Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 270

“Tôi cũng không cần. Tôi chỉ cần các người cho tôi một cái công đạo.” Cố Vân Khê khinh thường bọn người này đến cực điểm. Cho tới bây giờ, ông cũng chỉ muốn dùng tiền để đè xuống. Hơi, ông ta thật sự đã già quá rồi.

“Vợ cả của ông xảy ra chuyện, ông thật sự không biết gì sao?”

Mạc lão phu nhân theo bản năng nhìn về phía chồng mình, thần sắc vô cùng khẩn trương. Bà ta biết người đàn ông này tuy lãnh đạm vô tình, nhưng ông vẫn sẽ để ý đến bà.

Mạc lão gia nhắm mắt lại: "Bảy năm sau tôi mới biết được chân tướng.”

Khi đó, sai lầm lớn cũng đã tạo thành, không thể thay đổi được nữa. Bọn họ có với nhau ba người con, lợi ích trước mắt lại lớn như vậy, ông còn có thể làm sao bây giờ?

Cố Vân Khê nghi ngờ nói: "Vậy ông đã đi điều tra chưa? Vợ cả của ông hiện tại rốt cuộc còn sống hay đã chết?”

“Thời gian dài, cái gì cũng không tra ra được.” Mấy năm nay Mạc lão gia đều cho người đi điều tra, nhưng manh mối hầu như đã bị cắt đứt sạch sẽ.

Cố Vân Khê hiểu được, trong lòng ông ta, thừa kế gia tộc mới là điều quan trọng nhất.

“Vậy sao? Tôi không tin. Cho dù lên trời hay xuống đất, tôi nhất định cũng phải tra ra được chuyện này.”

"Con người tôi từ trước đến nay có ân tất báo, có thù phải trả. Với bằng hữu, lấy chân thành đối đãi, nhưng đối với địch nhân, cho dù có c.h.ế.t cũng phải kéo c.h.ế.t cùng. Mạc gia các người đây là chuẩn bị sẵn sàng cùng tôi khai chiến sao?"

Cô một chút cũng không sợ, vô cùng kiêu ngạo lại mạnh mẽ, khí thế bức người.

Mạc lão phu nhân hận c.h.ế.t cô. Cô không chỉ hủy hoại hình tượng tốt cùng tương lai của con cháu bà ta, mà bây giờ còn không chịu buông tha cho bà ta.

“Cô hiện tại còn đang ở Mạc gia chúng ta, lại còn dám nói năng xằng bậy. Cô có tin, hôm nay cô không thể bước ra khỏi cửa Mạc gia đước không?”

Bà ta ngoài miệng hung dữ như vậy, nhưng hiện tại có Hoắc lão gia cùng vệ sĩ của ông ở đây, bà ta có thể làm gì được? Chẳng lẽ đều đem tất cả đi g.i.ế.c người diệt khẩu hết sao?

“Đừng náo loạn nữa. Đây là Hoắc lão gia.” Mạc lão gia ngăn cản không kịp, nhịn không được thở dài, bọn họ làm như vậy chỉ thêm chọc giận Cố Vân Khê. Cố Vân Khê làm việc vô cùng quỷ dị, không theo lẽ thường, căn bản không đoán được hành động tiếp theo của cô là gì?

Cố Vân Khê dừng lại, hơi nghiêng đầu, nói: "Ông ngoại à, hay là ông đi trước đi?”

“Không có việc gì, ông ở lại cùng cháu.” Hoắc lão gia vừa nhìn vẻ mặt này của cô, liền biết cô còn muốn gây chuyện. Tính cách đứa nhỏ này có chút cứng rắn, ông sợ cô sẽ chịu thiệt.

Cố Vân Khê xoa xoa mặt, lấy ra một cái điện thoại, bấm một cuộc gọi, biểu cảm trên mặt ngay lập tức đã biến thành bộ dáng đáng thương, trong giọng nói còn mang theo một tia khóc nức nở, nói: "Đổng gia gia, là cháu, Cố Vân Khê, bây giờ cháu đang rất sợ, có người muốn g.i.ế.c cháu và ông ngoại.”

“Đúng vậy, cháu cùng ông ngoại đang ở nhà Mạc Thừa Ân. Cũng tại cháu không cẩn thận phát hiện một bí mật lớn của nhà họ, nên vợ ông ấy muốn g.i.ế.c người diệt khẩu.”

"Cháu sợ không kịp nữa, bà ấy nói, sẽ làm cho cháu hôm nay cũng không bước ra được cái cửa này..." Bộ dáng cô thật sự rất đáng thương, vừa sợ hãi, lại khẩn trương, mỗi một biểu cảm đều vô cùng sinh động.

Mọi người trong phòng đều ngơ ngác nhìn một màn này, vừa mới nảy còn cường thế đến như vậy, sao chỉ trong chớp mắt đã thành điềm đạm đáng yêu rồi? Đúng thật là thiên tài của ngành diễn xuất nha.

Hoắc lão gia cũng là lần đầu tiên gặp tình huống này, ông vừa muốn cười, lại vừa cảm thấy cô như vậy có chút đáng yêu. Cô gái nhỏ có chút thủ đoạn như vậy cũng được xem là chuyện tốt, ít nhất trong tình thế nguy cấp còn có thể tự bảo vệ mình.

Lúc trước ông còn lo lắng cô một mực hùng hổ dọa người như vậy, sẽ không may bị người khác đả thương. Nhưng hiện tại xem ra, tiểu nha đầu này so với tưởng tượng của ông còn muốn thông minh hơn, suy nghĩ cũng thành thục, khi nào có thể co khi nào có thể duỗi, cô đều làm rất tốt.

Sắc mặt Mạc lão phu nhân đã tức giận đến vặn vẹo: "Cô cũng đáng ghét như bà nội của cô…”

Điện thoại của Mạc lão gia vang lên, trong nháy mắt sắc mặt ông liền biến đổi: "Đúng, a, Đổng tiên sinh, là hiểu lầm, thật sự là hiểu lầm, bây giờ ngài đang trên đường đến đây sao? Được, tôi cam đoan, Hoắc lão gia và Cố Vân Khê sẽ an toàn.”

Ngữ khí của Mạc lão gia không đúng lắm, ba anh em Mạc gia có loại dự cảm không tốt.

“Đổng tiên sinh nào?”

“Con nói xem?” Vẻ mặt Mạc lão gia vô cùng phức tạp: "HK có mấy người gọi là Đổng gia?”

“Sao có thể…” Bọn người Mạc gia sắc mặt đều ngây dại, Đổng gia ở HK có quyền thế lớn đến như thế nào? Nếu so với Đổng gia, Mạc gia bọn họ còn không đáng để người ta nhắc đến. Chủ nhân Đổng gia đặc biệt có thủ đoạn, cũng rất có uy vọng.

Bình Luận (0)
Comment