Không xác định
Chương 259: Đây rốt cuộc là ai dỗ ai?
Sau khi bàn tay được nhiệt độ cơ thể cô sưởi ấm, Thẩm Chiếu đảo quanh phương hướng, nắm lấy một bên nhũ thịt mềm mại của cô.
“A... ưm.”
Tiếng kinh hô trong cổ họng Hứa Nguyện tràn ra khỏi môi răng, khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bỏng.
Thẩm Chiếu buông cô ra một chút, thanh âm trầm thấp mang theo ý cười: “Như thế nào? Nguyện Nguyện được dỗ đủ rồi chứ?”
Hứa Nguyện cứng họng.
Một bên vú tròn của anh bị anh bắt lấy, trong lúc nói chuyện ngón tay anh còn hợp lại rà qua rà lại trên ngực cô như đang nhào nặn một quả bóng cao su mềm mại co dãn.
Anh cư nhiên còn hỏi cô được dỗ đủ chưa? Làm ơn, đây rốt cuộc là ai dỗ ai chứ?
Hứa Nguyện nhìn ánh mắt mang ý cười của Thẩm Chiếu, trong lòng cũng nhảy lên vui mừng theo.
Được rồi, là cô dỗ Chiếu Chiếu.
Cho nên rốt cuộc đã dỗ được Chiếu Chiếu rồi đúng không……
Cảm giác không dễ dỗ dành như thế, nên làm gì bây giờ?
Hứa Nguyện chủ động tặng vú vào tay Thẩm Chiếu rồi quấn lên thân thể anh như một con bạch tuộc:
“Hình như thế này vẫn chưa đủ”
Thẩm Chiếu nhìn đôi môi phấn hồng bị anh hôn đến hơi sưng của cô, ánh mắt càng sâu thẩm: “Vậy phải làm sao bây giờ?”
"Ừm…… Nếu không, chồng tiến thêm một bước nữa đi?”
“Tiến thêm bước nữa như thế nào?”
Tiếng lòng Thẩm Chiếu bị lay động, dễ dàng nhận ra giọng anh đã hơi khàn.
Tay nắm lấy đầu vú Hứa Nguyện bóp nhẹ một cái như đang xoa một cục bột. Hổ khẩu của bàn tay đặt trên núm vú cô, vết chai mỏng tinh tế ma sát tra tấn núm vú.
Eo Hứa Nguyện mềm nhũn, yết hầu tế nhuyễn nhịn không được phát ra tiếng then suyễn: “A……”
“Là như thế này sao?”
Thẩm Chiếu nắm lấy một bên nộn nhũ rồi lột quần lót cô ra như đang tìm tòi nghiên cứu gì đấy đồng thời đè hông cô xuống.
Cánh mông kiều nhu không ngừng trượt xuống theo cơ bụng anh, khối khối cơ bắp rắn chắc như đao khắc cọ vào nơi riêng tư mềm mại của cô. Cảm giác cứng rắn, cuối cùng là côn thịt đứng thẳng chống lên miệng huyệt cô cách một lớp quần lót.
“Hay là thế này?”
Chẳng qua là nơi riêng tư bị cọ xát một chút, miệng huyệt bị côn thịt nóng hun một chút mà cảm giác ngứa ngáy khó chịu đã len lỏi khắp người cô
“Hửm?”
Thẩm Chiếu nhấn eo cô, hai đùi bị bắt quỳ gối hai bên sườn anh.
Côn thịt chống trước miệng huyệt còn bị trói buộc ở trong quần nhưng kích thước khi cương cứng của nó vẫn khiến cô kinh hãi, cây gậy thô dài này sẽ đâm vào hoa huyệt của cô sao?
Hơi thở anh càng lúc càng hỗn loạn: “Nói đi nào bé con, em muốn dỗ thế nào?”
Hứa Nguyện hơi hối hận vì vừa rồi bò lên ôm chặt như thế, hoa huyệt cô tao ngứa khó nhịn nhưng khuỷu tay bị gông cùm xiềng xích trói buộc nên không thể cởi quần lót anh xuống rồi móc côn thịt ra hung hăng cắm vào được.
Ngay cả khép đùi tự an ủi một chút cũng không được vì giữa hai chân đang kẹp lấy vòng eo người đàn ông.
“Tùy ý anh cả, anh muốn chơi thế nào thì chơi thế ấy…… Nhanh lên.”
“Thế như vầy đi, mặt trên khóc, phía dưới cũng khóc, có phải lấp đầy rồi sẽ không khóc nữa không.”