Không xác định
Chương 262: Ủy khuất
Hứa Nguyện bị liếm đến dục tiên dục tử, thỏa mãn mà ghé vào đầu vai anh lẩm bẩm: “Chồng em giỏi quá…… Hưm ưm…… Nhưng mà em thật sự không nghĩ tới……”
“Không nghĩ tới cái gì?”
Hứa Nguyện híp mắt, không còn biết bản thân đang nói gì nữa: “Không nghĩ tới thật sự sẽ có người muốn em……”
Núm vú chợt bị hút mạnh một cái.
“Hưm ha a!…… Lại liếm liếm, ông xã làm em muốn tới.”
Thẩm Chiếu lại lạnh mặt ngẩng đầu khỏi ngực cô rồi bắt lấy tay cô.
Hứa Nguyện lại bị kéo từ đỉnh cao trào về lần nữa, tất cả hơi nước trong cơ thể đều tụ lại ở hoa huyệt, mãnh liệt chảy ra từ khe hở của hoa môi.
Thân mình nóng muốn bốc cháy, da thịt trắng nõn đều nhiễm đỏ.
Thẩm Chiếu đứng lên, nghe thiếu nữ dồn dập thở dốc, lần thứ ba kiềm nén bản thân.
…… Không tức giận.
…… Nguyện Nguyện nói như vậy, ít nhất là chưa có ý muốn cho người khác làm.
Không được tức giận.
Trong lòng cô có anh.
Cho dù, cho dù hiện tại không có anh thì ít nhất cũng không có người khác. Vất vả lắm mới khiến bản thân lọt vào mắt Nguyện Nguyện, tùy tiện tức giận rồi khiến cô gái nhỏ giận dữ bỏ đi thì phải làm sao.
Thẩm Chiếu còn chưa cất bước, Hứa Nguyện đã co người lại trên ghế.
Thẩm Chiếu không ngăn cô tự an ủi, nhưng dù cơ thể hư không và hạ thể đang chảy nước thì cô cũng không muốn quan tâm.
Vì ngay cả ông xã cũng không thèm quan tâm cô mà.
Anh chê cô dâm.
Hứa Nguyện chớp chớp lông mi ướt át, dáng vẻ đáng thương vô cùng.
Trái tim Thẩm Chiếu bị cô vò nát, rốt cuộc anh thở dài rồi cúi xuống ôm cô vào lòng: "Giận anh rồi phải không?”
“Không có.”
Hứa Nguyện nghiêng mặt giận dỗi không nhìn anh nhưng tay lại lặng lẽ nắm chặt ống tay áo buông xuống của anh.
Thẩm Chiếu nhìn ngón tay của cô, chút giận dữ lập tức tiêu tan đến chín tầng mây. Anh cúi xuống người khẽ hôn lên đầu vai trần trụi của cô: “Anh không quan tâm em, còn nói sao em không giận?”
“Chỉ là anh không chạm vào em thôi, em cần gì giận anh chứ?”
Hứa Nguyện càng nghĩ càng nín thở.
Bình thường cô là một người ngay cả tự an ủi cũng ít làm nhưng mỗi lần ở trước mặt Thẩm Chiếu đều mẫn cảm đến kỳ cục. Muốn lấy lòng người trong lòng mình thì lại bị đùa giỡn đến mức nước chảy không ngừng nhưng vẫn không được bị thao.
Thẩm Chiếu nhìn gương mặt phồng lên của cô, cảm thấy đáng yêu đến chết người.
Nhưng anh không nỡ để cô giận dỗi, càng sợ cô giận anh.
Anh chủ động ngồi xổm xuống trước ghế dựa, cách lưng ghế chạm rỗng chen vào tầm mắt cô cùng mắt đối mắt. Làm cô nhìn thẳng vào mặt mình
“Vừa rồi thái độ của chồng không tốt, bé cưng đừng tức giận.”
Hứa Nguyện vẫn cuộn mình thành một cục.
Thẩm Chiếu thấy cô không quá chống cự thì cẩn thận tiến tới hôn lên má cô.
Gương mặt phấn nộn bị hôn một cái “Chụt".
Hứa Nguyện không phản kháng nhưng vẫn ôm gối cúi đầu, chỉ là ánh mắt hơi nhìn về phía anh.