Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 251 - Chương 251: Chỉ Cho Anh Cắm Thôi Có Được Không?

Không xác định Chương 251: Chỉ cho anh cắm thôi có được không?
“Nguyện Nguyện thích anh không?” Thẩm Chiếu vẫn ngại không đủ mà ngậm lấy cánh môi cô mút mát rồi nhẹ giọng hỏi cô.

“Thích.”

“Là chỉ thích anh thôi à?”

“Chỉ thích anh, em đã nói rồi.”

"Còn về sau, về sau cũng chỉ thích anh, chỉ cho ông xã thao thôi sao?”

Hứa Nguyện bị thao thoải mái, cả tinh thần lẫn thể xác đều vô cùng mệt mỏi, chỉ muốn ngủ mà Thẩm Chiếu còn cố tình quấn lấy cô hỏi chuyện quan trọng sau ôn tồn. Lúc đầu cô còn lung tung gật đầu đáp lời, sau đó bị phiền liền né tránh.

“Quậy nữa sẽ không cho anh.”

Thẩm Chiếu vừa được dỗ cho vui vẻ nghe thế sắc mặt liền ảm đạm, trái tim không yên ổn lại bị gió thổi lạnh.

Hứa Nguyện phát hiện hơi thở anh biến hóa liền mạnh mẽ nâng mí mắt nhìn anh một cái sau đó bất đắc dĩ xoa đầu anh.

“Cho cho cho, chỉ cho anh, có được không?”

Thẩm Chiếu bắt tay nhỏ của cô rồi hôn hôn, lúc này mới cười.

“Ừm.”

Sau khi Hứa Nguyện hôn mê, Thẩm Chiếu cẩn thận rửa sạch cơ thể bị anh làm dơ của cô.

Nước trong bồn tắm cao chưa tới ngực, khăn lông dài mềm mại thấm đẫm nước, tinh tế ôn hòa cọ qua tấc tấc da thịt trong suốt của thiếu nữ.

Mày Thẩm Chiếu bỗng nhíu chặt.

Rõ ràng anh đã rất nhẹ nhàng.

Nhưng thịt vú trắng nõn vẫn ứ huyết vài chỗ, dấu hôn nhỏ vụn nhìn mà ghê người trải rộng khắp người trên của Hứa Nguyện.

Động tác của anh nhẹ đi theo hô hấp, đôi tay cẩn thận tách chân cô rồi dịu dàng lấy tinh dịch ra khỏi huyệt đạo.

Thân thể Nguyện Nguyện từ đầu đến chân đều không mảy may có dấu vết bị thương. Hơn nữa còn kiều nộn hơn so với trước kia, anh ôm hơi dùng sức một chút thì vòng eo nhỏ cũng đã đầy dấu tay.

Ngay cả vết sẹo trên gáy cô cũng biến mất không thấy……

Thẩm Chiếu lo sợ cầm lấy tay cô, mười ngón đan vào trong tay cô, nắm chặt.

“Cho nên, đây vẫn là ảo giác của mình sao?”

Giọng anh cực nhẹ rồi tiêu tán, gần như không thể nghe thấy giống như sợ làm giấc mộng này tan biến.

“Ảo giác cái gì?”

Giọng nói kiều nhu quen thuộc vang lên, ánh mắt Thẩm Chiếu run run, ngước mắt nhìn về phía Hứa Nguyện.

Không biết cô đã tỉnh khi nào, trán cô dựa vào hồn tắm, mặt mày buồn ngủ, khóe miệng lại nhếch lên mềm mại cười.

“Có chuyện gì thế, sao lại nhìn em như vậy?”

“Ai, làm qua loa là được, không cần rửa kỹ quá, em muốn đi ngủ sớm một chút…… thoạt nhìn anh cũng rất mệt rồi.”

Thẩm Chiếu ngơ ngác nhìn cô.

Cuộc sống của anh từng là một mảng màu xám mênh mông vô bờ cùng với hàng tá thứ đơn điệu và nhạt nhẽo mãi đến khi Nguyện Nguyện xuất hiện.

Cô là màu sắc duy nhất trong cuộc đời buồn tẻ của anh, ngũ cảm thất sắc vì cô mà sống động.

Cũng vì thế mà từ ngày mất đi cô, thế giới của anh liền tối sầm xuống.

Lúc anh vung tay muốn bắt lấy thế giới thì chỉ bắt được màu đen hư vô.

Đầu Thẩm Chiếu lại bắt đầu đau đớn kịch liệt.

Không đủ……

Có được cô cũng không đủ……

Là giả……

Tay nhỏ trong lòng bàn tay đột nhiên cào anh.

Thẩm Chiếu nhìn xuống, thiếu nữ xinh đẹp bơi ra khỏi mặt nước, ghé vào bồn tắm lẳng lặng nhìn anh. Sóng mắt cô lay lay như một mỹ nhân ngư linh động.

 

Bình Luận (0)
Comment