Không xác định
Chương 266: Để anh rút ra nhé (H)
Bị vài lần tiền diễn dài dòng trêu chọc một lúc lâu, tính dục vừa chạm vào liền bốc cháy. Dường như ngay lúc dương vật cắm vào, đường đi liền mút lấy thân gậy thô to, hoa huyệt kịch liệt co rút đến mức không thể dừng lại.
Nguyên cây gậy dữ tợn của Thẩm Chiếu nhét vào nộn huyệt của cô.
Thẩm Chiếu có thể cảm nhận được huyệt thịt nhỏ hẹp vì cất chứa mình mà duỗi tới mức biến dạng, mỗi một nếp uốn đều bị cán phẳng, gân xanh nhô lên trên côn thịt cũng bị mút vào, mãi đến khi quy đầu bị hút tới một cái miệng nhỏ khác ở sâu hơn rồi bị nơi đó ngậm chặt đến mức không thể di chuyển.
Kia hẳn là miệng tử cung của cô, nơi rót vào tinh dịch vào mỗi lần cao trào.
Huyệt nhỏ được côn thịt lớn tưới tắm nuôi dưỡng tới nay trưởng thành không ngờ đã có thể nuốt toàn bộ côn thịt mà không gặp trở ngại. Không chỉ có thế, nữ thể yêu kiều mềm nộn còn ngồi trên đùi anh không ngừng run rẩy, sướng đến mức phun nước ào ào, từ chỗ giao hợp không ngừng tràn ra.
Giống như cái bao dương vật* vậy.
(*: Sextoy dành cho nam, mô phỏng bộ phận sinh dục nữ.)
Thẩm Chiếu bỗng nhiên nghĩ đến cụm từ thô bỉ này, dương vật chống lên nhục huyệt thủy nhận búng búng.
Vốn dĩ không muốn thao cô ở đây nhưng lòng đố kỵ khó nhịn, tình dục liên đới với nó cũng bị lửa đốt bùng lên.
Anh muốn cô xốc lên, muốn cô quỳ xuống lắc lư cặp mông tuyết trắng đón nhận từng đợt thao làm của anh, mỗi lần muốn tránh đều sẽ bị thao vào sâu hơn cho đến khi cả người cô bị đính dưới thân anh điên cuồng thao lộng.
Anh cố gắng áp chế tà niệm trong lòng rồi hôn lên những giọt nước mắt sinh lý lăn dài trên má cô: “Bé con, vẫn ổn chứ?”
Nước mắt Hứa Nguyện lăn dài nhưng không ngờ vẫn nhớ rõ bản thân không thể phát ra tiếng động nên nãy giờ vẫn cố chấp cắn chặt bờ vai anh rồi lắc lắc đầu.
“Không chịu nổi?”
Thẩm Chiếu sờ sờ hoa phụ mềm rục ướt nước, vết chai trên ngón tay thon dài xoa xoa âm đế ép cô tiếp tục cao trào.
Thẩm Chiếu vừa lòng mỉm cười nhìn thiếu nữ đang lắc mông cọ cọ vào dương vật lớn đang ở trong cơ thể, nhục huyệt lần thứ hai kẹp chặt, lại phun ra một ngụm ái dịch.
Anh dùng sự thương tiếc hoàn toàn không phù hợp với lửa dục trong đáy mắt mà nhẹ nhàng hỏi cô: “Sao lại bất cẩn cắm âm hộ vào như thế, ngồi sâu như vậy, chắc là cảm thấy không thoải mái lắm đúng không? Để anh rút ra nhé?”
Không đợi Hứa Nguyện nói lời nào, anh đã đè mông cô ngồi xuống mặt đất.
Mặt đất lạnh lẽo làm cặp mông yêu kiều run lên từng đợt, xương chậu cũng căng thẳng theo, hoa huyệt cắn chặt quái vật thô dài đang định rời đi rồi hút ngược nó vào.
Hứa Nguyện chưa từng trải qua cảm giác chỉ cần một động tác nhỏ cũng có thể khiến hoa huyệt co rút chảy nước như lúc này.
Càng chứ từng trải qua cảm giác cao trào hết lần này đến lần khác như một vòng lặp trong khoảng thời gian chưa đầy một phút nên làm sao nhớ ngoài cửa vẫn còn một người đang đứng.
Trong tim trong mắt cô bây giờ chỉ còn lại một mình Thẩm Chiếu đang đứng trước mặt cô.