càng muốn có một công ty giải trí.

Phim trường ở phía Tây cũng đã bắt đầu xây dựng, có một công ty làm công tác hậu kỳ và tuyên truyền thì tốt biết mấy.

Sau khi suy nghĩ nửa ngày, Hồ Trân Trân quyết định lấy tên mình và Giang Thầm ghép lại với nhau để tạo ra tên công ty.

[Ảnh Thị Giang Hồ]

Sau khi viết xong bốn chữ này, Hồ Trân Trân chuyển sang điền bảng tóm tắt công ty.

Cô nghĩ công ty này sẽ tự động tạo ra khi cô điền xong biểu mẫu, nhưng trong chốc lát văn phòng bình thường đã chuyển sang mô hình 3D.

Tiểu Kim tri kỷ nhắc nhở Hồ Trân Trân hai chữ trang trí.

[Ký chủ, hiện tại ngài có thể trang trí nội thất cho công ty mình rồi đấy!]

“……”

Thời buổi hiện đại nên hệ thống như mày cũng bắt đầu học tập làm game online rồi à?

Sau khi chọn màu cho bức tường của tòa nhà xong, thì Hồ Trân Trân cảm thấy hơi mệt mỏi.

Nhưng cô nhìn xuống thì thấy ở bảng cần trang trí còn đến mười phần nữa, cô liền cảm thấy đau đầu.

“Lần này là trò chơi trang trí nhà cửa, lần tiếp theo mày định cho tao chơi trò chơi thời trang nữa đúng không?”

Tiểu Kim có hơi chột dạ nên vẽ ở giao diện một con bạch tuộc nhỏ: “Phần thưởng của hệ thống đều rất tinh tế mà!”

Hồ Trân Trân: Tao hiểu rồi, chắc chắn tiếp theo tao sẽ được chơi game thời trang chứ gì.

Tiểu Kim nhìn thấy vẻ mặt miễn cưỡng chấp nhận viết hết lên mặt cô, thì nhỏ giọng giải thích.

[Ký chủ, tôi cũng cố gắng lắm rồi, hệ thống hàng xóm cũng không được như thế này đâu.]

Quả nhiên cái gì cũng phải có sự đối lập thì mới giúp chúng ta nhận ra điểm tốt của thứ hiện tại mình đang có.

Tiểu Kim vừa nói xong, thì Hồ Trân Trân liền cảm thấy phần thưởng này cũng không tồi chút nào.

Cho dù đó có là một toà nhà thế nào, thì cô cũng có thể tự tay trang trí nó.

Cô nhàn nhã di chuyển cái bàn làm việc trong văn phòng mới của mình, thì Tiểu Kim đem vòng quay đi đến trước mặt cô, cô tiện tay nhấn nút, dùng nốt cơ hội quay thưởng còn lại.

[Chúc mừng ký chủ!]

Gương mặt tươi cười quen thuộc lại xuất hiện, theo thói quen Hồ Trân Trân phớt lờ gương mặt cười đó luôn, nhớ đến việc nên mua các khóa học thêm cho hệ thống.

[Ngài đã trúng được thương hiệu: Kỷ Tiên Sinh]

À, Kỷ Tiên Sinh.

Hồ Trân Trân nhìn thoáng qua một cái, rồi tiếp tục chọn máy tính trong văn phòng mới của mình.

Mà khoan đã, chờ một chút! Kỷ Tiên Sinh sao?

Phải mất một lúc sau cô mới phản ứng lại, cô đem máy tính trên tay ném đại một góc trong văn phòng, rồi click mở tóm tắt.

[Kỷ Tiên Sinh là thương hiệu xa xỉ có tuổi đời hơn một trăm năm, các sản phẩm chủ yếu của thương hiệu này bao gồm: nước hoa, đồ trang điểm, quần áo, và vali cùng nhiều sản phẩm đa dạng khác.]

Cô đang mơ sao?

Sao cô cảm thấy thân thể mình nhẹ nhàng hơn vậy chứ, thương hiệu xa xỉ lâu đời có tuổi đời hơn một trăm năm của nước F đã thuộc về cô sao?

Hồ Trân Trân nhìn thẳng vào màn hình xác nhận với Tiểu Kim thêm một lần nữa [Thương hiệu Kỷ Tiên Sinh này không phải là thương hiệu giả mạo đấy chứ?]

[Đương nhiên không phải!]

Tiểu Kim phản bác lại cô: [Quà của hệ thống chưa bao giờ là hàng giả cả!]

Tốt, tốt, thật sự tốt quá rồi!

Hồ Trân Trân có mơ cũng không nghĩ đến chuyện như vậy cũng có thể xảy ra trên người mình.

Cô mở to hai mắt, tất cả những sản phẩm của thương hiệu xa xỉ Kỷ Tiên Sinh đến từ nước F nay đã trở thành hàng nội địa rồi!

*

Hồ Trân Trân cảm thấy thật là không thể tin được, còn những người khác còn cảm thấy không thể tin hơn cả cô.

Bây giờ ở nước F đang là giờ làm việc.

Một nhóm nhân viên mặc trang phục cổ trắng thanh lịch, một tay cầm tách cà phê một tay vươn ra lấy tờ báo mới nhất, Braun là một trong số đó.

Anh ta mở tờ báo ra, liếc nhìn vài lần, suýt chút nữa sặc c.h.ế.t vì một ngụm cà phê.

"Này! Tờ French Bull News lại viết cái quái gì đây? Không ngờ lại dám bất chấp sự thật giả để đăng tin?

Người đồng nghiệp ngồi kế bên đang ăn sáng cũng tò mò nhìn sang.

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

"Báo chí đưa tin nói rằng thương hiệu Kỷ Tiên Sinh đã đổi chủ và được bán cho một doanh nhân giàu có ở nước Z. Chậc! Đùa gì vậy. Họ có biết thương hiệu đó là gì không cơ chứ?"
Bình Luận (0)
Comment