Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 82 - Chương 82: Có Chút Không Nỡ Buông Tay

Không xác định Chương 82: Có chút không nỡ buông tay
Hứa Nguyện trở mình trong lòng ngực anh rồi nắm lấy một góc áo sơ mi nhăn nhúm nhó: “Anh không cần phá hư danh dự của em.”

Thẩm Chiếu có chút buồn cười, còn danh dự gì nữa chứ, cô gái nhỏ này còn đang ngậm một bụng tinh dịch của anh kia kìa. Mới đó mà đã phủi sạch quan hệ rồi sao.

Nhưng anh nén ý cười, ôn nhu nói với cô: “Vậy tôi ra ngoài trước? Chờ em ở bên ngoài được không.”

Hứa Nguyện ngầm đồng ý, anh lại bổ sung nói: “Công khai chia tay, không được để anh ta chạm vào một sợi tóc của em nữa, nếu không, tôi sẽ công khai giúp em đấy.”

Thẩm Chiếu nghĩ đến việc Nguyện Nguyện đem những ngọt ngào từng cho mình trao cho người khác, màu mắt tối đi, ngay cả suy nghĩ giết người cũng có.

Nếu Nguyện Nguyện còn tiếp tục mờ ám với tên đó thì anh không biết mình sẽ làm ra những việc gì nữa.

Anh nhìn mắt ngón tay dùng sức theo bản năng của mình, vẻ mặt không liên quan gì đến những suy nghĩ trong lòng anh……Hình như càng ngày anh càng không giống với bản thân nữa rồi.

Nhưng anh ngậm miệng không hề đề cập tới vấn đề này, chỉ yên lặng cong lưng, tiêu hủy chiếc khăn vừa dùng giúp cô lau chùi hạ thể. Lông mi thật dài rũ xuống, dáng vẻ thuần phục.

Ngay cả Hứa Nguyện cũng cảm thấy dáng vẻ này của anh nhìn rất thuận mắt, chủ động vươn tay, để mặc anh cởi bộ áo rách rưới của mình ra.

"Bộ quần áo này tôi xử lý giúp em nhé.”

Hứa Nguyện không có ý kiến.

Bộ quần áo kia dính đầy dịch thể của hai người, để nó lại đây không thích hợp lắm

Thẩm Chiếu lặng lẽ lấy mảnh vải dệt màu xanh lục bên trong mấy sợi dây lưng màu ra, nhét vào trong túi.

Sau khi Hứa Nguyện nói chia tay với Bách Văn xong, không dám nhìn sắc mặt của anh ta, trong lòng thầm nhủ dù sao anh ta cũng hiểu ý của mình, bước nhanh ra khỏi cửa hàng rời khỏi nơi này.

Cô đi về phía trước dọc theo con đường phía cửa kính của nhà hàng, nhận được điện thoại tới của Thẩm Phi: “Alo, mẹ ạ.”

“Con biết rồi…… con không đi đâu cả, ai da sẽ không đâu.”

Cô tùy ý dựa lưng lên tường, mắt nhìn giấy dán hoa trên tủ kính thủy tinh, bên hông đột nhiên bị ôm chặt.

Hứa Nguyện ngẩng đầu thì thấy Thẩm Chiếu, còn chưa kịp phản ứng lại anh đã cầm lấy điện thoại của cô đặt bên tai mình.

Giọng nói ấm áp thổi vào làn gió đêm, nhẹ nhàng truyền đến tai cô: “Dì à, con đang ở cùng với Hứa Nguyện.”

“Vâng, em ấy cùng đi dạo phố với con.”

“Dì yên tâm, một lát nữa Nguyện Nguyện sẽ về nhà.”

Thẩm Phi hài lòng dặn dò một hồi rồi cúp máy. Thẩm Chiếu trả điện thoại lại cho Hứa Nguyện, nở nụ cười sờ lên mặt cô.

“Nguyện Nguyện, về nhà thôi.”

Chuỗi bóng đèn trong cửa kính nhà hàng điểm xuyến trong mắt anh, hội tụ lại như dòng sông đầy sao đêm, như hoa sen dưới trăng, Hứa Nguyện chớp chớp mắt: “Anh Chiếu.”

Thẩm Chiếu cúi đầu chăm chú nhìn cô: “Sao vậy? Đau chân sao?”

“Anh rất đẹp.”

Thẩm Chiếu hơi ngẩn ra, trên mặt chợt có chút đỏ lên, trong mắt thoáng xẹt qua tia vui vẻ, khóe môi lại khẽ nhếch lên nói: “Không thể khen đàn ông đẹp được.”

Hứa Nguyện tựa vào ngực anh cựa quậy: “Chính là rất rất đẹp……”

Tôi có chút không nỡ buông tay ra.

Làm sao đây……

__________________

Lam: Đến đây có nhiều bạn thắc mắc sao nu9 lại như vậy. Mình sẽ nói nguyên do luôn để không gây hiểu lầm. Nu9 bắt buộc phải làm cho cốt truyện đi đúng hướng, nếu không sẽ bị trừng phạt điện giật. Thông đồng với bạn trai cũng là sự kiện trong nguyên tác nên chị phải lm vậy á.

 

Bình Luận (0)
Comment