Không xác định
Chương 114: Anh muốn cô ghen?
Hứa Nguyện giương miệng, đến mình còn không biết mình có kêu ra được tiếng nào không, chất lỏng đầm đìa bị anh giã cho tung tóe, theo bắp đùi nhỏ giọt xuống bàn cơm.
“Hu hu… Sâu quá, đau……”
Thẩm Chiếu nhẹ nhàng lật người cô lại, nâng đôi chân mềm dẻo đặt cạnh eo sườn mình rồi bóp lấy cặp mông run rẩy sợ hãi, cái mông dâm đãng quay cuồng, huyệt thịt chấn kinh cắn chặt lấy anh, khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ kinh người: “Sướng lắm hả?”
“Ưm ưm a…… Sướng…… Sắp tới rồi……”
Nhục huyệt đồng thời mút cắn anh từ bốn phương tám hướng, Thẩm Chiếu tách cánh hoa đang gian nan nuốt anh ra, âm đế bị ngón tay day nghiền.
Trước mắt thiếu nữ như có hàng ngàn hàng vạn bông tuyết nổ tung, cao giọng khóc hô một tiếng, huyệt thịt xoắn chặt lấy anh mang đến vui thích tột đỉnh.
“Từ bỏ…… A, chồng ơi đừng trêu em nữa, không được……”
Xương cùng của Hứa Nguyện bị đè sát cạnh bàn, eo nhỏ đã bị anh niết cho bầm tím.
Hai chân phấn nộn giống như đuôi cá rời khỏi mặt nước, vô lực rũ giữa không trung, ngẫu nhiên bị làm quá tàn nhẫn sẽ run rẩy đá đá không khí một chút.
Thẩm Chiếu nhấc người cô lên, quay mặt lại rồi thọc vào từ phía sau.
Mông Hứa Nguyện bị anh véo, cánh mông bị bẻ ra, vô lực đón ý nói hùa theo động tác khai phá mạnh mẽ của quy đầu. Hai đùi buông thõng bị anh nâng lên, từng chút từng chút một đâm vào chân tâm.
Hứa Nguyện chưa từng bị anh đối xử như vậy, mắt hạnh thanh thuần của thiếu nữ mở to mê mang, nước mắt lạch cạch rơi xuống trên bàn.
“Hu hu, chồng ơi đừng mà…. Em từ bỏ…… Hô…… A!”
“Không phải nói muốn chơi thế nào thì chơi thế ấy sao?”
Thẩm Chiếu xoa bóp nhũ thịt mềm mại đầy đặn hơn của cô từ vị trí này. Động tác được thả chậm lại nhưng lần nào cũng đâm trúng cổ tử cung sau đó mạnh mẽ rút ra nửa thanh.
“Được sướng rồi thì không muốn chơi nữa à?”
Hứa Nguyện co cặp mông bị anh đập xuống bàn, tự mình lau nước mắt trong tiết tấu chậm rãi của anh, cắn môi xin anh khoan dung.
“Chồng ơi, em đói bụng, em vẫn chưa ăn cơm.”
Thẩm Chiếu nhắm hai mắt lại, vong tình cọ xát phía sau cổ cô: “Ừ, cho chồng ăn no trước đã. ”
Hai mắt Hứa Nguyện mê mang đẫm lệ mà nhìn trên mặt bàn bằng đá cẩm thạch trước mặt, nằm trong khoái cảm nghĩ xem cô đã làm gì chọc đến Thẩm Chiếu.
Từng đoạn ký ức ngắn ngủi từ sau khi bước vào cửa hiện lên trong đầu cô, Hứa Nguyện xem kĩ từng màn một……
Anh muốn cô ghen?
Hứa Nguyện điều chỉnh giọng nói, nói giọng khàn khàn: “Chồng à, em có việc muốn hỏi anh. ”
“Ừm?”
Thẩm Chiếu ngừng hấp thu đôi môi ngọt ngào, đầu gác trên vai cô, chôn trong cơ thể cô rồi bất động, chờ cô hỏi chuyện.
“Anh cảm thấy Trương Tố Nguyệt thế nào?”
Thẩm Chiếu sửng sốt: “Ai?”
“Chính là người mỗi lần em đến nhà anh đều gặp phải, con gái của dì Trương ấy.”
__________________
Lam: chị đoán đúng rùi á, anh nhà muốn chị quan tâm á<33