Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 102 - Chương 102: Hôn

Không xác định Chương 102: Hôn
Ngón tay Thẩm Chiếu linh hoạt cài từng chiếc cúc áo cho cô rồi lại kéo quần lót ở giữa chân cô lên.

Thu dọn hoàn chỉnh xong, anh còn không quên sờ vào nơi nhạy cảm vẫn đang rỉ nước.

Anh nhìn xuống mật dịch bị nộn huyệt phun ra một bàn tay, giọng điệu trêu chọc: “Phun nhiều như vậy sao.”

Hứa Nguyện đánh anh một cái, vịn vào tường giữ khoảng cách với anh.

Người bên ngoài quay lại lấy chìa khóa, Hứa Nguyện và Thẩm Chiếu một trước một sau cùng rời đi.

Dựa vào ngoại hình cộng thêm với kỹ thuật trà xanh thuần thục, ở trường học nguyên chủ quen biết kết giao với rất nhiều người, trên đường đi Hứa Nguyện cứ mười phút lại gặp vài nhóm người tới chào hỏi hàn huyên.

Đợi đến khi cô về phòng ngủ thu dọn vài thứ rồi đi tới chỗ ở của Thẩm Chiếu thì đã là buổi tối.

Cửa thang máy vừa mở ra đã nhìn thấy một chú chó to bằng nửa người cô đang đứng ở cửa…… Hứa Nguyện hoảng hốt lùi về sau một bước.

Tây Lê nhiệt tình vẫy chiếc đuôi vàng óng mượt nhìn cô, con ngươi đen nhánh dường như có chút khó hiểu muốn tiến lên dụi vào người cô, nhìn thấy chủ nhân mới cố ý tránh né nó thì mất mát cụp chiếc đuôi dài xuống.

Hứa Nguyện đi theo nó vào khu nhà ở, chú chó đứng lên vừa đủ với tới tủ giày ngậm dép đưa cho cô.

Cô tò mò nhìn xung quanh, phong cách lắp đặt là màu trắng tinh khiết không mấy hợp lý lắm, căn nhà thoạt nhìn đều mới tinh, xem ra trước đây Thẩm Chiếu cũng chưa từng ở đây.

Tiếng bật máy hút mùi vang lên, khói trắng bốc lên từ chảo dầu, lúc này Hứa Nguyện mới để ý tới Thẩm Chiếu đang ở trong phòng bếp.

Anh buộc tạp dề, vén ống tay áo lên một đoạn để lộ cánh tay nhỏ săn chắc đang đổ đĩa thịt sống được cắt thành hình vuông vào trong nồi.

Hứa Nguyện nhìn anh xào xáo một lúc, đổ thêm nước vào canh rồi đậy nắp nồi lại nhìn chằm chằm vào bếp không nhúc nhích như mất hồn.

Cô rón rén đi tới phía sau lưng anh.

Một cánh tay bỗng vòng trên eo Thẩm Chiếu, đầu tiên có hơi ngây ngẩn sau đó rất nhanh anh đã kéo tay cô tới bên người.

“Đói chưa?”

“Có chút, Chiếu Chiếu anh tự nấu cơm à?”

“Ừm.” Thẩm Chiếu tay cầm nồi khẽ nhếch môi, hiếm khi có chút không tự tin nói: “Anh mới học đấy, chỉ biết vài món thôi, không chắc sẽ hợp khẩu vị của em.”

“Yên tâm đi, em không kén ăn đâu.” Hứa Nguyện híp mắt cười ngẩng đầu hôn lên yết hầu người đàn ông tỏ vẻ tán thưởng: “Chiếu Chiếu thật đảm đang, em rất thích.”

Làn môi mềm mại hôn lên yết hầu, tim Thẩm Chiếu đập loạn xạ vội kéo cô gái nhỏ ra.

“Ra ngoài chờ đi, trong tủ lạnh có hoa quả vừa cắt có thể ăn trước đấy.”

“Được ạ.” Hứa Nguyện chớp chớp mắt tỏ vẻ vô tội, cong môi cười rồi đi ra ngoài.

Cô cũng không phải cố ý trêu đùa Thẩm Chiếu, sự thật là anh quá cao…… chỉ có thể hôn ở chỗ đó thôi.

Hứa Nguyện lượn một vòng quanh nhà để quen với cách bài trí, sắp xếp đồ của mình ở phòng khách rồi quay lại ngồi xuống bàn ăn.

 

Bình Luận (0)
Comment