Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 245 - Chương 245: Vậy Hãy Mang Anh Đi Cùng (H)

Không xác định Chương 245: Vậy hãy mang anh đi cùng (H)
Làm sao vậy?”

Hứa Nguyện muốn quay đầu lại nhìn anh một chút.

Con ngươi Thẩm Chiếu hơi co lại, quan sát kỹ càng cả người Hứa Nguyện.

Cảm giác bị bao lấy dưới thân rất chân thật, cảm giác vừa chặt vừa ướt, nước chảy không ngừng cũng không thể là giả. Ảo giác của anh không thể có được cảm giác này.

Cho nên anh thao chính là…… Nguyện Nguyện thật sao?

Cổ chân Hứa Nguyện mỏi cực kỳ, thật sự đứng không nổi nữa nên liền chủ động đè nặng côn thịt để ngồi xuống.

Nhục huyệt đè xuống kéo theo từng tấc côn thịt từ từ tiến vào mãi đến khi quy đầu đâm vào chỗ sâu nhất.

Thần hồn Thẩm Chiếu vẫn còn khiếp sợ nhưng thân thể lại không chống lại được cám dỗ mà đỉnh về phía trước.

“Nguyện Nguyện?”

Thẩm Chiếu không chắc chắn lắm nhỏ giọng gọi rồi đỡ lấy thân thể cô.

“Đừng đừng đừng, rốt cuộc, đừng đến nữa mà.”

Hứa Nguyện miễn cưỡng nâng mông lên một cái, vừa không mỏi chân lắm vừa hạn chế quy đầu thao chỗ sâu nhất.

“Nguyện Nguyện……”

Thẩm Chiếu cúi đầu, ngón tay cẩn thận vuốt ve làn da vô cùng tinh tế của cô rồi lần thứ ba xác nhận dưới thân mình đang thao là một cơ thể chân thật mềm mại.

Không xác định được, phải hôn một cái.

Anh cong lưng, thành kính phủ cánh môi lên bả vai trần trụi của cô

“Chụt” tiếng hôn vang dội làm Hứa Nguyện kinh ngạc.

Anh đang làm gì thế?

Giống thật quá.

Thẩm Chiếu do dự và sợ hãi nhưng không nỡ buông ra. Đôi tay ôm cô căng thẳng siết chặt còn miệng thì ngậm lấy nơi vừa bị anh hôn chụt một tiếng, hé miệng sắc tình ngậm đầu vai cô vào miệng liếm hút.

Không được mong chờ……

Anh không thể chịu đựng được thêm một lần hy vọng rồi lại tuyệt vọng nữa.

Hứa Nguyện biết lúc ấy mình chết trước mặt anh như thế nên việc giờ mà còn sống là một việc phi thường. Sao Chiếu Chiếu có thể tiếp thu ngay được.

Cô nhớ lại sự khác thường vừa rồi của Thẩm Chiếu, trong lòng mơ hồ có một suy đoán.

Hứa Nguyện không dám nghĩ mọi chuyện theo hướng quá xấu nên chỉ dám nghĩ là Chiếu Chiếu bị say rượu……

Nhưng cô phải giải thích sao với Chiếu Chiếu đây?

Hứa Nguyện dùng đầu lưỡi liếm liếm ngón tay bị gió lạnh thổi đến đông cứng của mình.

“Chồng ơi.”

“Ừm?”

“Nơi này lạnh quá, nếu bây giờ anh không muốn làm thì mau buông em ra được không, chúng ta……”

“Ưm a a!”

Thẩm Chiếu vừa nghe Hứa Nguyện muốn mình buông ra thì trong lòng lập tức hốt hoảng mà ngang ngược đỉnh lộng cô.

Hoa huyệt khít khao bị côn thịt thô dài đâm thọc, âm đế cũng như bị nắm lấy kéo căng sang hai bên, toàn bộ hạ thể bao lấy dương vật có cảm giác bị xé rách.

"Á...hu hu… đã nói anh chậm một chút rồi, đã lâu em chưa làm, anh làm em đau muốn chết.”

Thẩm Chiếu kéo cô vào ngực ôm ôm, lòng ngực rộng lớn vây cô kín mít truyền lại nhiệt độ cho cô. Dù là nước bọt của Nguyện Nguyện anh cũng không muốn cô bị đông lạnh.

Thân thể mềm mại nhận thao, giống thiếu nữ rên rỉ và tiếng gọi “Chồng ơi” xé rách trong gió lạnh.

Cảnh trong mơ quá tốt đẹp nhưng cũng dễ tan.

Sống trong sự tuyệt vọng quá lâu nên Thẩm Chiếu không dám tưởng tượng một hồi tỉnh lại sẽ như thế nào.

Hàng mi thật dài của anh rủ xuống, an tĩnh đảo qua sau cổ cô: “Bé con à, tới cũng đã tới rồi, em đừng bỏ rơi anh nữa.”

“Nếu nhất định phải đi, vậy hãy mang anh đi cùng nhé.”

 

Bình Luận (0)
Comment