Không xác định
Chương 26: Nguyện Nguyện ngoan, chồng em cho em sờ
“Hả?” Hứa Nguyện nghe thấy anh đồng ý, tuy rằng phù hợp với cốt truyện… nhưng sao cứ cảm thấy giọng điệu của anh có phần không đúng.
Chẳng lẽ là bởi vì bị làm phiền quấy rối đến không còn cách nào khác, vừa vặn lại cảm thấy trong nhà có một vị hôn thê có thể thay anh chặn ong bướm bên ngoài mới đơn giản không kiên nhẫn mà đồng ý sao.
“Tự an ủi có thoải mái không?
“Rất… thoải mái.” Hứa Nguyện đang mắc kẹt trong suy tư riêng, đột nhiên bị anh hỏi còn không kịp phản ứng lại.
Một lát sau cô mới đỏ mặt phản bác: "Em, em không có tự mình an ủi.”
“Thật không?” Thẩm Chiếu ý cười rõ ràng: ”Không có tự sờ vào nộn huyệt, vân vê đầu ngực, vì nghe thấy giọng tôi mà cao trào sao?”
“Không có mà, không có đâu.” Hứa Nguyện bỏ cái điện thoại qua một bên, vùi vào trong chăn bông như một con đà điểu.
“Tôi không tin. Em cho tôi xem.”
“…”
“Không phải vừa rồi còn ầm ĩ muốn ngủ với tôi hả, bây giờ lại không cho sao?”
Thẩm Chiếu nghĩ đến vẻ ngoài gợi cảm hiện tại của cô, nắm dương vật vuốt ve lên xuống, tưởng tượng nó đang ở trong âm hộ ẩm ướt ấm áp của cô, âm thanh gợi cảm thở gấp.
Anh nghĩ, nếu đêm nay cô không tới dập lửa, ngọn lửa này sợ là không dập nổi nữa.
“Tự mình sờ thì có cảm giác gì.” Anh dỗ dành cô: "Nào, em đến đây, tôi cho em sờ.”
Hứa Nguyện nuốt nuốt nước miếng.
“Nguyện Nguyện ngoan, chồng em cho em sờ.”
Trời ơi.
Ngón chân Hứa Nguyện cuộn lên, hoa huyệt co rút bao lấy những ngón tay bên trong, chảy ra một lượng lớn dâm thủy, ướt đẫm cả khăn trải giường đến mức có thể vắt ra nước.
Tuy rằng cô biết anh hiện tại chính xác là người đàn ông đang trong tình trạng tinh trùng lên não, nhưng Thẩm Chiếu lại dùng giọng điệu mang thai đó để nói chuyện với cô thật sự khiến cô khó mà kìm lòng nổi.
Thôi được rồi.
Hứa Nguyện rút ngón tay ra.
Đây chính là người đàn ông sẽ đứng trên đỉnh cao ở phần sau cốt truyện, cao cao tại thượng mà nhìn xuống sống chết của cô.
Vậy thì cô …nếm thử đóa hoa cao lãnh này một chút vậy.
Thẩm Chiếu đếm từng tiếng giày cao gót cộc cộc đang dần bước lại gần, đôi mắt khép hờ nhìn về phía Hứa Nguyện.
Cô mới vừa tắm xong để lộ ra làn da trắng như tuyết có đôi chỗ ửng hồng, giọt nước dọc theo đường đuôi tóc nhỏ giọt chảy xuống, cơ thể gần như run rẩy. Cô đứng dựa vào cạnh bàn, toàn thân yếu ớt dị thường.
“Ôm em.”
Đôi môi Hứa Nguyện mấp máy, phát ra âm thanh nghe rất mỏng manh yếu ớt.
Cũng may Thẩm Chiếu nghe rõ, đưa tay ra nắm vòng eo cô, ôm cô vào lòng.
Anh vén tóc cô ra phía sau.
“Làm sao vậy?”
“Không có việc gì." Hứa Nguyện lắc đầu, chỉ một mực níu lấy góc áo anh.
Cùng với anh da thịt tiếp xúc đã giúp cô giảm bớt đi cảm giác đau nhói sau khi bị điện giật lan ra toàn thân. Hứa Nguyện chủ động dán vào trong ngực Thẩm Chiếu, đôi chân thon dài cọ cọ vào quần anh.
--------------------------------------------------------------------Editor: Cmt, đề cử để mình có động lực ngày 7,8 chương nha!!