Xuyên Sách: Tôi Từ Chối Hái Rau Dại Trong Show Hẹn Hò

Chương 20

 
Trong lần lùm xùm vừa rồi, người được lợi nhất chính là chương trình tạp kỹ Tình Yêu Đang Diễn Ra. Vừa có độ hot, vừa có đề tài, lại dính dáng đến ân oán hào môn giữa hai chị em ruột, ai mà không hóng?

Tô Thanh cúi đầu, móng tay siết chặt vào thành ghế sofa, ánh mắt tối sầm, cô không cam lòng.

“Xong rồi, tôi đi đây. Xem ra Tô tiểu thư cũng biết giữ lời.” Nói dứt câu, Hạ Cẩm Ngôn đứng dậy, định rời đi.

“Vậy những năm qua của chúng ta... rốt cuộc là gì?!” Tô Thanh cuối cùng không kìm được, bật ra tiếng gào đầy uất ức, giọng khản đặc.

Hạ Cẩm Ngôn thoáng khựng lại, giọng trầm xuống: “Tôi từng thật lòng xem cô như em gái. Cô cứ coi như Hạ Cẩm Ngôn ngày trước đã chết đi là được.”

Dứt lời, anh sải bước rời khỏi căn phòng.

Tô Thanh ngồi sụp xuống sofa, bật khóc nức nở. Dù cả hai chưa từng thật sự bên nhau, nhưng cảm giác ấy cũng chẳng khác gì thất tình vẫn đau, vẫn vỡ vụn như thường.

Vài ngày sau, tập thứ hai của chương trình chính thức phát sóng.

Nhờ cú scandal đình đám nên tập đầu tiên đạt kỷ lục người xem, kỳ vọng cho tập tiếp theo vì thế mà lên tới đỉnh điểm, độ hot không hề giảm nhiệt, ngay dưới tài khoản chính thức có hàng đống bình luận thúc giục phát sóng.

Lần này, địa điểm ghi hình là đảo Trúc Thành, hòn đảo có sản vật phong phú, tự cung tự cấp, những năm gần đây được khai thác thành điểm du lịch nổi tiếng.

“Tám thành viên của Tình Yêu Đang Diễn Ra sẽ cùng nhau trải qua 5 ngày 4 đêm lãng mạn, thư thái trên đảo Trúc Thành. Hãy cùng chờ đón nhé!”

Chương trình bắt đầu từ khi các thành viên vừa đặt chân lên đảo và lần này vẫn là livestream trực tiếp.

[Háo hức quá trời! Chủ yếu là hóng drama hào môn tranh đấu!]
[Con gái tôi là nhất! Trông chờ quá đi!]
[Thương ảnh đế nhà tôi, thích nhầm Tô Xán gì đó…]
[Chỉ có mình tôi chèo thuyền Lâm Hiểu Hiểu với Ấn Thành à?]

Vừa xuống máy bay, đạo diễn đã thông báo luật chơi: “Lần này sẽ khác một chút. Mọi người phải nộp lại điện thoại cá nhân, đổi sang điện thoại do tổ chương trình cung cấp.”

Lời vừa dứt, không ai phản đối. Ngay cả Phùng Hiểu Đồng cũng ngoan ngoãn nghe lời, kết thúc mùa trước, cả quản lý lẫn ông chủ công ty đã nhắc nhở cô đủ điều. Huống hồ, chương trình đang hot như vậy, chính là thời cơ vàng để hút fan.

Trước khi nộp máy, mọi người tranh thủ gọi điện cho người thân. Hạ Cẩm Ngôn cũng gọi cho bà nội nói vài câu tượng trưng.

Chỉ riêng Tô Xán là đổi máy ngay mà không cần báo cho ai, dù là nguyên chủ hay cô đều chẳng có ai để thông báo.

“Được rồi, giờ mọi người đã nhận điện thoại mới. Mọi người có thể dùng máy này để liên lạc với tổ chương trình và các thành viên khác.”

“Lần này, chúng ta sẽ không ghép cặp từ đầu, tám người sẽ cùng sống tại biệt thự Tâm Động, đến cuối chương trình mới tự do chọn người mình muốn ghép đôi. Hy vọng mọi người cảm nhận được sự nhiệt tình của hòn đảo xinh đẹp này. Chúc mọi người có khoảng thời gian vui vẻ.”

Đạo diễn vừa dứt lời, mọi người đã lên xe tới biệt thự.

Biệt thự Tâm Động nằm trên đỉnh một vách đá cao nhất đảo. Bên trong sân vườn tràn ngập hoa hồng leo, tường sơn màu xanh nhạt vừa thanh nhã lại hài hòa với sắc hồng rực rỡ. 

Phía sau biệt thự là một vườn hoa trên vách đá, hồ bơi nằm giữa vườn như hòa quyện cùng cảnh sắc thiên nhiên. Xa xa, biển cả và bầu trời giao hòa thành một dải khiến lòng người cũng mở rộng theo.

Tô Xán chọn một căn phòng sát biển, sắp xếp hành lý xong liền xuống phòng khách tập trung.

“Chiều nay mọi người tự do hoạt động. Đến 7 giờ tối sẽ có một buổi hòa nhạc bên bờ biển, mong mọi người đến tham gia đúng giờ.”

Vừa dứt lời, Lâm Hiểu Hiểu đã được Ấn Thành rủ đi chơi, Tô Thanh thì bị Kha Tuấn bám lấy. Hạ Cẩm Ngôn liếc qua một cái rồi lặng lẽ quay về phòng.

Chỉ còn lại Tô Xán, Phùng Hiểu Đồng, Giang Mạc Hiên trong phòng khách.

Phùng Hiểu Đồng bước đến cạnh Giang Mạc Hiên, có phần ngượng ngùng hỏi: “Giang tiên sinh, em có thể đi dạo cùng anh không?”

Giang Mạc Hiên hơi khựng lại, ánh mắt như có phần do dự liếc nhìn Tô Xán.

“Tôi lên phòng đây. Hai người cứ đi đi.” Tô Xán nhìn ra được sự lưỡng lự trong mắt anh.

“Vậy cô…” Giang Mạc Hiên khẽ dừng, tay siết lấy điện thoại không biết nên làm gì.

“Không sao đâu, tôi cũng mệt rồi. Hai người cứ đi chơi vui vẻ.”

Lời vừa dứt, Phùng Hiểu Đồng liền bồi thêm một câu lạnh nhạt: “Vậy cô nghỉ ngơi cho tốt nhé, bọn tôi không làm phiền nữa.”

Nói xong liền khoác tay Giang Mạc Hiên rời khỏi biệt thự. Anh ta quay đầu như muốn nói gì đó nhưng thấy cô gái kia đã lên lầu, cuối cùng chỉ đành im lặng.

[Giang Mạc Hiên đúng là trung tâm điều hòa, ai tới cũng không từ chối.]
[Anh ấy làm đúng mà? Tô Xán còn không rõ ràng với Hạ tổng, đổi lại tôi cũng không muốn dây vào.]
[Sao cô ta không tự đi chơi đi chứ! Rủ chồng tôi làm gì?]

Trong phòng riêng không có camera. Tô Xán nằm dài trên giường, dang tay dang chân như hình chữ đại (大). 

Sau bao ngày xảy ra đủ chuyện, cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi một chút. Đến đảo mà không ăn hải sản thì đúng là phí của trời.

Cô lẩm bẩm: “Người ta tham gia chương trình hẹn hò, còn tôi tham gia chương trình du lịch!”

 

Bình Luận (0)
Comment