Xuyên Sai Thư Ta Không Ngừng Nỗ Lực (Dịch Full)

Chương 14

"id_Top_of_13_chuong_14_xhtml" class="block_5"Chương 14 "block_2">“Tinh Tinh.” Tần Sở lo lắng mà nhìn Nhan Như Tinh, khẩn trương nói: “Em nói xem bọn họ có thể theo dõi chúng ta hay không.”

“Anh mới phát hiện à.” Nhan Như Tinh hừ lạnh.

Tần Sở nghe vậy, biểu cảm lập tức không tốt.

“Bọn họ đã sớm theo dõi chúng ta.” Nhan Như Tinh nói: “Cho dù vừa nãy em không cho, bọn họ cũng sẽ phái người tới đòi.”

Tần Sở càng thêm không vui.

“Nhưng mà anh yên tâm, bọn họ có chuyện muốn cầu, cho nên sẽ không tá ma giết lừa sớm* như vậy đâu.” Nhan Như Tinh an ủi nói.

*Tá ma giết lừa: lợi dụng việc xay (lúa) để giết lừa. cối xay xưa có đòn dài cho người hoặc ngựa, lừa kéo/đẩy xay.

Tần Sở vẻ mặt mờ mịt.

“Ai bảo anh có tiền.” Nhan Như Tinh cười nói.

Tần Sở lại cho rằng cô ở nói giỡn, ngượng ngùng nói: “Kỳ thật cũng không có bao nhiêu đâu.”

“Anh còn bao nhiêu lục sao?” Nhan Như Tinh hỏi.

“Hình như còn có mười mất vạn đấy.” Tần Sở cứ cảm thấy số tiền anh có không chỉ có nhiêu đây thôi, nhưng mà trong thẻ cũng chỉ có từng đấy.

Lại lần nữa xác định anh là phú hào, Nhan Như Tinh chảy nước miếng hâm mộ.

Bên ngoài, đã có người phát trà hoa.

Có NPC vốn chướng mắt trà, mãi đến khi người chơi dẫn bọn họ đi nhìn những người ho ra máu, lập tức bị doạ sợ.

Không cần nhiều lời, trở về lập tức pha trà uống.

Trong lúc nhất thời, cả toà tàu ngập hương trà, mùi hoa thơm ngào ngạt lan toả trong không khí.

Buổi tối khoảng 7 giờ, giống như ngày hôm qua, đèn tàu lại tắt rồi lại sáng, mùi hoa biến mất hết, bên ngoài cũng trở nên tối đen vô cùng.

Khác biệt duy nhất là.

Tiếng quảng bá ban ngày lại đột ngột vang lên.

“Quý khách và các bạn thân mến, tàu sẽ đến thành Vân Tang trong hai giờ nữa. Thành Vân Tang, là thành thị lớn nhất nước Vân Tang, cũng là thành thị có nhiều bể tắm, suối nước nóng nhất. Ở chỗ này, các bạn có thể hưởng thụ suối nước nóng lộ thiên rộng rãi, cũng có thể nhìn thấy kỳ cảnh ‘núi lửa trên mây’, và còn được trải nghiệm dịch vụ hàng đầu của ‘đoàn tàu Sauna’.”

“Làm phiền các bạn một lúc, đây là quảng cáo. Dự án đoàn tàu xông hơi là một đặc điểm của chuyến tàu này và nó chỉ khả dụng khi đi ngang qua thành Vân Tang. Các bạn thân mến, đi ngang qua thì đừng bỏ lỡ, không chừng đây là cơ hội duy nhất để trải nghiệm trong đời bạn. Nếu có nhu cầu đặt lịch xông hơi, xin vui lòng liên hệ với tiếp viên tàu cao tốc.”

Chờ quảng cáo kết thúc, toa tàu số 7 không biết khi nào xuất hiện một tiếp viên tàu cao tốc mặc áo choàng hồng nhạt, trong tay cầm một chồng giấy bút. Cô ấy vừa xuất hiện liền có người chơi vây quanh.

Nghĩ đến, hẳn là đặc sản ‘trà hoa’ dẫn dắt bọn họ.

Chỉ là phục vụ ‘tàu xông hơi’, rốt cuộc vẫn quá đắt. một phòng bao mà cần phải trả 9999.

Đừng nói là người chơi, ngay cả NPC đều tiếc tiền.

Trong khi các người chơi đang trầm mặc, và tiếp viên tàu cao tốc sắp tiêu hết kiên nhẫn. Một người đàn ông mặc tây trang đứng giữa toa, tay ôm trẻ con, tránh né tầm mắt của người chơi, khẩn trương vươn tay ra, nói với tiếp viên tàu cao tốc: “Tôi muốn đặt chỗ.”

Tức khắc, ánh mắt của một số người chơi thay đổi.

Nhan Như Tinh nghe thấy tiếng ầm ĩ bên ngoài, bảo Tần Sở đi ra ngoài hỏi thăm.

Thực mau, Tần Sở vẻ mặt cổ quái trở về.

“Anh nói là, những người kỳ quái đi, đang chia lại phòng ngủ?”

“Ừm, đúng vậy.” Tần Sở gật đầu: “Những người đó hình như muốn đặt chỗ xông hơi, nhưng mà không có tiền, cho nên đang bức những người khác.”

“Nhưng mà, hành vi của bọn chúng chọc giận những hành khách vốn dĩ đang bất mãn, lúc này những hành khách đó đang chuẩn bị hợp tác đối kháng bọn chúng.”

Trùng hợp Nhan Như Tinh lúc này cũng nghe được chế giễu tức giận từ bên ngoài truyền vào.

“Tiếp viên tàu cao tốc, tôi muốn báo cáo, bọn họ có súng, còn bắn chết một người!”

Đây là coi tiếp viên tàu cao tốc là cứu tinh?!

Nhan Như Tinh muốn biết phản ứng tiếp theo của tiếp viên tàu cao tốc, nhờ Tần Sở bế cô vào xe lăn, đẩy ra bên ngoài.

“Quý khách, ngài có đặt phục vụ xông hơi không?”

Nhan Như Tinh vừa ra, liền nghe tiếp viên tàu cao tốc nói như vậy nói. Nhất thời không nói lời nào, những người khác hiển nhiên cũng không ngờ, lúc này tiếp viên tàu cao tốc thế mà còn không quên phục vụ đẩy mạnh tiêu thụ.

Xem ra có án mạng xảy ra trên đoàn tàu, tiếp viên cũng không để ý lắm.

Điều này làm cho người chơi vừa rồi còn khẩn trương, sợ tạo ra phiền toái nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng mà điều này hiển nhiên khiến các hành khách NPC không thể tiếp thu, hét lớn: “Sao các người có thể như vậy? Xảy ra mạng người các người mặc kệ ư?”

“Tôi sẽ khiếu nại đoàn tàu! Trưởng tàu các người là ai? Tôi muốn khiếu nại!”

Trong lúc nhất thời, bên trong xe chỉ còn tiếng người đàn bà kích động lên án.

Nhan Như Tinh nhận ra người đó, là vợ của người đàn ông bị bắn chết.

“Tôi muốn đặt dịch vụ xông hơi.” Nhan Như Tinh đột nhiên giơ tay lên, nói với tiếp viên tàu cao tốc mặc đồng phục màu hồng nhạt, vẻ mặt vô biểu cảm,

Lập tức, sắc mặt âm trầm của tiếp viên tàu cao tốc lập tức trở nên rạng rỡ như ánh nắng.

Tiếp viên nở nụ cười chuyên nghiệp, đôi tay giao nhau đặt trước bụng, bước nhanh qua đám người đi tới chỗ Nhan Như Tinh, nửa khom người, giọng điệu vui mừng nói: “Quý khách tôn quý, ngài ở phòng bao nào vậy?”

“A1.”

“Vâng, giá cả là 9999 lục sao.” Tiếp viên đoàn tàu lấy ra một quyển vở nhỏ, không biết viết gì vào đó, rồi cất đi: “Xin hỏi, quý khách quẹt thẻ hay trả tiền mặt ạ?”

“Quẹt thẻ.” Tần Sở lấy ra một tấm thẻ.

Thấy vậy, tiếp viên tàu cao tốc cười càng tươi.

Chờ quẹt thẻ xong, tiếp viên tàu cao tốc từ trong lòng ngực rút ra một trang giấy A4, đưa cho Nhan Như Tinh: “Quý khách, từ hôm nay trở đi, trước khi quảng bá vang lên thì đừng ra cửa đó nha.”

Đây rõ ràng là lời nhắc nhở.

Những người khác nghe vậy, sắc mặt khác nhau.

“Nếu có người đoạt phòng bao của chúng ta thì phải làm sao bây giờ?” Giọng điệu Nhan Như Tinh buồn bã: “Các người sẽ đến chủ trì công đạo cho chúng tôi không?”

“Rốt cuộc thì chúng tôi mua phục vụ, cũng đâu thể bị người khác tu hú chiếm tổ chứ? Nghe nói ở thành Vân Tang có những Tiểu Hồng* nhân viên tiêu thụ rất thích giúp đỡ người khác, cô có phải Tiểu Hồng không?”

*Tiểu Hồng: Những người theo chủ nghĩa dân tộc mạng trẻ tuổi của Trung Quốc

Nghe thấy lời cô, người khác như lọt vào trong sương mù, không hiểu nó có ý nghĩa gì, mà vẻ mặt tiếp viên lại thay đổi.

Nếu là lúc trước, nụ cười tiếp viên tàu có hơi giả. Vây hiện tại, cho dù vẫn còn giả, nhưng nhìn lại vẫn là thân thiết hơn trước một chút.

“Tiểu Hồng à? Tiểu Hồng nói không sai, tôi xác thật rất thích trợ giúp người khác.” Vừa dứt lời, tiếp viên khó xử nhìn lướt qua đám người xung quanh.

“Ồ? Hai tờ lục sao này là cô làm rớt à?” Nhan Như Tinh kinh ngạc nói, một tay nhét hai tờ lục sao vào trong tay tiếp viên.

Tiếp viên tàu cao tốc cúi đầu nhìn lục sao trong tay, mi mắt cong cong, sung sướng nói: “Các vị là khách quý, chúng tôi có quyền cung cấp dịch vụ sau bán cho quý khách.”

“Chúng tôi sẽ bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng của ngài. Nếu có người dám xâm phạm quyền tiêu thụ của ngài, xin hãy liên hệ với tôi.”

“Số công tác của tôi là…” Những lời sau tiếp viên ghé sát vào tai Nhan Như Tinh nói, chỉ có một mình Nhan Như Tinh nghe thấy.

Khi tiếp viên đứng thẳng dậy, ánh mắt suy tư liếc nhìn Tần Sở, bỗng nhiên nói với Nhan Như Tinh: “Thưa quý khách, tôi có việc nhỏ cần sự giúp đỡ của ngài, nếu ngài tiếp nhận thì bất luận có hoàn thành hay không, đều sẽ được liệt vào danh sách khách hàng quan trọng nhất của đoàn tàu ốc đảo Thiên Khải chúng tôi.”

Người chơi yên lặng bàng quan thay đổi sắc mặt, có chút ngo ngoe rục rịch.

Không hề nghi ngờ, đây là nhiệm vụ bí ẩn!

“Ngài nói.” Nhan Như Tinh thoải mái hào phóng, không có ý định tránh những người khác.

Tiếp viên tàu càng hài lòng hơn.

“Trưởng tàu của chúng tôi đã mất tích, gần đây chúng tôi mới nhận được tin này. Trưởng tàu rất có khả năng đang ở trên đoàn tàu. Cho nên tôi muốn mời quý khách giúp chúng tôi tìm trưởng tàu, nhận tiện bảo vệ an toàn cho ‘người đó’.”

“Sau khi tìm được trưởng tàu và thuận lợi đưa đến nhà gà thành công, ngài sẽ đặt được tình hữu nghị của tất cả nhân viên trên các chuyến tàu trong Thiên Khải chúng tôi.”

[Kích phát nhiệm vụ bí ẩn: Tìm kiếm trưởng tàu mất tích

Nhận nhiệm vụ hay Từ chối]

Nhan Như Tinh nhấn vào ‘Nhận nhiệm vụ’, dù sao nhiệm vụ bí ẩn cũng không ảnh hưởng đến nhiệm vụ thông quan, cho dù không hoàn thành cũng không sao cả.

Các người chơi khác nhận được nhiệm vụ bí ẩn cũng đều rất vui sướng.

Kích phát nhiệm vụ bí ẩn có thể đề cao đánh giá thông quan, đánh giá thông quan càng cao, khen thưởng càng tốt.

Bởi vậy, gặp được nhiệm vụ bí ẩn, người chơi mặc kệ nhiệm vụ có khó hay không đều có chấp nhận.

“Được rồi, còn có ai muốn đặt xông hơi không?” Tiếp viên tàu quay đầu, cười khanh khách tiếp tục làm nhiệm vụ của mình.

“Cái kia, tôi muốn đặt, cô có xác định sẽ đảm bảo quyền lợi người tiêu thụ của chúng tôi không?” Lúc này, những NPC khác phản ứng lại, nhanh chóng nói xong, lấy ra mấy tờ tiền mặt, liền định nhét vào lòng tiếp viên tàu.

Nhưng mà lần này, tiếp viên tàu cao tốc từ chối hành vi hối lộ. Lời lẽ chính đáng nói: “Bảo đảm quyền lợi người tiêu thụ là việc chúng tôi nên làm, chỉ cần quý khách đặt dịch vụ ở chỗ chúng tôi, các vị chúng là khách quý.”

“Tôi đặt.” Người đàn bà một giây trước còn đang lau nước mắt, lên án tiếp viên tàu cao tốc lãnh khốc vô tình, còn tuyên bố muốn khiếu nại tiếp viên, giây sau đã lau nước mắt, giọng điệu kiên định nói.

Tiếp viên tàu cao tốc cũng không thèm để ý, vẫn như cũ đầy mặt tươi cười.

Chờ tiếp viên tàu cao tốc rời đi, NPC dặt phục vụ xông hơi trong toa số 7 mau chóng chạy vào phòng bao khóa chặt cửa.

Khiến cho một số người chơi gấp gáp rất khó chịu

“Lưu ca, em thấy nếu không thì dứt khoát…” Trịnh Kỳ vóc dáng thấp bé làm động tác chém cổ, tàn nhẫn nói.

“Xuy ——” Vân Phong cười lạnh, liếc nhìn Trịnh Kỳ một cái, châm chọc nói: “Sau đó thì sao?”

“Làm gì có sau đó, những người đó cũng chỉ là NPC, không quan trọng.”

“Ngu xuẩn.” Vân Phong mắng, tiếp tục nói: “Mọi người vẫn nên nghĩ lại, làm thế nào để ở nhờ được phòng bao có phục vụ xông hơi đi.”

Nói rồi, anh ta mang theo bốn người rời khỏi đội ngũ.

Anh ta rời đi, trực tiếp mang theo một nửa số người chơi trong toa số 7. Một nửa còn lại, 4 trai 2 gái, còn đang đứng bên cạnh Lưu Chấn Hải.

Lưu Chấn Hải không có ngoài ý muốn, ai có chí nấy, vốn dĩ chỉ là tổ đội tạm thời. Dù sao lúc này nguy hiểm thật sự còn chưa bắt đầu, không vội.

“Lưu ca, hắn có ý gì?”

Nhưng mà cái người này, xác thật hơi ngu, nhưng không sao, nghe lời là được.

Lưu Chấn Hải lạnh lùng liếc nhìn một người nam gầy ốm, trầm mặc không nói chuyện ở bên cạnh: “Tề Học, chú đi hỏi xem có NPC nào muốn ở chung với chúng ta hay không.”

“Còn có hai người ở phòng bao A1 kia, làm phiền chú lại đi qua một chuyến nữa.”

Tề Học không ngoài ý muốn, gật đầu tỏ vẻ mình đã biết.

Bên kia, Vân Phong và nhóm bạn cũng đến phòng bao A1 của Nhan Như Tinh và Tần Sở.

Lê Sơ trong lòng chửi thầm vô số: “Tôi nói mà, thiếu nữ kia không đơn giản, là người chơi.”

“Hiện tại nói có ích lợi gì, cô ấy rõ ràng không muốn liên quan tới chúng ta.” Người mà Vân Phong mang đi, gồm hai nam hai nữ. Lúc này nói chuyện là một người nữ khác.

Cũng là người nữ đầu tiên Nhan Như Tinh giao lưu ở trong phó bản này, Triệu Mộng.

Triệu Mộng kéo người đàn ông bình thường bên cạnh mình, là chồng cô ta.

Mà bọn họ, là mấy người ở phòng bên cạnh Nhan Như Tinh.

Còn hai người đàn ông, một trong hai người chính là Ngô Vũ, tìm hiểu tin tức cực nhanh, cực chuẩn.

Còn có một người, là Trình Đông, người chơi bọn họ mới quen ở trên tàu.

Lúc này, năm người bọn họ đều ở phòng bên cạnh Nhan Như Tinh. Điều này càng tiện cho Nhan Như Tinh nghe lén.

“Để tôi đi tìm hiểu lần nữa.” Vân Phong đứng dậy, đầy cửa đi sang phòng bên cạnh.

Nhan Như Tinh đúng lúc ngồi chỉnh chu, để Tần Sở đi mở cửa.

“Quấy rầy, tôi có mấy lời muốn hỏi bạn gái cậu.” Vân Phong nói với Tần Sở đứng trước cửa.

Lại thấy Tần Sở không chút do dự từ chối: “Có vấn đề gì, anh có thể trực tiếp hỏi tôi.”

“Nếu mà có thể, tôi vẫn muốn chính miệng hỏi cô ấy. Nếu không cậu đi hỏi ý kiến cô ấy đi?” Vân Phong bớt thời giờ liếc nhìn Nhan Như Tinh, nói.

“Tôi và anh không có gì để nói.”

Vân Phong:……

Tần Sở nhún nhún vai, ý bảo bản thân bất lực.

Vân Phong bất lực trở về, Tề Học tự nhiên cũng không chiếm được chỗ tốt. Trong lúc nhất thời, ở trong lòng Vân Phong và Lưu Chấn Hải, Nhan Như Tinh có ấn tượng là cái gai cứng (ý nói không dễ bắt nạt).

Thực mau, đã đến 9 giờ tối.

Tiếng quảng bá cũng lại lần nữa vang lên.

“Quý khách và các bạn thân mến, thành Vân Tang đã tới rồi!”
 
Bình Luận (0)
Comment